Thế Giới 1: Chương 15

Cuối cùng lý trí không để cho Hàn Mục làm điều này.

Hắn phát hiện Bạch Hạ có điểm không thích hợp, nhất định là bị hạ dược.

Buổi tối hôm nay Bạch Hạ vô cùng dính chặt hắn, mềm mụp mà khóc khiến Hàn Mục tức giận không cách nào phát tiết.

Nhưng hắn không thể thoã mãn nguyện vọng của Bạch Hạ, bình thường ở trước mặt hắn Bạch Hạ đều bày ra dáng vẻ làm nũng, chắc chắn đã sớm muốn hắn từ lâu, hôm nay chuyện này xảy ra, nếu hắn chạm vào Bạch Hạ, Bạch Hạ sẽ trộm vui vẻ trong thời gian dài.

Hàn Mục đỡ cậu vào phòng tắm muốn làm cho cậu tỉnh táo.

Bật vòi sen hướng cậu mà nói.

"Tôi một ngón tay không chạm vào người cậu, cậu tự mình chạm, nếu bây giờ cậu tỉnh táo tôi sẽ khiến cho cậu hối hận về việc mình đã làm!"

Bạch Hạ thần chí không rõ nằm trong bồn tắm, nước lan ra tới ngực, lông mi dài ướt đẫm nước, tóc ướt sũng, trong mắt lấp lánh hơi nước, thoạt nhìn như là lại khóc, ánh mắt hướng Hàn Mục, Hàn Mục tưởng là cậu đang nhìn mình.

Nhưng nhìn kĩ hơn trong mắt không hề có tiêu cự.

Trong miệng phát ra những lời nói vô nghĩa.

So với bình thường lại có vài phần đáng yêu.

"Tốt nhất ngài mai cậu nên cho tôi một lời giải thích." Hàn Mục đối với cậu một hồi, sau đó liền mang Bạch Hạ đi ra, dùng chăn xoa xoa hơi nước, đem bạch hạ ném lên giường, như thể Bạch Hạ là một loại vi rút nào đó, không muốn chạm vào quá nhiều.

"Tôi sẽ không đυ.ng vào cậu, Cậu tự mình giải quyết đi. Khi nào tỉnh lại sẽ tìm cậu tính sổ."

Hàn Mục muốn tức giận vài cậu, nhưng lời nói đến bên miệng lại nhẹ nhàng.

Có lẽ bởi vì Bạch hạ không nghe thấy, hắn có tức giận cũng vô dụng.

Bạch Hạ ở trong chăn ậm ừ, khiến cho Hàn Mục không thoải mái, vì vậy hắn đi ra ngoài điều tra xem tối nay xảy ra chuyện gì.

Cho dù Bạch Hạ chỉ là đồ chơi, nhưng trên danh nghĩa vẫn là tình nhân của hắn, ai lại lớn gan động vào người của hắn?

Giám đốc được gọi lên để điều tra, đến sáng hôm sau nhận được kết quả khiến hắn vô cùng tức giận!

"Bạch Hạ thật sự coi trời bằng vung, lại dám hạ dược Tống Trì!"

Trong video Bạch Hạ trốn ở trong gốc hạ dược vào rượu, mài mòn dùng ống hút khuấy thật lâu, dường như lo lắng sau đó tự mình liếʍ ống hút để xác nhận mùi.

(Lão Công: ...ngu ngốc)

"Tên này thật sự vừa ngốc vừa hư!" Hàn Mục tức giận đi vào phòng bạch Hạ: "Tôi nói đây, Tống Trì làm sao có thể chạm vào cậu? Cậu mẹ nó đầu óc có bệnh, có phải hay không muốn ai chạm vào?"

Hắn chỉ cần suy nghĩ một chút liền hiểu được cái đồ xấu xa Bạch Hạ kia muốn làm gì kiếm ăn, lúc hắn đi tìm người vừa vặn gặp được Phương tổng kia, đều là cùng hắn đi cùng một hướng.

Phương tổng hắn biết chưa bao giờ góp vui như vậy.

Đoạn video trước đó vừa vặn hỏng, thuốc của Bạch Hạ từ đâu mà có không thể biết, nhưng Hàn Mục biết Phương tổng cùng Bạch Hạ lén lúc nói chuyện rất lâu, không phải hắn còn có thể là ai?

Phương tổng coi trọng Tống Trì, mượn tay Bạch Hạ hạ thuốc Tống Trì, không nghĩ tới Bạch Hạ lại nếm thử một chút.

Tại sao Bạch Hạ lại làm như vậy? Đương nhiên là nhìn thấy hắn cả đêm ở cùng Tống Trì nên mới ghen tị.

Vốn là thế thân của Tống Trì, thậm chí ngay cả thế thân cũng không bằng, có tư cách gì khıêυ khí©h Tống Trì! Thậm chí thiếu chút nữa hại Tống Trì!

Hàn Mục xông vào phòng muốn giáo huấn Bạch Hạ một trận, nhưng hắn la mắng vài câu cũng không để ý, Bạch Hạ ngủ so với chết giống nhau kêu thế nào cũng không tỉnh.

Hàn Mục vén chăn lên nhìn phát hiện Bạch Hạ sốt cao.

Một cú đấm như đánh vào bông, Hàn Mục gọi người đại diện Bạch Hạ tới, tự mình lái xe tới nhà Tống Trì.

Hắn thật ngốc, một đêm qua ở cùng bạch Hạ, nếu, nếu đêm qua người đưa Tống Trì về nhà là hắn, chuyện gì sẽ xảy ra?

Hàn Mục nửa đường nhận được điện thoại của Tống Trì.

"Hàn Mục, tôi giải thích một chút về chuyện tối hôm qua."

"Tống Trì thật xin lỗi cậu, chuyện đêm qua tôi đã đều tra rõ ràng rồi! Bạch Hạ có phải hạ thuốc cậu không? Cậu ta đầu óc có bệnh, thủ đoạn lại bỉ ổi, bất luận thế nào Bạch Hạ cũng là tôi mang đến, tôi đi xin lỗi cậu! Cậu có nhà không?"

"Tôi đi công tác." Giọng nói Tống Trì tạm dừng một chút: "Bạch Hạ cũng là nghệ sĩ của công ty tôi, tôi cũng có trách nhiệm, bây giờ cậu ấy thế nào rồi?"

"Còn có thể thế nào, tôi thay cậu dạy cậu ta một trận."

"Phải không." Giọng nói của Tống Trì không dậy sóng, nghe có vẻ lạnh lùng: "Cậu ấy là nhân viên công ty tôi, tôi đi công tác về sẽ xử phạt sau,cậu không cần phải xử phạt thay tôi."

____________________

Lão Công:từ giờ những chương chín trăm mấy chữ ta sẽ set vip nha, mong mọi người thông cảm, 1 chương gốc ta sẽ chia làm 3 chương, tùy theo độ dài của chương gốc. Nếu như chia theo chương gốc thì nó dài lắm, không thể nào dồn vào 1 chương 1 được, về sau chương ngắn ta sẽ dồn thành 2 chương hay có thể là 3.

Do bữa giờ ta về quê chơi nên không ra chương mới được. Ta chỉ dịch kịp hai chương thôi, nên đăng cho mọi người đọc, 2 chương này là ta dịch trước rồi. Mọi người đợi mấy bữa ta về rồi dịch tiếp cho nha, nếu có vô học thì ta vẫn ra chương đầy đủ nên đừng lo. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ