Chương 9

Hiện tại xuyên thành một thành viên trong đó, Liên Điệu cảm thấy vô cùng áp lực.

Dọc theo đường đi nhìn thấy đệ tử Hợp Hoan Tông đều thèm nhỏ dãi nhan sắc tuấn mỹ của y, mỹ nữ nhe răng trợn mắt với y, bày ra rõ nét cái gì gọi là bộ dạng đẹp mắt của ngươi chính là tội lỗi.

Kỳ thật cũng không trách các mỹ nữ ghen tị với y, thật sự là khuôn mặt của con hàng nguyên chủ này phát triển theo phương hướng hơi sai, xinh đẹp đến quá... yêu dã, hiển nhiên một hồ ly tinh nam.

Xuyên vào trên người yêu nam như vậy, Liên Điệu cũng chỉ có thể trông cậy vào tướng do tâm sinh, chờ vài năm góc cạnh trên mặt xuất hiện, không nói khí phách nam tính thì cũng là phong lưu phóng khoáng, mà không phải nam nhân nhìn cũng muốn đè làm một nháy này!

Không để ý nước miếng và mắt đao xung quanh, thu hồi châm chọc, y hiện tại không có thời gian so đo với những người này.

Ưỡn ngực ngẩng đầu duy trì trạng thái gà trống cao ngạo, bước chân lạnh lùng không nhận thân quen tiếp tục đi về phía trước, y cũng không tin những người này thật đúng là có thể đi lên cắn y một cái.

Muốn nói nguyên chủ kỳ thật cũng không phải thật sự là nhân vật nhỏ bé gì, thân là vai phụ ác độc, tự nhiên phải có thân phận xứng đôi.

Ông bô của nguyên chủ chính là tông chủ Hợp Hoan Tông, mặc dù là do thị thϊếp sinh ra không được yêu thương, cha y nhìn y bị nam nhân đè cũng sẽ không nháy mắt lấy một cái, nhưng tốt xấu có cái danh hiệu "con trai tông chủ" ở đó, cũng không ai giáp mặt ức hϊếp y.

Chẳng qua Hợp Hoan Tông là địa phương nào?

Một đám yêu thích diễn xuất phim hành động tình yêu không có tiết tháo cũng không bao giờ ngừng diễn.

Mà toàn bộ môn phái lấy phản bội bằng hữu, đồng môn xảo trá, mỹ nhân đánh lén làm bầu không khí ưu tú, bộ dạng nguyên chủ xuất sắc như thế, là mục tiêu có thể bị bỏ qua sao?

Cho nên khi Liên Điệu vừa đi tới một con đường nhỏ hẻo lánh, giọng nói của Phong Diễn chợt truyền tới phát huy tác dụng của bàn tay vàng, nhắc nhở:

“Có người theo dõi ngươi.”

Tiếng nhắc nhở này tựa như bom rơi xuống đất, lập tức khiến cho Liên Điệu coi trọng cao độ.

Làm người xuyên việt, không nghe bàn tay vàng nói chính là chịu thiệt ở trước mắt.

Y đột nhiên dùng thế sét đánh không kịp bưng tai quay đầu lại, lập tức bắt được tại chỗ mấy người khom lưng theo dõi còn chưa kịp trốn đi, biểu tình lấm la lấm lét...lại còn rất đẹp trai.

Một người diện mạo như Phan An, một người quân tử như ngọc, còn có một người đẹp trai đến kinh thiên động địa.

Liên Điệu đứng tại chỗ hô hấp đình trệ nhìn chằm chằm ba soái ca trước mặt, trái tim bỗng nhiên đập thình thịch.

Cảm xúc đột nhiên đề cao, suýt chút nữa không khống chế được chính mình...... vung đao chém tới!

Gϊếŧ chúng! Gϊếŧ chúng! Bóp nát bọn họ! Bóp nát bọn họ!

Một luồng oán hận nồng đậm giống như ngọn lửa hừng hực bốc lên, thiêu đến mức thân thể Liên Điệu không nhịn được run rẩy, móng tay nắm chặt bóp vào trong thịt chảy ra vết máu.

Đây không phải là tâm tình của y, y là một người xuyên việt ngoại lai căn bản không có bất kỳ giao tiếp nào với người nơi này, sẽ không sinh ra bất kỳ thù hận gì.

Như vậy có thể từ trong thân thể phát ra oán hận nồng đậm đến khắc cốt ghi tâm, chỉ có thể là xuất phát từ nguyên chủ.

Trời má trời má, cảnh báo tai nạn cao cấp!

Đã nói người xuyên việt có hào quang cơ mà? Đã nói mạng ta do ta định chứ không do định luật nhân vật chính?

Tại sao y bây giờ ngay cả thân thể chính mình cũng không khống chế được!

Sự oán giận mãnh liệt phát ra từ sâu trong cơ thể không thể kiềm chế.

Liên Điệu đứng tại chỗ nắm tay thật chặt, khớp ngón tay trắng bệch, nhưng loại cảm xúc không thể khống chế này cũng không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã yên tĩnh lại, một lần nữa khôi phục bình thường.