Chương 5: Bạn trai của cô ấy (5)

Tần Tịnh đang ra vẻ sầu muộn đột nhiên nghẹn lại, nhưng cũng may sắc mặt không có quá nhiều biến đổi, cô ta cảm khái: “Cậu thực sự cho rằng cậu thích Lục Tu sao?”

Mễ Tửu gật đầu: “Phải, tớ thích anh ấy.”

“Tửu Tửu, cậu cũng biết tớ không phải loại người lắm miệng, nhưng chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy, tớ thật sự không đành lòng nhìn cậu nhảy vào hố lửa…” Giọng điệu Tần Tịnh lộ ra vẻ lo lắng, cô nhỏ giọng nói: “Tớ nghe ba tớ kể, hình như Lục gia còn có một đứa con ngoài giá thú, ba Lục Tu rất coi trọng đứa con riêng đó, lúc này Lục Tu lại lập ra hôn ước với cậu, rất khó để nói rằng cậu ta không có mục đích khác.”

Mễ Tửu nghiêng đầu, “Con riêng?”

“Thế nào, Lục Tu không nói với cậu sao?”

Mễ Tửu lắc đầu, “Không có.”

Tần Tịnh vội vàng nói: “Chuyện này rất nhiều người đã biết, có vài người còn nói, ba Lục Tu định mang đứa con hoang kia về nhà, bồi dưỡng thành người thừa kế. Cẩn thận suy nghĩ, chuyện đứa con riêng kia bị đồn ra ngoài từ nửa năm trước, lại tính toán kỹ, Lục Tu cũng vừa lúc ấy quen biết cậu.”

Nhìn vẻ mặt trầm tư của Mễ Tửu, Tần Tịnh mới tỏ vẻ không đành lòng nhìn bạn tốt thương tâm, vội vàng đính chính: “Đương nhiên tớ không nói rằng Lục Tu tiếp cận cậu vì gia thế của cậu, nói không chừng cậu ta thật sự thích cậu.”

“Cậu nói đúng.” Mễ Tửu cắm ống hút vào hộp sữa chua, “Tớ xinh đẹp như vậy, Lục Tu chắc chắn thích tớ rồi.”

Dứt lời, cô cắn ống hút nhoẻn miệng cười, hồn nhiên như một đứa trẻ ngây thơ.

Tần Tịnh cảm thấy vô lực như đấm vào bông, nhưng vẫn cố nén ra một nụ cười, “Tửu Tửu, tớ nói nhiều như vậy, mong cậu đừng hiểu lầm, làm chị em tốt của cậu, tớ nhất định luôn hy vọng cậu hạnh phúc,”

“Tớ biết.” Mễ Tửu nắm tay Tần Tịnh, cười ngọt ngào, “Chúng ta là chị em tốt của nhau, cũng giống cậu hy vọng tớ hạnh phúc, tớ cũng hy vọng cậu có thể tìm được một người bạn trai tốt để sống hạnh phúc nha.”

Tần Tịnh khẽ kéo tay Mễ Tửu, “Tớ có người chị em tốt như cậu là đủ rồi, không có hứng thú tìm bạn trai, nhìn cậu và Lục Tu hạnh phúc, tớ đã rất vui rồi.”

Thật ra, bởi vì ánh mắt Tần đại tiểu thư quá cao, lại quá bắt bẻ, nên hiện tại cô còn chưa tìm thấy nam sinh thích hợp.”

Mễ Tửu cười đến vô cùng ngây thơ, “Vậy cậu định tặng tớ quà gì?”

Tần Tịnh mỉm cười rút tay về, lấy điện thoại, mở album ảnh ra, “Cậu xem những bức ảnh tớ chụp ở Paris…”

Mễ Tửu vờ như không phát hiện ra Tần Tịnh đang lãng tránh chủ đề, cô nhìn chằm chằm ảnh chụp, xuýt xoa, “Đẹp thật đấy, Tịnh Tịnh, cậu dùng phần mềm nào chụp thế? Giới thiệu cho tớ với, hiệu ứng làm mặt gầy này không tồi nha.”

Chân mày Tần Tịnh nhảy dựng, nhưng khoé môi đỏ tươi vẫn nhếch lên thành nụ cười, “Tửu Tửu, tớ không làm gầy khuôn mặt.”

“Thật sao?” Mễ Tửu hút một ngụm sữa chua, vô tội nhìn Tần Tịnh, “Vậy hai ngày này cậu béo lên rồi.”

Tần Tịnh suýt chút nữa bóp nát di động trên tay.

Tuy rằng Mễ Tửu và Tần Tịnh từ nhỏ đã quen biết vì mối quan hệ tốt của hai nhà, nhưng bởi vì gia thế giống nhau, tuổi tác tương đương, lại cùng xinh đẹp, nên thường bị người khác đem ra so sánh. Ví như Mễ Tửu muốn đi học dương cầm, Tần Tịnh liền đi học violin, Tần Tịnh hôm qua đăng kí lớp học tiếng Latin, hôm nay Mễ Tửu liền đi học ba lê…

Hai người bên trong đương nhiên không thiếu đấu tranh gay gắt, nhưng bên ngoài vẫn là “chị em tốt”, có thể coi như trên đời này không có “chị em plastic” nào tốt hơn họ.

(*) chị em plastic: ngôn ngữ mạng, ý chỉ tình cảm bạn bè giả nhưng bền lâu.