Chương 56: Không có phép tắc

"Con mẹ nó?"

Diệp Kim Long cầm nút bấm, bàn tay anh ta run lẩy bẩy, nhìn Sở Phong mà không thể tin nổi: "Thế này, thế này là có chuyện gì đây?"

"Lúc tôi phát hiện ra âm mưu của Hồng Thái Bảo thì đã bố trí cho bảo vệ đi gỡ bỏ."

"Còn về phần thiết bị chính này, lúc đầu tôi định đích thân tôi ra tay, chỉ là các người đã tới nên tí chưa kịp làm."

Nói mới nhớ, có thể vạch trần bộ mặt thật của Hồng Thái Bảo, Diệp Kim Long mày cũng có công lao không thể phủ nhận đó.”

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Kim Long thay đổi.

Hắn nói như vậy dường như lại biến chính anh ta thành đồng bọn của hẳn vậy.

Anh ta vô thức nghiêng đầu qua nhìn thoáng qua. Hồng Thái Bảo, Hồng Thái Bảo đang cay độc nhìn chăm chăm vào anh ta, cứ như thể nóng lòng muốn ăn tươi nuốt sống anh ta vậy!

Mẹ nó, lại bị thắng rác rưởi này tính kế rồi!

"Sao hả Hồng Thái Bảo, chuyện tới nước này rồi, anh còn gì để nói?"

Sở Phong cười gắn, hẳn nhìn về phía Hồng Thái Bảo, mặt mũi đầy vẻ trêu điên. Giờ khắc này, tâm trạng Hồng Thái Bảo đã rơi xuống tận đáy cốc, cứ như một quá cà tím bị sương giá đánh tan, không còn chút sức lực nào.

Anh ta không thể nào ngờ rằng cái kế hoạch không một kế hở của mình mà lại bị thằng nhóc này. làm xáo trộn hết cá!

Không những không tạo ra vụ nổ nào, không ngăn cản bữa tiệc tối đầu tư được tiến hành mà thậm chí

còn bị vạch trần mục đích thật sự, kéo cả nhà họ Hồng dính vào!

Anh ta không kịp mở miệng, mọi người kịp hiểu ra, không thèm để ý tới thân phận của Hồng Thái Bảo, họ nhao nhao chửi mắng lên án.

"Khốn nạn, còn muốn cho nổ chết chúng ta sao?”

"Gia tộc hạng nhất thì sao, chọc vào tao tao cá chết lưới rách với mày!"

"Trước kia tôi còn mặt dày cầu xin bọn họ hợp tác, bây giờ tôi muốn hủy hợp tác, cho dù có mất cả.

qυầи ɭóŧ thì tôi cũng tuyệt đối không có bất cứ quan hệ làm ăn nào với bọn họ!"

"Cả tôi nữa"

“Tôi cũng vậy!"

“Cả nhà từ già đến trẻ toàn là chó má, dám cho nổ chết mọi người ngay giữa bàn dân thiên hạ, thật đúng là chẳng coi ai ra gì, không có phép tắc!"

Vốn còn muốn đôi co thêm vài câu.

Nhưng thấy mọi người đang vô cùng kích động, Hồng Thái Bảo cũng ngừng lại.

Nhưng đúng lúc này, một tràng tiếng bước chân đồn dập vang lên.

Quay đầu lại nhìn thì phát hiện ra là nhóm cảnh sát tuần tra người mặc đồng phục trang bị đầy đủ đã tới rồi!

Người dẫn đầu là một người đàn ông trung niên với kiểu tóc Địa Trung Hải, dáng người hơi lệch, nhưng uy nghiêm khí thể nổi bật.

Trên vai có một ngôi sao, rất rõ ràng đây là một. lãnh đạo cấp cao của Cục Cảnh sát tuần tra!

"Hồng Thái Bảo, tôi là Tôn Trung Ví, phó cục trưởng Cục Cánh sát tuần tra phân cục Thành Nam, nhận được báo cáo nói cậu đã gây nổ ở đây nhằm gây rối loạn trật tự nơi công cộng."

"Bây giờ mời cậu đi theo chúng tôi một chuyến!"

Nói rồi Tôn Trung Vĩ đưa giấy chứng nhận ra, sau đó hai cảnh sát tuần tra lập tức lao tới bắt anh ta lại.

Mà khi nghe thấy mình bị cảnh sát tuần tra đưa đi, Hồng Thái Bảo lập tức kêu gào: "Thả tôi ra, tôi cậu cả nhà họ Hồng, các người dựa vào đâu mà bắt ba tôi mà biết thì sẽ không bỏ qua cho các người..."

"Đưa đi!"

Tôn Trung Vĩ chẳng để ý, ông ta nâng cao âm. lượng, hai cảnh sát tuần tra lập tức đưa Hồng Thái Bảo đi.

Cho đến tận khi đi tới cửa, hai tay anh ta vẫn bấu. víu lấy khung cửa, ra sức kêu gào: "Con mẹ mày Sở Phong, tao xxx tổ tông nhà mày!”

Mày dám hãm hại tao, phá hoại chuyện tốt của tao, ông đây sẽ không bỏ qua cho mày, chắc chắn không bao giờ!"

“Cả Lạc Thi Thị, Diệp Kim Long nữa, hai đứa chó má chúng mày, chúng mày xong rồi, cả nhà chúng mày cũng tiêu rồi!"

Tiếng kêu gào dần đần nhỏ đi, mãi đến khi biến mất không nghe thấy nữa.

Mà Tôn Trung Vĩ thì chỉ trao đổi qua loa về hiện trường, sau đó vội vàng tập hợp đội lại rồi dẫn đội cảnh sát tuần tra nhanh chóng rời đi!

"Bốp bốp bốp!"

Sau một khoảng lặng ngắn ngủi thì hiện trường bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm.

Đội trưởng Sở lợi hại thật, không những võ công cao cường, còn có óc quan sát rất nhạy, nếu không nhờ có anh phát hiện ra âm mưu của Hồng Thái Bảo kịp. thời thì sợ rằng chúng ta đã bị nổ bay từ lâu rồi

"Đúng vậy đó, bây giờ nhớ lại trong lòng tôi vẫn còn sợ đây, nếu anh ta mà đạt được mục đích thật, thì cho dù không bị nổ chết cũng sẽ bị dọa sợ chết!"

“Thật không ngờ rằng bình thường Hồng Thái Bảo ngang ngược hỗn láo thì thôi, thế mà còn làm ra chuyện như vậy, nhà họ Hồng sớm muộn gì cũng lụi bại trong tay anh ta thôi!"

“Tôi nói được làm được, việc kinh doanh của nhà họ Hồng từ nay về sau ông đây không làm tiếp nữa, ai thích thì đi mà làm!"

“Đúng đó, chúng tôi thà rằng chết nghèo chết đói, chứ tuyệt đối không có bất cứ mối quan hệ gì với cái gia tộc khốn nạn thế này!"

Chỉ trong thoáng chốc, trong lòng mọi người hình tượng của Sở Phong đã trở nên cao to đồ sộ.

Hắn không sợ cường hào, dám đứng ra vạch trần âm mưu của Hồng Thái Bảo, dám đối đầu với nhà vô. cùng quyền quý.

Chỉ riêng dũng khí đó thôi đã là thứ mà người bình thường không thể nào có khả năng so sánh được rồi, lại nhớ tới việc mà mình làm, bọn họ không khỏi cảm thấy tự tỉ mặc cảm,

“Các vị."

Đúng lúc này, trợ lý chủ tịch Trần Thủy Linh lên sân khấu.