Chương 5.2: Rítt...rítt... cay quá!

Quản gia Khương định rửa thêm cho bé hai miếng nữa nhưng Tống Chiêu ngăn lại: “Thằng bé còn nhỏ, không nên ăn nhiều đồ cay, nếu không bụng sẽ khó chịu, cho thằng bé ăn tôm với trứng đi.”

Tiểu đậu đinh mím môi, bé còn muốn ăn thịt bò, nhưng “mẹ”... Chiêu Chiêu đã nói thế, vậy bé sẽ ngoan ngoãn ăn tôm và trứng, nhóc muốn làm bé ngoan, là bé đáng yêu mà Chiêu Chiêu thích.

Đến khi xúc tôm và trứng vào miệng, bé con lập tức không buồn nữa, tôm và trứng ăn thật ngon, ngon hơn tất cả thứ cậu từng ăn, Chiêu Chiêu quá lợi hại.

Đúng rồi, từ nay về sau bé phải gọi “mẹ” là Chiêu Chiêu, dù vậy bé vẫn muốn gọi là “mẹ”, vì bé thật sự mong ước mình cũng được mẹ thương như các bạn khác.

Nhưng Chiêu Chiêu không thích, bé vẫn nên gọi là Chiêu Chiêu vậy, bé có thể lén lút gọi Chiêu Chiêu là “mẹ” nha.

Ừ, chính xác, bé nhất định là tiểu thiên tài, quá thông minh!

Tống Chiêu ăn một bát cơm lớn trộn thịt bò và cần tây, ăn thêm vài con tôm, cậu đã no rồi. Buổi tối không nên ăn quá nhiều, sau đó, cậu buông đũa xuống.

Hôm nay, quản gia Khương ăn đến thỏa mãn, nhưng vì Tống Chiêu nấu khá nhiều nên giờ đồ ăn dư lại không ít, vẫn đủ cho hai người ăn.

Tống Chiêu sờ sờ bụng, lại không ngờ thấy được Hồng Lệ và đầu bếp đang mong đợi nhìn mình.

Tống Chiêu: ???

Đầu bếp Dương xoa tay, ngượng ngùng nói: “Chiêu thiếu, chúng tôi có thể thử những món còn lại không?”

Đồ ăn của nhà giàu sẽ không để qua đêm, dù họ không ăn cũng sẽ vứt đi. Hơn nữa, lúc ăn Chiêu thiếu và quản gia Khương ăn cơm sẽ dùng đũa phục vụ chung để gắp thức ăn nên đồ ăn dư không hề bẩn.

Tống Chiêu: ?

Tống Chiêu: “À, nếu không ngại thì mọi người ăn thử xem.”

Đương nhiên không ngại, sau khi xác nhận họ đã ăn xong, Hồng Lệ nhanh tay nhanh chân đem đồ ăn vào bếp cùng ăn với đầu bếp Dương.

Mặc dù đồ ăn đã hơi nguội, nhưng không thể phủ nhận hương vị của chúng khiến bọn họ cảm thấy mãn nguyện.

Sau khi nếm món ăn do Tống Chiêu nấu, đầu bếp Dương vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ lúc trước đã có suy nghĩ khinh thường cậu, nghĩ rằng mình phải thu dọn cục diện, bây giờ mặt thực sự có chút đau.

[ lyingb: ứng viên vả mặt số 1]

Vả mặt thì vả mặt nhưng cũng đã khơi dậy ham muốn học tập của đầu bếp Dương, không biết nếu ông thỉnh giáo Chiêu thiếu có thích hợp không? Dù sao thì Chiêu thiếu cũng không tránh né ông lúc nấu ăn, chẳng lẽ không sợ không học lén sao?

Tuy nhiên, trên đời này, nếu gia tộc nào có công thức gia truyền, thì chắc chắn sẽ giữ bí mật, chỉ cho người nhà kế thừa. Nếu tài nấu nướng của Chiêu thiếu có thể sánh ngang với ông nội ông, liệu Chiêu thiếu có đồng ý chỉ dạy ông không?

Đầu bếp Dương bối rồi một lúc.

Trong lúc đó, Hồng Lệ nhân cơ hội gắp thêm hai miếng, kỹ thuật của Chiêu thiếu thật siêu phàm, ngon hơn cả đồ ăn đầu bếp Dương nấu, trước đây cô còn coi thường Chiêu thiếu, quá là ngu ngốc.

Đến khi đầu bếp Dương tỉnh táo, lại đĩa thịt bò chỉ còn vài miếng.

Đầu bếp Dương: ! ! !

Gần 10 giờ tối, Tống Chiêu tắm xong, định lên giường xem livestream ẩm thực thì nhạc chuông điện thoại vang lên.

Tống Chiêu: Cậu sớm muộn gì đoản mệnh vì hoảng sợ mất.

Là Trần Cảnh gọi tới, thông báo cho cậu kết quả thử vai.

Vốn dĩ đoàn phim định chọn cậu, tuy diễn xuất không tốt lắm nhưng ngoại hình ưa nhìn, lúc “hy sinh” chắc chắn khiến fans thương xót.

Ai ngờ giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, nhảy vào chỗ cậu, là một minh tinh tuyến 38 có kim chủ chống lưng.

[Trình Giảo Kim: Tướng nhà Đường, ở đây chỉ điều bất nhờ, không lường trước]

Tống Chiêu:......

Cái giới này thật hỗn loạn.

Trần Cảnh định khuyên nhủ Tống Chiêu từ bỏ và sẽ cố gắng tìm kịch bản tốt hơn cho cậu.

Tống Chiêu cũng không thất vọng, cậu cũng không có ý định đi con đường này, không được chọn là chuyện bình thường. Vì vậy, cậu còn chấn an lại Trần Cảnh.

Trần Cảnh than rằng sau khi kết hôn Tống Chiêu đã trưởng thành lên nhiều.

====

Tác giả có lời muốn nói: 9h tối có bản cập nhật khác, cảm ơn mọi người ủng hộ, mình sẽ tiếp tục cố gắng.

Tiểu kịch trường:

Chiêu: Nghe nói anh cưới tôi vì thèm muốn tài nấu nướng của tôi?

Trác- còn chưa lên sân khấu- Thiếu Phàm: ???

“Tôi không có, tôi không có, mọi người đừng đồn đãi linh tinh”

Editor tự thêm xuất diễn cho Diễm Diễm trong tiểu kịch trường, không thích bỏ qua nha:

“Không đúng, sai rồi, cha học theo con, phải nói thích mẹ, thích mẹ nhất”.

Hãy học tập sự thông minh của bé nha các cô chú!

Tống Chiêu: Haha, Chiêu Chiêu của con cũng không dám làm “mẹ” của cha con đâu.