Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Yêu Đương Qua Mạng Với Sếp Sòng

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit & beta: MeanChan

(Truyện đăng tại truyenhdt.com MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)

[ thế giới ] Cá nhỏ Đông Hải: [ bạn tốt Nguyệt kiến noãn của bạn online. ]

Nguyệt kiến noãn là ID của Thần Khí Quỷ Vu.

[ thế giới ] Bóng đèn nhỏ:???

[ thế giới ] Thiên hạ đệ nhất Quỷ Vu:???!!!

[ thế giới ] Một viên đường thật ngọt: Hạn cuối đấu giá của tài khoản này còn chưa tới mà đã có đại lão nào bỏ ra 200W nâng đi trong một giây rồi??

[ thế giới ] Bạch chỉ: [ Thục Phong Hiệp: Tọa độ 56,154] tới xem đại thần!

Dưới hình thức đấu giá, nếu muốn nhanh chóng lấy được tài khoản này thì chỉ có thể mua bằng mức đấu giá tối đa. Hơn nữa sau khi mua tài khoản xong sẽ không nhận được ngay, phải cần một ngày làm lạnh để xử lý vấn đề thủ tục.

Nói cách khác, ít nhất là chủ nhân vật đương nhiệm đã bán nhân vật này lấy hai trăm vạn vào ngày hôm qua.

Thần Khí Quỷ Vu xuất hiện làm tất cả mọi người dại ra vài giây, kỹ năng gì cũng ngừng lại hết.

Nhìn Hải Cảnh Phòng trước mặt, mọi người thổn thức một trận.

Tiền có thể giải quyết vấn đề, dù là vấn đề gì đi chăng nữa.

“Thu Ninh?”

Đường truyền của Hành Cẩn không tốt lắm, có tạp âm rất nhỏ, thanh âm cũng khàn khàn hơn ngày thường một chút.

“Tôi đây.” Khâu Ninh hoàn hồn, căn bản không rảnh quan tâm đến việc Hành Cẩn đã mua nhân vật này lúc nào, nói theo bản năng: “Rút thiết kiếm ra là có thể sử dụng đại chiêu quần công (kỹ năng tấn công nhiều người cùng lúc) của nó...”

Tất Dục Cẩn nhìn thanh Kỹ Năng, tìm được cái icon nọ, đè xuống.

Phong Vũ Lâm Lâm vốn đang ngơ ngác đột nhiên động đậy ——

Bàn tay nắm kiếm vừa lật, một thanh trường kiếm đã nâng lên chém ngang không trung, sau đó mũi kiếm mang theo khí thế như sấm sét nhanh chóng hạ xuống, xông thẳng vào đám người.

Mọi người rùng mình, chạy tứ tán tránh né!

Đệch, Thần Khí trường kiếm, không chết cũng rơi hết hơn nửa thanh máu!

Thân kiếm rơi xuống.

Ở ngay bãi đất trống cách đám người 800 thước.

Không người nào bị thương.

Một giọt máu cũng không rớt.

Sự im lặng bao trùm.

[ phụ cận ] Hai ống:……

[ phụ cận ] Mại khắc bối:……

[ phụ cận ] Hồi ức mùa hè:……

[ phụ cận ] Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:…… Thật lớn.

Tất Dục Cẩn nhíu mày: “Sao lại thế này?”

Khâu Ninh: “…… Cậu phải lựa chọn kẻ địch thì mới đánh trúng mục tiêu được, nếu không kỹ năng sẽ phóng lên trời.”

Tất Dục Cẩn nhìn kỹ năng đen xì: “CD.” (cool down)

Nhóm nổi tiếng không nhìn nổi nữa.

[ phụ cận ] Hai ống: Thân ái, trả lại nhân vật cho người ta đi.

[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu: Ngàn lần không nghĩ tới, tôi cũng có một ngày phải xem thường nhà giàu (thổ hào).

[ phụ cận ] Mại khắc bối: Không còn kỹ năng? Nhanh chóng nhận lấy cái chết!

Lời này tựa như đã mở ra điểm mấu chốt nào đó, nhóm nhân vật nổi danh đang dại ra rốt cuộc cũng nhớ tại sao mình lại tới đây.

À, đúng rồi, 10000J.

Nhà cmn giàu kia, chịu chết đi!

Đối diện với nhóm nổi tiếng đang xông tới, đầu ngón tay Tất Dục Cẩn nhấn kỹ năng lung tung, ánh sáng màu lục đậm trên người Phong Vũ Lâm Lâm biến mất.

Thao túng thất bại.

“Không cần hoảng, tôi không biết thanh Kỹ Năng của cậu trông thế nào, cậu cứ cố gắng làm theo lời tôi.” Khâu Ninh phản ứng rất nhanh, kỹ năng CD của anh đã hồi hơn một nửa, còn có Buff quả nhân sâm, có thể kháng lại trong chốc lát.

Nguyệt kiến noãn bị anh kéo vào tổ, một bên Khâu Ninh ném buff cho đồng đội, một bên dạy Hành Cẩn sử dụng kỹ năng.

“Có một kỹ năng giống như ánh trăng, cậu tự dùng cho bản thân, có thể bảo vệ tính mạng.”

“Cậu bị phong ấn, dùng icon mắt đen là có thể giải trừ!”

“Dùng kỹ năng của con rối, ném văng ra, đừng nhắm vào ai hết, dính được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.”

Tuy Khâu Ninh nói rất nhanh, nhưng từng chữ lại ôn hòa, không cao ngạo không nóng nảy làm cho lòng người ta cũng bình tĩnh theo.

Bên bọn họ có ba người phụ trợ, đặc biệt trong đó là Thần Khí rối nhỏ, trông vậy mà sống sờ sờ vượt qua một đợt quần công, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo còn lấy được đầu của một người khác.

Thương cho “Hành Cẩn” không ai quản, vẫn nằm ở trên mặt đất.

Khâu Ninh đánh đến nhiệt huyết sôi trào, còn trong mắt của nhóm nổi tiếng là giải truy nã giá trị ba vạn tiền thưởng, hai bên đều nỗ lực hết mình.

Kỹ năng đối phương lại hồi xong đợt mới, mấy nhân vật nổi tiếng lại vọt tới đây.

Ánh mắt Khâu Ninh sáng lên: “Mau dùng kỹ năng có chữ phong, cậu có thể phong ấn cả nhóm...”

Tất Dục Cẩn không chút nghĩ ngợi, ném kỹ năng ra ngoài theo bản năng, Thần Khí phát ra hiệu ứng đặc biệt, đóng đinh một đống lớn.

Tất Dục Cẩn dừng lại, cả trái tim cũng đập nhanh hơn một chút, cảm giác thành tựu đột nhiên sinh ra.

Là do hắn phong ấn đó.

“Tôi thành công.” Hắn thấp giọng nói.

“Đúng vậy,” Khâu Ninh không keo kiệt mà khích lệ hắn, “Đánh rất hay.”

Tất Dục Cẩn dời ánh mắt, Thu Ninh đang đứng bên cạnh hắn thêm Buff cho đồng đội, anh cứ như là vạn năng, khiến người ta cảm thấy chuyện gì anh cũng làm được hết.

Từ trước đến nay Tất Dục Cẩn chưa từng đánh giá ai như vậy.

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “Gϊếŧ đi!!!”

“Gϊếŧ cái gì mà gϊếŧ!” con chuột của Khâu Ninh di chuyển, quay đầu chạy ngay: “Muốn đấu với Thần Khí, điên rồi hả, chạy mau!”

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo:???

Xem ra cũng không phải vạn năng.

Tất Dục Cẩn cong cong khóe miệng, chạy sát theo sau.

Nhưng họ còn chưa kịp chạy ra khỏi khu vực chiến đấu, một thanh lợi kiếm đã ngăn cản đường đi của họ.

Khâu Ninh nhảy một cái tránh né, nhưng đồng đội không may mắn như vậy, ăn trọn chiêu sát thương này.

Phong Vũ Lâm Lâm cũng không thừa lời, kỹ năng ném ào ào lên người họ cứ như hàng miễn phí.

Khâu Ninh mới dùng xong kỹ năng, chỉ có thể chạy qua chạy lại né tránh.

[ phụ cận ] Thu Ninh: Người anh em có gì từ từ nói!

Đối phương cũng không để ý đến anh.

Nhóm nổi tiếng bên kia cũng tỉnh lại, giá trị tức giận tràn ngập.

Đối mặt với kẻ thù xông tới rào rạt, Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo đau buồn nói: “Thu thu, làm sao bây giờ?”

Khâu Ninh thở dài, đôi tay rời khỏi bàn phím, an tường nói: “Chịu chết đi.”

Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: “Hức.”

Một lá cờ lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, mặt cờ thêu ám văn long đằng, giữa cờ có ba chữ —— Ngàn sát các.

Một trong ba bang phái hàng đầu Thiên trường địa cửu, có hơn hai trăm bang chúng, lực thu hút và sức chiến đấu đều là số một.

Nghe nói nếu không phải do bang chúng ai nấy đều trầm mê PVP, không đi làm nhiệm vụ phó bản, thì điểm cống hiến chắc chắn sẽ đứng đầu bảng.

Hai bên đều mông lung.

Tình huống gì vậy?

Một yêu cầu thêm tổ đội hiện ra, Khâu Ninh còn đang ngớ người, một âm thanh nam tục tằng đã vang lên ở bên cạnh.

“Tổ đội với tôi.”

Trong tổ đội không còn vị trí trống nào, Khâu Ninh liền đáp: “Bây giờ tôi đá Quỷ Vu ra.”

“Ừ.”

Sau khi đội ngũ thừa một vị trí, Khâu Ninh đã hơi tiếp thu được sự thực.

【 hệ thống: Ánh nến gia nhập đội ngũ. 】

【 hệ thống: Ngàn sát các bang chủ Ánh nến sử dụng cờ lớn của bang hội, mời bang chúng nỗ lực trợ uy vì hắn. 】

Khâu Ninh:?

Vài giây sau, người chơi đã đứng đầy ở Thục Phong Hiệp, trang bị cao cấp phát ra ánh sáng màu tím sắp làm mọi người đau mắt hột.

Chức nghiệp của những người này không giống nhau, chỉ có danh hiệu bang hội trên đỉnh đầu là giống nhau.

[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu:???

[ phụ cận ] Hai ống: Như này là có ý gì? Ngàn sát các?

[ phụ cận ] Một viên đường thật ngọt: Hẳn Ưu Nhạc Quả là người của Ngàn sát các, nhưng không phải là Ngàn sát các có quy định ân oán của ai người nấy tự giải quyết sao, bây giờ kéo cờ ra là có ý gì?

[ phụ cận ] Thu Ninh: Tôi cũng không biết!

[ phụ cận ] Theo gió phiêu diêu:…… Cậu câm miệng, được tiện nghi còn khoe mẽ!

Gần như là hơn một nửa Ngàn sát các đã tới giúp, nhóm nổi tiếng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngay cả Phong Vũ Lâm Lâm cũng chưa phản ứng.

Hai bên giằng co.

Khâu Ninh nhìn vị đại thần trong đội ngũ, còn chưa mở miệng đã nghe thấy Ưu Nhạc Quả mở tin nhắn thoại, ngọt ngào hô một tiếng: “Anh ơi!!”

“Ôi, em gái nhỏ!” Cậu trai tục tằng hóa thành nhiễu chỉ nhu (ngón tay mềm) trong nháy mắt: “Chớ hoảng sợ, anh tới rồi!”

Khâu Ninh: “……”

Phá án.

Thì ra là thế, trách không được Ưu Nhạc Quả bình thường cứ một câu là lại một tiếng anh trai cô ấy, còn tìm cách kéo họ nhập bang!

“Người anh em à, ngại quá. Mấy ngày nay vội vàng làm uy vọng bang hội nên không có thời gian mang con bé, em gái tôi là tay mơ mới chơi, làm phiền các cậu rồi.”

“Không có, là bọn tôi làm cô ấy bị liên lụy.” Khâu Ninh khách khí nói.

“Hàiii, Quả nhi nói cho tôi hết rồi, tên Xuân phong mãn diện kia chọn diệt tận gốc mới thôi, cảm ơn các cậu đã che chở nó. Bạn thân của Quả nhi cũng chính là bạn thân của tôi.” Ánh nến cười hắc hắc: “Nếu lúc trước người của bang tôi có gϊếŧ các cậu lần nào, vậy tôi xin thay họ nói lời xin lỗi, mọi người xóa sạch ân oán nhé.”

[ loa ] Ánh nến: [ Thu Ninh ][ Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo ][ Hành Cẩn ] có ân với Ngàn sát các, hy vọng mọi người có thể nể mặt mũi tôi mà ngưng đuổi gϊếŧ họ, để bồi thường, tôi sẽ phát bao lì xì ở thành Trường An vào lúc 23:00, cảm ơn mọi người! [ ôm quyền ]

…… Dù không muốn tha thứ nhưng cũng nhất định phải tha.

Loa vừa phát ra, thế giới lập tức náo nhiệt.

[ thế giới ] Anh anh không nói: Vãi, sao hướng phát triển cứ càng ngày càng kỳ quái thế?

[ thế giới ] Quỷ quỷ đáng yêu:? Tình huống thế nào vậy, tôi mới ba ngày không online, Ngàn sát các sao đã bắt đầu nhúng tay vào ân oán cá nhân rồi?

[ thế giới ] Một biểu vạn dặm núi sông: Không biết chuyện gì đã xảy ra thì có thể tới diễn đàn, có người chỉ rõ hết ngọn nguồn sự tình đó. Xuân phong mãn diện bắt nạt người mới ngây thơ, ai ngờ lại đá trúng cái ván sắt, sử xưng là “Sự kiện ván sắt”.

[ thế giới ] Tiểu nhảy tiểu nháo: Đầu tiên là kết cục của Phong Vũ Lâm Lâm, sau đó là Quỷ Vu ở Hải Cảnh Phòng, hiện tại lại là Ngàn sát các, đội ngũ của Thu Ninh này rốt cuộc có bối cảnh gì vậy?

Khâu Ninh khổ sở trong lòng.

Tôi mà có bối cảnh thì có thể bị người ta gϊếŧ đến rơi cả trang bị không?

[ thế giới ] Người yêu màu trắng: Ánh nến hào phóng, hy vọng người đã lãnh bao lì xì không làm kẻ lá mặt lá trái, bên này vừa cầm bao lì xì, quay đầu liền lập tức đi báo thù nha.

[ loa ] Ánh nến: Tôi sẽ nhớ kỹ ID của người lãnh bao lì xì, nếu như phát hiện quay đầu liền gϊếŧ người vì thù oán thì đó chính là đối nghịch với Ngàn sát các, hy vọng mọi người đều biết.

Khâu Ninh nhẹ nhàng cười, thanh âm không lớn, các đồng đội không nghe thấy.

Hôm nay Tất Dục Cẩn mới mua một bộ tai nghe chống ồn, giọng nam trong sáng đánh thẳng vào màng tai.

[ chat riêng ] Hành Cẩn: Cười cái gì?

[ chat riêng ] Thu Ninh: 0.0 vui vẻ đó, được ôm đùi lại không vui sao?

Tất Dục Cẩn cười theo một cái, dư quang lại thấy một ID quen thuộc trên thế giới.

[ thế giới ] Phong Vũ Lâm Lâm: Ngàn sát các ép bức người khác, Thanh Khê mấy độ đâu? Để hắn ra đây đối mặt với tôi! Đừng có làm rùa đen rút đầu thảnh thơi nữa!

[ thế giới ] Phong Vũ Lâm Lâm: Cái thứ đồ chơi **, Thanh Khê mấy độ lăn ra đây mau! Trốn cái ** mày ý!

Tất Dục Cẩn nhíu mày, chụp màn hình đoạn tin nhắn này lại.

Cháu ngoại trai của hắn có cái tật mồm miệng bẩn thỉu, thật sự cần phải quản giáo cẩn thận.

Ở một đầu khác, trong một căn phòng cho thuê ngăn nắp sạch sẽ nào đó, thiếu niên tóc đen ngắn ngủn đang ngồi trước bàn máy tính, đôi tay dùng sức đập mạnh vào bàn phím.

[ chat riêng ] Xuân phong mãn diện: Lâm đại thần, đám người kia có Ngàn sát các che chở, làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ? Nổ súng thu binh thôi.

Thật ra Thích Lâm không đánh giá cao người này, một kẻ đi lừa ma mới, nhưng bây giờ không có cách nào khác, cậu thiếu tiền.

Hai ngày trước đã rời nhà trốn đi dưới cơn xúc động, đi chưa được bao xa đã phát hiện thẻ ngân hàng bị đóng băng, tất cả các tài khoản của nó trước khi thành niên đều đều do cậu nó đứng tên, ai làm chuyện này dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết.

Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là chuyện này đã mang đến cho nó một tin tức rất quan trọng —— cậu của nó cáu rồi, hơn nữa là cáu vô cùng.

Thích Lâm nhớ tới vẻ mặt lạnh nhạt băng giá vạn năm kia của cậu mình là lại oán giận không chịu được, đúng là lãng phí gương mặt đẹp kia mà.

Tuy rằng ông bà ngoại của nó đưa nó tới Tất gia, nhưng người thật sự quản giáo nó lại là cậu, tuổi không lớn hơn mình bao nhiêu nhưng lại là một người giám hộ cực kỳ nghiêm khắc. Thích Lâm biết tuy rằng cậu không nói gì cả, thật ra rất thương nó, nhưng mà nó vẫn sợ.

Cái loại sợ hãi này đã được sinh ra từ lúc nhỏ rồi.

Trên người Thích Lâm có chút tiền mặt, sinh hoạt thì không thành vấn đề, nhưng trong trò chơi thì lại có vấn đề lớn.

Nó không có dư tiền, căn bản là không thể nạp vào, tiền thừa ít đến nỗi chẳng còn mấy đồng nên bị bắt A (bỏ game) hai ngày.

Hơn nữa đồng vàng trong trò chơi đang dần ít đi theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, không đủ chi tiêu cho nhiệm vụ hằng ngày và mấy hoạt động khác, chỉ đành nghĩ cách kiếm tiền trong trò chơi.

Sau đó nó đυ.ng phải mấy quả trứng xui xẻo trên giải treo thưởng.

Tiếp nữa là Xuân phong mãn diện tìm đến nó, muốn hợp tác lâu dài.

Nói thật, nếu sớm biết đội của Thu Ninh đáng giá hơn Xuân phong mãn diện thì nó chắc chắn sẽ không đáp ứng!

Tóm lại là hối hận, hối hận lắm rồi.

Thích Lâm không trả lời tin nhắn của Xuân phong mãn diện, nhìn hai vạn đồng bà ngoại gửi cho mình trong WeChat lại bắt đầu rơi nước mắt vì quá cảm động.

Nó yêu bà ngoại mãi mãi luôn!

Chờ khi nó nạp hết số tiền này, nó sẽ trở lại là bé cưng đỉnh nhất trong trò chơi!

Nguyệt kiến noãn đã trở lại thì sao chứ? Dù sao cũng chỉ là một con gà còm thôi.

Vũ khí xếp hạng hai mãi mãi không nhận thua!

Click mở giao diện nạp phí, lựa chọn hình thức nạp qua WeChat, quét mã QR, Thích Lâm chờ đợi trong tâm thế đầy vui mừng.

Sau đó một hàng chữ hiện ra.

【 Tài khoản của bạn có chút lạ thường, mở hình thức bảo hộ. 】

“…………”

??????

Tất Dục Cẩn!

Con lại đắc tội cậu chỗ nào nữa!

- ---------Hết chương 12----------

P/s: Ôi bé Thích Lâm xui xẻo... Một phút mặc niệm cho em...
« Chương TrướcChương Tiếp »