Chương 2: Lục Tầm

Giang Lâm Lan đột nhiên có chút hoảng hốt, trong thân thể này, có thể cất giấu một linh hồn tự do giống như mình hay không?

Giang Lý ngay lập tức phản kháng lại, quay đầu đi, có một tia ngây thơ, giống như một cô gái chưa chồng Hoàng Hoa bị ác bá chòng ghẹo. Giang Lâm Lan tinh thần trở lại, hơi khẽ mỉm cười, tiếp theo cậu làm ra một hành động khiến Giang Lý làm thế nào cũng không thể tưởng tượng được.

Cậu kéo khóa quần ra, ngón tay mảnh khảnh thon dài linh hoạt móc ra dươиɠ ѵậŧ mềm mại.

Một khối hình trụ dài màu tím đỏ, qυყ đầυ ẩn một nửa trong bao qυყ đầυ.

Chỉ liếc mắt một cái, Giang Lý giống như bị phỏng mà thu ánh mắt về, ngón tay Giang Lâm Lan trắng đến quá mức, có một loại vẻ đẹp u ám của trạng thái không bình thường về sinh lý hoặc tâm lý gì đó, làm nền tôn nên dươиɠ ѵậŧ xấu xí không chịu nổi kia, dươиɠ ѵậŧ ấy nằm ở trong tay chẳng khác nào là đang làm nhục bàn tay đó cả.

Giang Lý chịu đựng cơn đau ở đầu gối muốn đứng lên, Giang Lâm Lan lại một cước giẫm lên vai anh, đế giày nghiền nát xương bả vai anh sau đó lại đá ngã anh.

Sau lưng va vào bức tường xi măng, Giang Lý muốn cắn răng chịu đâu cũng không muốn kêu lên tiếng nào, thế nhưng dưới cằm một chút cảm giác cũng không có.

Giang Lâm Lan ngược ánh sáng đi về phía anh, anh có thể ngửi thấy mùi tanh nồng từ dươиɠ ѵậŧ của đối phương, lần đầu tiên nảy sinh chán ghét đối với người này.

Anh cho rằng quá đáng nhất là Giang Lâm Lan đi tiểu vào miệng anh để sỉ nhục anh, không ngờ được Giang Lâm Lan lại có hứng thú nói: "Miệng không khép lại được, đầu lưỡi còn có thể dùng được chứ? Liếʍ ra được thì thả cậu đi."

Lời còn chưa dứt, trên gương mặt Giang Lý nhanh chóng hiện lên một tia khϊếp sợ, anh nhìn về phía Giang Lâm Lan một lần nữa, giống như đang quan sát độ đáng tin trong lời nói kia của cậu, mang theo vài phần nghiêm túc tìm tòi.

Giang Lâm Lan thậm chí còn chưa cương cứng, Giang Lý cảm thấy đối phương rất có thể là đang hù dọa anh.

Một giây sau, Giang Bội Lan một tay đỡ dươиɠ ѵậŧ, bàn tay còn lại không cho phép kháng cự ấn vào gáy Giang Lý, nhét dươиɠ ѵậŧ của mình vào miệng Giang Lý.

Mái tóc mềm mại của Giang Lý sượt qua trong lòng bàn tay còn có chút ngứa ngáy, xúc cảm ấm nóng ướŧ áŧ trong khoang miệng càng khiến Giang Lâm Lan thoải mái nheo mắt lại.

Mà sự khó chịu về mặt sinh lý khiến Giang Lý nôn ọe ngay lập tức, anh xác thực cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của Giang Lâm Lan đang nhanh chóng cứng lên ở trong miệng anh, qυყ đầυ cọ sát hàm trên của anh, bàn tay ấn chặt gáy anh, lôиɠ ʍυ cọ lên mặt, trên mặt anh hiện ra những rặng hồng do xấu hổ phẫn nộ gây ra, còn có khϊếp sợ.

Giang Lý nhìn thiếu niên xinh đẹp sai sót ngẫu nhiên hoán đổi vận mệnh với bản thân, bọn họ kỳ thật đều là người bị hại, cho tới hiện giờ lại giương cung bạt kiếm.

Trong một buổi chiều bình thường như vậy, Giang Lý mới hiểu được du͙© vọиɠ vặn vẹo của thiếu niên.

Nếu như là nhục nhã đơn thuần, Giang Lâm Lan làm sao có thể cương cứng nhanh như vậy?

Giang Lâm Lan nhìn đuôi mắt ửng hồng của Giang Lý, còn có khuất nhục cùng phẫn hận ở trong ánh mắt, không kiềm chế được mà bắt đầu hưng phấn.

Trong tiểu thuyết gốc không có bất kỳ miêu tả cảnh trên mười tám tuổi nào từ cổ trở xuống, cho nên ngoại trừ cậu, chưa từng có người thứ hai nhìn thấy được bộ dáng dâʍ ɭσạи này của Giang Lý, ở sâu trong nội tâm của cậu dâng lên một loại đắc ý bí ẩn, ưỡn thắt lưng, dươиɠ ѵậŧ không quá lưu loát bắt đầu luận động trong miệng Giang Lý.

Quá trình này không diễn ra suôn sẻ, cậu cố gắng thể hiện một cách tự nhiên, giống như một người lão luyện lâu năm tán thưởng khen: "Thật khiêu da^ʍ."

Nước bọt từ khóe miệng không khép lại được chảy xuống, màu môi của Giang Lý rất nhạt, hai cánh mỏng manh, đường nét ôn hòa mơ hồ lộ ra sự sắc bén, giờ phút này bị căng mạnh siết chặt thành màu đỏ.

Giang Lâm Lan nuốt nước miếng, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân, con ngươi cậu trầm xuống, khóe miệng lay động nở nụ cười.

"Các ngươi đang làm gì vậy?"

Ở góc đường một thiếu niên đầu húi cua đi ra dùng ngón tay ôm đồng phục học sinh, bộ dạng cả người cà lơ phất phơ, đây chính là người ghép cặp của Giang Lý trong nguyên tác —— Lục Tầm.