【Thực lực mạnh mẽ thần kiếm chính đạo thiếu nữ vs bệnh kiều điên phê vai ác niên hạ】
Tang Lật cảm thấy nàng không nên tay tiện mà viết tiểu thuyết nam chủ vô cp, nếu không, nàng cũng sẽ không bị xuyên vào thế giới tiểu thuyết do chính mình đã tạo ra, biến thành một thanh thần kiếm thượng cổ!
Ở trong tảng băng tu luyện ngàn năm, còn phải gánh vác nhiệm vụ cứu vớt vai ác ác độc?
Tiểu vai ác có một thân thế đáng thương, mang trong mình dòng máu nửa yêu, phụ thân muốn gϊếŧ hại, mẹ ruột bỏ rơi, nhân tộc coi hắn như vết nhơ, trong khi yêu tộc lại chán ghét dòng máu nửa yêu của hắn. Mọi người đều muốn đánh đập hắn, khiến cho hắn từ nhỏ đã sống trong cảnh cơ cực thê thảm.
Thân thế bi thảm đã khiến tính cách của hắn trở nên điên cuồng và nhạy cảm. Hắn tự cắt đứt hai mạch, chuyển sang ma khí, tự thành độc vật.
Hắn tàn nhẫn với chính mình, còn ác độc hơn với người khác. Cuối cùng, hắn trở thành độc vật lão tổ, tự hủy hoại dung mạo của mình, gϊếŧ người nhập ma. Cuối cùng bị một kiếm rực rỡ ánh sáng chính đạo của nam chính tiêu diệt, thi thể chôn vùi trong hoang dã, không người nhặt xác.
Tang Lật nhìn tiểu vai ác dưới ngòi bút của mình lâm vào trầm tư: Trước mắt là một tiểu hài tử bẩn thỉu, thậm chí... có chút giống như một con tiểu chó săn hung tợn? Là tên vai ác khiến mọi người nghe tiếng sợ đến mức vỡ mật sao?
Thật lâu trước kia.
Tiểu hài tử với đôi mắt sâu kín nhìn nàng.
Tang Lật nuốt một ngụm nước bọt: “... Không cứu, chắc chắn đã hắc hóa.”
“A, cái thứ tà ma kia quá độc ác, không thể thu nhận, phải bỏ đi!”
Mà hắn hừ lạnh một tiếng, ở trước mặt nàng, nhanh chóng đem tà mà thu vào trong túi.
“...”
Lại sau đó.
Tiểu vai ác cả ngày dùng một sợi tơ hồng đem thanh kiếm mini treo ở trong cổ, chưa bao giờ rời khỏi người, chưa từng sử dụng, ngày ngày cẩn thận bảo vệ thanh kiếm, chăm sóc cho thanh kiếm thật tốt.
“Tiểu kiếm, ngươi thật đẹp, đẹp đến mức ta không muốn để ngươi rời xa ta nửa bước.”
“Tiểu kiếm, tại sao ngươi lại đáng yêu như vậy?”
“Tiểu kiếm, vì sao thân thể ngươi lại ấm áp? Hửm?”