Chương 6

Phong Diễn nhìn vẻ mặt của y, trầm mặc vài giây sau mới nói:

"Ta muốn tạm mượn thân thể ngươi nghỉ ngơi tu dưỡng nguyên thần làm trao đổi, ta cho ngươi một quyển công pháp tu luyện cao cấp, ngươi là thân thể thuần âm, không có công pháp thích hợp, muốn thăng cấp tu vi ngoại trừ hấp thụ tinh nguyên của nam nhân thì chỉ có thể dùng đan dược."

Thân thể thuần âm nghe ra có vẻ khá trâu bò, nếu đặt ở trên người nữ tử tuyệt đối là thiên phú tuyệt hảo, song tu là lựa chọn đầu tiên.

Nhưng nếu đặt ở trên người nam nhân, vậy thì bi thương, muốn trở nên mạnh mẽ, ngoại trừ cắn nhiều đan dược thì cũng chỉ có thể đi làm lưu manh, câu dẫn nam nhân khác abc lại xyz.

Nguyên chủ là nam yêu do Hợp Hoan Tông bồi dưỡng ra để gây tai họa cho thanh niên chính đạo tự nhiên không để bụng, Liên Điệu chỉ biết khóc rống lên.

Thiết lập kỳ quái như vậy cũng chỉ có trong tiểu thuyết suy nghĩ bay xa tám trăm dặm mới có thể xuất hiện, nhớ thời điểm y xem quyển tiểu thuyết này cũng nhiều lần dục cầu bất mãn đập bàn đối với tác giả một dùng bút cua đồng lướt qua nội dung, cầu nóng bỏng! Cầu ga giường!

Đè nén khóc rống trong lòng, y còn phải kiên trì tiếp tục đánh cờ.

"Giao dịch nghe có lời, nhưng ta làm sao biết là thật hay giả, cho nguyên thần của ngươi nhập vào thân của ta, ngươi đoạt xá ta thì làm sao bây giờ?"

Lời này chỉ là nói nhảm, nếu Phong Diễn còn có lực đoạt xá, làm sao cho nguyên chủ có cơ hội cởϊ qυầи áo phá dương thân.

Nhưng có một số lời luôn phải nói mà.

Phong Diễn trầm ngâm, "Ta lấy nguyên thần thề, cho ngươi thêm một giọt tinh nguyên, nuốt vào lập tức có thể kết thành kim đan.”

tu tiên giới lập lời thề cũng không phải là tùy tiện là lập, nói rồi sẽ bị thiên đạo hạn chế, không ai có thể vi phạm lời thề.

Mà tinh nguyên càng là đồ vật tu sĩ cấp thấp tha thiết ước mơ, ăn vào một giọt là có thể tiết kiệm trăm năm tu luyện, tu vi gian lận đi đường tắt nhanh hơn, hấp dẫn ít có người có thể ngăn cản.

Nhưng Liên Điệu là người từ bên ngoài đến, còn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết ký ức của nguyên chủ, y trong lúc nhất thời căn bản không kịp phản ứng.

Nghe được giọng nói của Phong Diễn, yêu nam tư tưởng đen tối lập tức nghĩ lệch, sắc mặt đỏ lên.

Sau đó cầm lấy quần áo bên người phủ lên người, nhìn xung quanh, nhấn mạnh tuyên bố,

“Lưu manh! Ta có người trong lòng, mới không cần tinh nguyên của ngươi!” Còn chỉ có một giọt, bệnh liệt dương nhỏ mọn!

Phong Diễn:...

"Một quyển công pháp tu luyện, một giọt tinh nguyên, lại thêm cứu người ngươi muốn cứu, khoản giao dịch này có làm hay không?"

Ngữ khí đã không còn kiên nhẫn.

Chẳng qua Liên Điệu biết trong nội dung cốt truyện hiện tại Boss đang gặp khó khăn, mèo to gan nắm lấy cơ hội lột da hổ, chuẩn bị bùa bảo mệnh.

"Ta còn muốn một câu hứa hẹn của ngươi, cụ thể ta còn chưa nghĩ ra, nhưng sẽ thành lập trên cơ sở không tổn hại lợi ích của ngươi, ngươi nếu đáp ứng, ta sẽ mạo hiểm cùng ngươi làm giao dịch, như thế nào?"

“Được.”

Ánh mắt Boss hổ lạc đồng bằng bị chó khinh nhìn chằm chằm y có chút nguy hiểm.

Đáng tiếc Liên Điệu vẫn không nhìn thấy, giao dịch đạt thành, mạng nhỏ bảo trụ, tâm tình cực kì tốt.

Cho dù nhìn thấy sắc mặt không tốt, vậy cũng không quan trọng, nguyên tắc sinh tồn chuẩn xác đầu tiên của người sống sót trong tận thế chính là: Địch mạnh ta chạy, địch yếu ta vung đao!

Chẳng qua hiện tại ngược lại không đến mức vung đao, Boss lớn trước mặt chính là bàn tay vàng bảo vệ mạng mình về sau.

Biết rõ nắm giữ bàn tay vàng là ưu thế cực kỳ vượt trội của người xuyên việt, Liên Điệu cảm giác mình hẳn là đem ba chữ "Kéo quan hệ" xuyên qua cùng.

Đợi Phong Diễn thề xong, sau khi trói buộc nguyên thần mình, Liên Điệu lập tức tích cực lôi kéo làm quen.

"Tiền bối, vừa rồi nói lâu như vậy chúng ta còn không có tự giới thiệu đâu, ta gọi Nhạc Hề Huyền, ngươi tên gì? Là tu vi gì? Chúng ta hiện tại trói định nguyên thần coi như là sinh tử có nhau, hiểu rõ lẫn nhau một chút về sau mới hợp tác tốt được đúng không?"