Chương 7

Edit & beta: MeanChan

(Truyện đăng tại truyenhdt.com MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)

5 giờ chiều là giờ cao điểm tan tầm, các tuyến đường chính chật ních toàn xe là xe.

Khâu Ninh quan sát bốn phía, cẩn thận đi theo dòng xe cộ phía trước.

Trong tai nghe Bluetooth, Tống Quốc Tài đã nói gần nửa tiếng rồi.

“... Tôi đã đem đơn xin của cậu tới cấp trên, nhưng lần này là do Tất tổng trực tiếp hạ mệnh lệnh, khả năng xoay chuyển thật sự rất nhỏ.” Chú thở dài: “Cơ hội lần này xem như là ngâm nước nóng rồi.”

Sau khi nhận được tin từ bộ phận nhân sự, cảm xúc ngay lúc đó của Khâu Ninh là ngoài tình lý, nhưng lại trong dự kiến.

(kiểu về mặt tình cảm thì không ngờ, nhưng về mặt lý trí thì cũng đoán được ý)

Trong lòng đã chuẩn bị tốt, nhưng không muốn sự thật sẽ phát sinh.

Anh không chút do dự đánh máy một đơn “Báo cáo lý do đến trễ” rồi nộp lên trên.

Chú Tống đã tiếc nuối nửa giờ, Khâu Ninh trái lại còn an ủi chú: “Nghĩ theo hướng tích cực thôi, chỉ là bị mất cơ hội học tập chứ không phải là bị sa thải, cùng lắm thì về sau thăng chức chậm một chút.”

Con đường lại càng đông hơn. Khâu Ninh kéo phanh, nhìn về phía đèn đỏ ở xa: “Nếu thật sự không được thì em còn có thể đi ăn máng khác.”

Tống Quốc Tài tức lên: “Nghĩ dễ dàng quá nhỉ? Tôi một tay phân một tay nướ© ŧıểυ bồi dưỡng cậu, thế mà cậu định đối xử với tôi như vậy?”

Thấy chú vẫn còn tâm tình mắng mình, Khâu Ninh thở phào nhẹ nhõm theo: “Đây không phải chỉ là hạ của hạ sách sao?”

Đương nhiên anh biết rằng đổi hoàn cảnh làm việc mới khó khăn bao nhiêu. Cho dù có thêm kinh nghiệm ở MR nhưng vẫn là bắt đầu lại từ đầu.

“Hạ hạ sách cũng đừng nghĩ, hiện tại cậu không biết mình bị bao nhiêu người chê cười đâu. Bớt đi một người là ít đi một đối thủ cạnh tranh, bọn họ hận không thể khiến cậu đời này đừng ngóc đầu lên. Cậu đừng có mà làm đào binh, dùng công trạng đập vào mặt của mấy người đó nữa đi. Dù là gà con rụng lông thì cậu cũng phải là con gà con to nhất.”

“...Mắng ai gà vậy?” Khâu Ninh nói: “Nếu về sau mấy người đó còn chạy đến trước mặt anh mà nói mát, anh cứ đem công trạng của khu chúng ta bao năm qua ném vào mặt hắn ý.”

Khu Giang Bắc tuy là phân khu nhỏ nhất của Kinh Giang, nhưng chất lượng hoàn thành công việc có thể so sánh với ba khu hàng đầu. Phải biết là chiếc di động trong tay chú Tống không phải giám đốc khu nào cũng có đâu.

Năng lực nghiệp vụ của nhóm người này cũng bình thường, nhưng tài năng âm dương quái khí cứ phải gọi là xếp hàng đầu.

Trong lòng Tống Quốc Tài dễ chịu hơn một chút: “Cậu đừng khổ sở, Đường Tăng đi Tây Thiên còn phải trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn kia mà. Cậu có từng này thì chưa là gì đâu.”

“Em biết.” Đèn xanh sáng lên, dòng xe cộ bắt đầu chuyển động, Khâu Ninh chân thành nói: “Thật xin lỗi, lão Tống.”

Tâm tính Khâu Ninh kiên cường, lời an ủi cũng không cần nói nhiều quá, chú nói thêm một câu “Cố gắng cho thật tốt” rồi cúp máy.

Tai nghe khôi phục yên lặng, khi xe quẹo vào, Khâu Ninh đột nhiên nhớ tới lúc ở bãi đỗ xe ngầm, Tất Dục Cẩn còn nhiệt tình chỉ đường cho cậu.

Không thể tưởng tượng nổi người này lại hai mặt như vậy luôn.

Miệng đàn ông đúng là quỷ gạt người.

Tra nam!

……

Hiện tại Khâu Ninh đang ở tại căn phòng anh mua hai năm trước, khi đó anh mới bị đuổi ra khỏi nhà.

Tuy rằng là phòng second-hand, lại không ở được nhiều người, nguyên chủ vội vã bán ra giúp cậu nhặt được tiện nghi mà mua về, việc trang trí cũng không cần dùng nhiều tiền.

Diện tích không lớn, 60 mét vuông, một phòng một sảnh.

Lúc come out, ba Khâu tức giận đến độ cầm lấy cần câu cá bảo bối của mình mà đánh anh ngay tại trận, mẹ Khâu không ngừng lau nước mắt nhưng cũng nhẫn tâm không khuyên giải.

Chị gái cũng không hiểu vì sao anh lại có thể làm được đến tình trạng này chỉ vì một người trên mạng: “Mặt cũng chưa từng gặp, vì sao em có thể xác định hắn là nam? Nhỡ đâu là một kẻ lừa đảo thì sao?”

Đầu óc Khâu Ninh lúc ấy đã bị tình yêu làm cho mù quáng: “Không cần biết cậu ấy là nam hay nữ, em đều thích.”

Kết quả mới come out được không bao lâu, anh đã trực tiếp gặp phải biến cố.

Đoạn thời gian đó cả trong trò chơi và ngoài đời thật đều rất thảm.

Cha mẹ không thích anh, thân thích cũng chê cười anh, chỉ có Khâu An An vẫn liên hệ với anh, lúc rảnh rỗi còn mang những cô gái mới vào công ty tới tìm anh chơi.

Tâm tư của chị gái Khâu Ninh biết, cô không hề muốn làm bà mai, chỉ là muốn xác định xem em mình có phải đồng tính luyến ái thật hay không.

Bản thân Khâu Ninh cũng không biết rõ, lần yêu đương duy nhất của anh vẫn bị ngăn cách bởi một thế giới ảo.

Khi đi học anh thấy những cô gái xinh đẹp thì cũng sẽ mặt đỏ tim đập, ngược lại là không hề có chút cảm giác với những anh chàng đẹp trai mồ hôi như mưa ở sân bóng.

Anh nghĩ, có lẽ chỉ cần gặp một người như vậy, cứ tự nhiên mà thích như vậy, không quan trọng là nam hay nữ.

Khâu Ninh rửa mặt xong, đăng nhập vào trò chơi.

Ngực anh tích một đống buồn bực giận dỗi, nhiệm vụ hằng ngày cũng không làm, trực tiếp vào đấu trường.

Hiện tại đang có nhiều người, không cần chờ xếp hàng, trong một giây đã tiến vào sàn đấu.

Thủ pháp của anh tốt, đẳng cấp không thấp nên toàn đấu với các cao thủ xếp hạng trên bảng vũ khí, đáng tiếc là trang bị của anh không bằng người ta nên không có vị trí trên bảng xếp hạng.

Thắng gian nan.

Nhưng thật sự rất sảng khoái.

Chết ở đấu trường sẽ không bị rớt giá trị kinh nghiệm và hư hao độ bền trang bị, Khâu Ninh thống khoái đánh tận hai tiếng, cuối cùng thì tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.

[ chat riêng ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Tiểu Thu Thu, đang ở đấu trường đây, đánh 2V2 không?

[ chat riêng ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Tôi chỉ còn thiếu 30 điểm nữa là đủ lên giai 12 rồi, vũ khí thì còn thiếu một tấm phù công kích nữa.

Điểm trên đấu trường không chỉ để dùng để thăng giai mà còn có thể dùng để đổi phần thưởng, khen thưởng ở mỗi giai đoạn là không giống nhau.

Ví dụ như trong giai 12 thì có phù công kích cho vũ khí là loại phù tốt nhất, các loại phù rơi ra trong phó bản đều kém hơn cái này một chút, chỉ là giai 12 rất khó để lên được, cho nên phù công kích hiện vẫn còn khá trân quý.

Đẳng cấp hiện tại của Khâu Ninh là giai 10.

Anh nhìn trang bị của Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo, quả nhiên đối phương đã đổi vũ khí mới, là vũ khí tím với thuộc tính bạo kích nhận được từ phó bản 25 người.

Khâu Ninh: ……

Khi nào sao chổi mới có thể vùng lên.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Được, nửa giờ sau, chờ tôi ăn bữa cơm đã.

[ chat riêng ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Đi thôi đi thôi, lên được giai 12 tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu [ ngoan ngoãn ]

Trước khi rời đi anh click mở danh sách bạn tốt, đã ở khu này hai năm mà cũng không thêm được bạn tốt nào, cơ bản đều là những người đã ngừng chơi.

Bạn tốt 15 người, 3 người đang online.

Hành Cẩn không có ở đây.

Khâu Ninh đi vào phòng bếp đơn giản nấu cho mình một chén mì, thêm hai quả trứng và một muỗng sa tế.

Trong phòng rất yên tĩnh, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng cười của trẻ con gia đình lầu dưới. Một mình anh ôm cái chén, từ từ ăn.

Trong lúc đó còn bớt thời gian gửi 5000 đồng cho Khâu An An.

【 Khâu Ninh: Tiền thuốc men cho ba. 】

Có vẻ đầu kia đang bận nên không trả lời.

Khâu Ninh rũ mắt xuống, sau khi ầm ĩ với cha mẹ hai bên chưa từng liên hệ thêm lần nào. Hai vợ chồng già chưa từng tiếp điện thoại của anh, tin nhắn vào ngày lễ ngày tết cũng không trả lời, cứ như thật sự không có đứa con trai là anh.

Thu dọn phòng bếp xong, Khâu Ninh rót một cốc nước rồi ngồi vào trước máy tính.

Thiếu nữ Quỷ Vu đang treo máy ở chủ thành, con rối nhỏ trong tay thỉnh thoảng động đậy mấy cái, giống như hoàn toàn không có bạn bè ngoại trừ công cụ hình người này.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Tôi về rồi đây, bây giờ vào được chưa?

[ chat riêng ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: [ Đỉnh Không Vụ: Tọa độ 112,374]

[ chat riêng ] Thu Ninh:?

[ chat riêng ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Tôi với Hành Cẩn bị gϊếŧ chết!

Khâu Ninh sửng sốt, nhanh chóng mở danh sách bạn tốt ra.

Hành Cẩn không biết đã online từ lúc nào, hình đại diện nam Tiêu Dao lẳng lặng nhìn người đang ngồi trước máy tính.

Anh không chút nghĩ ngợi, dùng phi hành phù trực tiếp bay qua đó.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Tổ đội với tôi.

Trên đỉnh Không Vụ là một cánh đồng tuyết, tuyết đọng hằng năm không tan đi, khắc băng ngọc thụ, phong cảnh có tiếng là “Vẻ đẹp khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo”.

Nhưng ba người chơi nổi danh và hai cái thi thể xám ngoét đã phá tan khung cảnh thơ mộng này, nhìn cái biết ngay là tiết mục báo thù ân oán, người chơi xung quanh sôi nổi chụp hình các kiểu.

[ phụ cận ] Muội muội mau tới: Sao lại thế này chứ Xuân phong, cậu phát động chiến tranh khiến chúng tôi chạy tới chỉ để gϊếŧ hai con gà rù này á?

[ phụ cận ] Muội muội mau tới: Mới một chiêu đã chết rồi, căn bản là không có chút cảm giác thành tựu nào.

[ phụ cận ] Nhất dạ bạch sầu: Vũ khí trên tay Tiêu Dao không tồi, xuân phong muốn lột nó xuống không?

[ phụ cận ] Xuân phong mãn diện: Không phải gấp, chờ Quỷ Vu kia đến rồi lột một thể.

Trong《 Thất giới 》, sau khi báo thù thành công thì có tỷ lệ là sẽ lột được trang bị của đối phương xuống. Lúc trước khi chưa cập nhật thì tỷ suất rơi đồ là 20%, nhưng sau đó có ông trùm nào đó bị người ta tập hợp thành một đoàn thể mà báo thù không ngừng, sống sờ sờ bị bạo rơi cả Thần Khí trong tay xuống. Đấy là Thần Khí đó, tiêu tiền chỉ là phần nhỏ, phần lớn là tốn không biết bao nhiêu tinh lực, thời gian và tâm huyết, thật sự không thể dùng tiền tài đong đếm được.

Phản ứng đầu tiên của ông trùm này là gọi cho bên chăm sóc khách hàng yêu cầu trả lại Thần Khí, bên đó đáp: “Thân ái, đây là giả thiết hợp lý của trò chơi, không thể trả lại trang bị cho ngài được đâu nha ~”

Hợp lý cái mẹ nhà mày à.

Câu thông không được, dưới sự tức giận, ông trùm đã dẫn dắt bang hội báo cáo trò chơi lên 315, tạo thành một vụ chấn động trong game.

Cũng may là hiệu quả rất rõ ràng, trò chơi khẩn cấp chỉnh đốn và cải cách: “Thần Khí không thể bị lột được, trang bị bình thường thì tỷ lệ bị lột đổi thành 1%, giữ lại 1% này để gia tăng sự thú vị cho người chơi PK, coi như là trứng màu.

[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:???

[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Có bệnh hả? Tỷ lệ rớt đồ khi bị bạo chỉ có 1% thôi mà?

Tất Dục Cẩn nhìn thi thể lạnh băng trên mặt đất và mấy tên nổi tiếng xung quanh, cảm xúc ở đáy mắt bình tĩnh không hề gợn sóng, đeo tai nghe vào, cầm lấy một phần tư liệu mà xem xét.

So với sự bình tĩnh của hắn, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo đã chửi nhau qua lại với đối phương được mười mấy câu rồi.

Song quyền khó địch bốn tay, phe địch nhiều người, một mình Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo căn bản là mắng không lại, tức muốn chết.

[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Có bản lĩnh thì đấu 1V1 đi, bắt nạt người mới thì coi là bản lĩnh cái gì!

[ phụ cận ] Nhất dạ bạch sầu: Tên bại trận không có tư cách nói chuyện, gọi tên cha chó Quỷ Vu của các cậu tới!

Vừa dứt lời, trên người Nhất dạ bạch sầu đột nhiên xuất hiện một hiệu ứng màu xanh lam, ngay sau đó là nhân vật “ba” một tiếng mà bị kéo tới giữa không trung, hắn còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy nam Thục Môn vốn đang đứng với tư thế đầy oai hùng soái khí đột nhiên trở nên điên cuồng, khóe mắt muốn nứt ra, làn da hư thối từng tấc từng tấc cho đến khi biến thành xác thối —— là thuật luyện ngục của Quỷ Vu: biến địch nhân thành một con rối chỉ nghe mệnh lệnh của mình, thời gian kéo dài liên tục trong 10 giây.

Thanh kỹ năng của Nhất dạ bạch sầu tái xám hết, hắn không thể điều khiển được nhân vật của mình nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thục Môn giơ lên tôi độc đoản đao trong tay, thuấn di đến bên cạnh đồng đội ——

Xuân phong mãn diện cùng Muội muội mau tới cũng không phát hiện điều gì kì lạ, chờ đến lúc nghe thấy tiếng “Tôi bị thao túng” của Nhất dạ bạch sầu thì Thục Môn cũng đã xuất hiện trước mắt, mặt đỏ như quỷ, độc đao trong tay không hề lưu tình mà chém xuống!

Xuân phong mãn diện tái mặt, theo bản năng phóng ra kỹ năng phòng ngự của đao thuẫn —— nhưng đã muộn.

Trang bị của nhất dạ bạch sầu cũng không kém, điểm thuộc tính của xuân phong mãn diện toàn là điểm PK, đến phòng ngự cơ bản cũng không có, lại bị Quỷ Vu cho ăn buff bạo kích trong chiêu này, sống sờ sờ mà bị chém rơi hết hai phần năm thanh máu.

“Đệch!” Hắn không nhịn nổi mà chửi thề một tiếng, kêu to trong đội ngũ: “Muội muội đâu rồi, còn không mau ngăn cản hắn!”

“Tôi cũng bị khống chế!” Muội muội nhìn chữ “Phong” (phong ấn) dưới chân, quát ầm ầm: “Tốc độ của thằng ranh này là cái kiểu gì thế, vừa cho cậu một đao vừa dùng Quỷ vu khống chế tôi? Ảo ma quá rồi!”

Nhất dạ bạch sầu vẫn đang bị khống chế, cũng mặc kệ Muội muội đang bị phong ấn gắt gao bên cạnh, lôi tất cả những kỹ năng gây sát thương ra ném hết về phía Xuân phong mãn diện một cách nhanh chóng, tàn nhẫn, độc ác.

Xuân phong mãn diện mất đi tiên cơ (cơ hội ra tay trước), lúc này chỉ có thể chật vật mà trốn tránh, định bụng tìm cơ hội mà gϊếŧ ngược lại, nhưng Khâu Ninh cứ như là mở Thiên Nhãn, mỗi chiêu đều phán đoán hướng đi của hắn một cách chính xác, đánh không trượt phát nào.

“Bạch sầu cậu mau ngẫm lại biện pháp xử lý nhân vật của cậu đi!”

“Tôi có thể ra được biện pháp nào chứ, kỹ năng luyện ngục này biếи ŧɦái như vậy...” Nhất dạ bạch sầu kêu lên một tiếng cao vυ"t: “Chỉ còn hai giây, xuân phong mau gϊếŧ hắn!”

Đôi tay hắn đặt trên bàn phím, chuẩn bị tùy lúc lấy lại nhân vật của mình.

Thục Môn đột nhiên ngừng công kích Xuân phong mãn diện —— Xuân phong mãn diện lập tức bắt lấy cơ hội, ném một chiêu siêu bạo kích về phía Quỷ Vu!

【 hệ thống: Xuân phong mãn diện thành công đánh chết Nhất dạ bạch sầu 】

Xuân phong mãn diện:???

Nhất dạ bạch sầu:???

Muội muội mau tới:???

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:???

“Đã xảy ra chuyện gì?!!”

Nhất dạ bạch sầu ngơ ngác mà nhìn màn hình máy tính, nhân vật của hắn, tự hắn biết rõ nhất.

Trong giây cuối cùng, Khâu Ninh ném một cái sinh tử cổ về phía Thục Môn —— tác dụng: người nhận cổ nhận thay cho người thi cổ một lần tử vong.

Nghe thì tưởng lợi hại, nhưng thật ra rất là vớ vẩn.

Kỹ năng này không thể dùng trên đấu trường, không thể dùng lúc luận bàn, cũng không được dùng trên lôi đài, chỉ có lúc PK dã ngoại cùng đồng đội thì mới phát huy được chút hiệu quả —— một khi có hiệu lực sẽ mất đi một đồng đội, nếu đồng đội đang đầy máu thì quả thật là mất nhiều hơn được.

Hơn nữa kỹ năng này chỉ có thể sử dụng khi người thi cổ có lượng máu ít hơn 70%, thường là đạo cụ để mấy cặp vợ chồng Quỷ Vu chơi trò tuẫn tình.

Xuân phong mãn diện nhíu mày, hắn nhớ rõ trên người Thu Ninh có buff nhân sâm quả, dù có bị hắn đánh trúng cũng chưa chắc có thể chết được.

Trong lòng hắn có một suy đoán, vừa nghĩ là không thể nào vừa xem số buff trên người Quỷ Vu.

Dưới hình đại diện của thiếu nữ đáng yêu đã không còn buff nhân sâm quả.

Vì khiến hắn một chiêu chém chết Nhất dạ bạch sầu mà Thu Ninh chủ động vứt buff 500 đồng đi, thanh máu vừa đúng còn 70%.

Cho nên trong một giây đó, sau khi chính xác tính kế, Thu Ninh hủy buff của bản thân đi, lại lôi Thục Môn kéo đến trước người mình làm lá chắn.

Trôi chảy liền mạch.

Xuân phong mãn diện nhịn không được mà hút một ngụm khí: “Tôi đệch má nó!!!”

Đây là cái tốc độ tay gì vậy!

Đây là cái người gì mà tàn nhẫn quá vậy!

Lúc Khâu Ninh đánh đấu trường không thích mài máu từng chút một, chiến thuật chủ yếu là bùng nổ mạnh và tốc độ di chuyển mau lẹ, vốn là kiểu da giòn thật sự (dễ chết), không có buff lại càng giòn hơn. Nhất dạ bạch sầu đã chết, Xuân phong mãn diện sắp cạn máu, anh không chút nghĩ ngợi ném đại chiêu của mình ra.

Xuân phong mãn diện vẫn còn đang khϊếp sợ nên tránh không kịp.

【 hệ thống: Thu Ninh thành công đánh chết xuân phong mãn diện 】

Muội muội mau tới thấy thế liền quay đầu chạy, Thu Ninh sao có thể cho hắn cơ hội đó, vài bước vọt tới, con rối nhỏ dính chặt vào đối thủ!

Muội muội mau tới quả thật đã bị hành đến khóc luôn.

Từ hôm nay trở đi, Quỷ Vu chính là chức nghiệp mà hắn ghét nhất, không gì sánh nổi!

Có lẽ là do quá vội vàng, lại có thể là đã từ bỏ chống cự, Khâu Ninh nhẹ nhàng lấy được cái đầu của hắn.

【 hệ thống: Thu Ninh thành công đánh chết muội muội mau tới 】

1V3, Khâu Ninh toàn thắng.

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo thiếu chút nữa thì khóc vì quá sung sướиɠ: “Tiểu Thu Thu!”

Tất Dục Cẩn đã ngẩng đầu lên từ lâu, xem hết quá trình chiến đấu.

Người đàn ông nào lại không yêu mấy trò kí©h thí©ɧ, thiếu nữ màn hình ra chiêu nước chảy mây trôi, mưu lược chuẩn xác, hiểu lấy hay bỏ, mang đến một bữa tiệc thị giác PK tuyệt vời khôn tả.

Đầu ngón tay đang hơi run run vì quá kí©h thí©ɧ.

Loại cảm giác kích động này đã rất nhiều năm Tất Dục Cẩn chưa thể nghiệm qua.

Thiếu nữ váy bồng màu lam ôm con rối nhỏ quái dị rơi xuống từ giữa không trung, vững vàng chắn trước mặt bạn bè, thân hình lùn lùn đột nhiên trở nên đáng tin cậy hơn so với bất kỳ hình thể nào khác.

Khâu Ninh mở chức năng chat phụ cận, nói với ba thi thể trên mặt đất: “Cha Quỷ Vu của các người không phải đã tới đây rồi sao.”

- ------------------------

Lại lần nữa gỡ mìn (lời tác giả): Thụ từng có một đoạn tình cảm qua mạng chân thật, bạn nào không thích thì mau chóng dừng lại để ngăn tổn hại kịp thời nha!

- ---------Hết chương 7----------

P/s: bởi vì muốn giữ nguyên chất cổ phong cho game nên sẽ có một số chỗ mình để nguyên từ hán việt (vd: bạch y nam tử), còn những chỗ khác thì mình sẽ cố edit thuần việt nhất có thể nhaaaaa.