Chương 17

Suy nghĩ của Phàn Trung Xuyên về việc tạo tài khoản Weibo rất đơn giản, chỉ là chú ý Ninh Dữ Ý, thứ fans có anh cũng phải có, thứ fans không có anh cũng muốn có, chỉ đơn giản như thế thôi.

Trợ lý lại không biết ý định đơn giản của Phàn Trung Xuyên, tạo tài khoản Weibo xong đã liên hệ với bên Weibo để nhận tích vàng (chắc giống tích xanh bên mình), còn lấy tài khoản công ty tag tài khoản này vào.

Đợi đến khi Phàn Trung Xuyên nhận được tài khoản đã thấy thông báo hiện lên rất nhiều, tin nhắn cả đống, đã thế tin nhắn mới còn cứ hiện thêm.

Phàn Trung Xuyên:???

Lúc gọi điện thoại hỏi trợ lý, Phàn Trung Xuyên không do dự trừ luôn một nửa tiền lương tháng này.

Ninh Dữ Ý vô tình lướt Weibo nhìn thấy Phàn Trung Xuyên lên hot search, tiêu đề chỉ đơn giản là:

—— Phàn Trung Xuyên vào Weibo

Đó là do tập đoàn Phàn thị đăng lên, chẳng nói cái gì đã tag Weibo Phàn Trung Xuyên vào, hô hào chào Phàn tổng.

Tuy Phàn Trung Xuyên không thích xuất hiện trước mặt công chúng nhưng mức độ nổi tiếng sánh ngang với Tạ Duệ Châu và Tạ Dực Nam.

Xã hội thượng lưu đều có tin đồn về anh, nào là 22 tuổi tiếp quản tập đoàn Phàn thị, 26 tuổi giúp tập đoàn lấy được kỹ thuật cao cấp của nước ngoài, nâng cao địa vị Trung Quốc trên quốc tế.

Dường như sự tồn tại của anh đã là truyền thuyết rồi.

Nhưng người trong truyền thuyết này trước giờ đối với bọn họ như là thần tiên trên trời, không bao giờ tiếp xúc trực tiếp với đám phàm nhân này, tin tức bọn họ nghe được về Phàn Trung Xuyên có vẻ như rất xa vời với bản thân mình.

Phàn Trung Xuyên —— ba từ chữ Hán không thể nào bình thường hơn ở cạnh nhau lại trở thành thần thoại.

Cho nên bây giờ người này tự nhiên có Weibo làm cho cư dân mạng cảm thấy khoảng cách này có vẻ ngắn hơn một chút, như là giơ tay kiễng chân đã sắp chạm tới rồi, vậy nên mọi người liền tranh nhau vào xem, nhiệt độ tăng nhanh, rất nhanh đã ngồi chễm chệ ở hot search đầu tiên.

Tạ Dực Nam, tập đoàn Tạ thị đều chú ý đến Phàn Trung Xuyên, qua mười mấy phút, mọi người cứ tưởng rằng Phàn Trung Xuyên sẽ đăng một bài viết chào hỏi một chút hoặc theo dõi những người đang hợp tác với công ty thì anh lại đi theo dõi Ninh Dữ Ý.

10 000 000

Nhìn tài khoản Phàn Trung Xuyên mới đăng ký một ngày mà fans đã mấy chục triệu chỉ theo dõi đúng một mình cậu, cư dân mạng đều chăm chú hóng chuyện.

Một số fans của Tạ Duệ Châu xem qua đoạn giới thiệu về《 Kiếm Đạo 》 mới biết Ninh Dữ Ý, còn đối với những người hóng chuyện bình thường chỉ mới biết cậu là một diễn viên tuyến mười tám fans miễn cưỡng được 10 triệu mà thôi, nhưng mà xem qua trên Baidu (kiểm tra thông tin giống google í) có thể thấy trông khá đẹp.

Những marketing thấy được tin hot nhưng phần lớn đều lo lắng sợ cậu có quan hệ với Phàn Trung Xuyên mà không dám bêu xấu, chỉ có một ít người đánh liều đăng ít thông tin giả thật lẫn lộn, bởi vì ảnh hưởng quá nhỏ nên không gây ra chuyện gì nghiệm trọng.

Buổi tối Vu Tư Hàn mới biết được chuyện này.

Uông Âm Khấu đưa điện thoại cho hắn xem, “Tự em nhìn đi.”

“Tại sao Phàn Trung Xuyên lại tham gia vào việc của Ninh Dữ?” Vu Tư Hàn xem Weibo, trong mắt tràn ngập ghen ghét.

Trong lời nói Uông Âm Khấu tràn ngập ác ý, “Cậu ta thật lợi hại, treofleen được cả cây đại thụ như thế.”

“Hừ.” Vu Tư Hàn úp màn hình điền thoại xuống bàn trà, nhắm chặt hai mắt cố bình tĩnh lại.

Nghĩ đến vẻ ngoài và lai lịch ưu tú của Phàn Trung Xuyên, mà mình lại bị tên mập chết tiệt đè ở khách sạn coi như đồ chơi mà nghịch, hắn tức giận và ghen ghét tột cùng.

Đời trước trừ khoảng thời gian hắn ở viện phúc lợi sống mấy năm, từ khi được cha nhận về nhà thì liền một đường xuôi gió, dốc sức làm việc trong giới giải trí vài năm đã leo lên được tập đoàn Phàn thị, dẫn cả nhà trở thành hào môn thế gia đứng đầu.

Nghĩ đến chuyện xảy ra mấy năm sau, sắc mặt Vu Tư Hàn âm u.

Hắn chẳng thể nghĩ Ninh Dữ Ý vậy mà là con trai nhỏ đã mất của Tạ gia, Tạ gia điều tra ra cái chết của con trai liền phá hỏng nỗ lực bao năm nay của cả nhà hắn.

Còn mình thì……

Vu Tư Hàn hít sâu một hơi.

Tưởng sau khi trọng sinh mọi việc sẽ càng thêm thuận lợi, ai ngờ mọi thứ đều không dễ dàng như kiếp trước, bị người cha đưa về nhà ghét bỏ, thấy mình ở cô nhi viện lâu rồi sự quê mùa không thể biến mất được, dù cho hắn giả vờ ôn nhuận, lễ nghi đều hơn người anh trên danh nghĩa.

Nhớ về cha mẹ và người anh luôn dịu dàng với mình, đôi mắt Vu Tư Hàn chợt đỏ lên.

Rõ ràng đời trước đối xử tốt với mình như thế, chuyện gì cũng làm theo lời mình, đời này lại làm lơ lời nói của hắn, mình vào giới giải trí lại không cho phép ngừi trong nhà giúp đõ, hại một thiếu gia lại phải ở cùng với tên béo chết tiệt kia.

Nhớ đến hình ảnh mình bị chơi đùa mấy ngày nay, Vu Tư Hàn liền buồn nôn.

Hắn thất thần nhìn mặt trăng ngoài cửa sổ.

Vì sao thế giới này khác đời trước như thế.