Liên Điệu bảo trì tư thế bò không dám lộn xộn.
Thậm chí sau khi biết rõ tình huống ngay cả biểu tình trên mặt y cũng lập tức thu lại, chỉ sợ lộ tẩy.
Nếu như y không nhớ lầm nội dung trong sách, sở dĩ nguyên chủ cuối cùng chết thảm như vậy thuần túy là bởi vì trước đó khi tên này còn chưa nổi danh, vì tăng thực lực mà đánh bạo hút tinh nguyên của một vị Boss lớn, phá thân thể Đồng Dương người ta khổ sở bảo trì nhiều năm.
Trong sách nguyên chủ vốn là tà đạo không có tam quan và điểm cuối, chợt đυ.ng tới đại năng hổ lạc đồng bằng bị thương hôn mê, phản ứng đầu tiên không phải cứu người mà là muốn xơi tái người ta, hấp thụ tinh nguyên tăng thực lực là chuyện rất bình thường.
Mà thân là yêu nam chuyên quan hệ nam nam hỗn loạn, hành vi nguyên chủ hấp thụ tinh nguyên của người khác sẽ thuần khiết sao? Vậy tự nhiên là cua đồng bò tới bò lui bò ngang bò ngửa, cái gì mà tiết tháo hoàn toàn không nhìn thấy.
Nhưng nguyên chủ trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, hành động của y đều bị chính chủ không thể hành động nhìn thẳng vào mặt thông qua nguyên thần xuất khiếu.
Người ta lạnh lùng nhìn chằm chằm yêu nam cưỡi trên thân thể của mình chuẩn bị làm hành vi không thể miêu tả, trong lòng chôn xuống một mối thù thề phải bầm thây vạn đoạn y...
Cảm giác được một tầm mắt vô hình gần như có thể đâm chết mình, mồ hôi Liên Điệu chảy ròng ròng.
Nhớ lại trong sách miêu tả vị BOSS hổ lạc đồng bằng này, y có loại ảo giác nếu nhắm mắt lại sẽ nhìn thấy tiền đồ của mình.
Phong Diễn, nam tu sĩ cường đại duy nhất trong toàn bộ nội dung cốt truyện không quỳ gối dưới váy nữ chính.
Ma đạo chí tôn, tính tình lạnh lùng, vô tình vô dục, từ đầu tới đuôi lấy lật đổ chính đạo, cướp đoạt chiếm lĩnh địa bàn làm nhiệm vụ của mình.
Nếu như không phải nội dung cốt truyện thiết lập hắn trở thành nhân vật phản diện làm đá lót chân cho nam chính, người này tuyệt đối là tồn tại trâu bò nhất máu lạnh nhất trong toàn bộ cuốn tiểu thuyết.
Tuy rằng y xuyên qua đúng lúc, nguyên chủ còn chưa làm ra chuyện gì với vị BOSS này, chỉ mới cởi bộ quần áo của người ta, hôn hai cái mà thôi.
Nhưng dựa theo tính tình của vị BOSS này, sợ là tuyệt đối sẽ không dễ dàng để yên cho y.
Mặc kệ giờ phút này đây có phải thế giới bên trong sách hay không, cảm giác chân thật thế này khiến cho y không có dũng khí đi thí nghiệm luận điểm "Tử vong sau đó có thể xuyên trở về".
Y tiếc mạng, bất cứ người nào giãy dụa sống lại trong hoàn cảnh gian nan như tận thế đều tiếc mạng.
Y sẽ làm gì bây giờ?
Một là tiếp tục mạnh tay gϊếŧ, hai là vẫn tiếp tục mạnh tay gϊếŧ?
Nhưng vấn đề là giới tu tiên rất huyền ảo, thân thể chết không có nghĩa là chết thật, làm tu sĩ đại năng đứng đầu tu tiên giới, y chỉ là con kiến hôi nho nhỏ căn bản không gϊếŧ chết được nguyên thần người ta.
Hôm nay y không gϊếŧ được người ta, ngày mai chính là người ta chặt y mất.
Liên Điệu ngừng thở nhìn chằm chằm nam nhân bị mình cưỡi dưới thân, đầu óc vận chuyển suy nghĩ với tốc độ cao.
Việc cấp bách sau khi xuyên qua, y nên làm như thế nào để xoay chuyển cục diện rối rắm vừa cưỡng hôn người ta đây?
Nguyên thần của Boss lớn hiện tại hẳn là ở ngay tại bên cạnh y dùng ánh mắt sắc bén thiên đao vạn quả y......
Trên thực tế y đoán không sai.
Sỉ nhục, Phong Diễn lạnh lùng nhìn chằm chằm nam tử yêu nghiệt cưỡi trên thân thể mình làm loạn trước mặt, lần đầu tiên cảm nhận được sự tồn tại của hai chữ sỉ nhục này.
Hắn thuở nhỏ nhập Ma Tông tu luyện, thành niên kết đan, trăm tuổi tinh anh, lúc ba trăm tuổi thăng cấp Hợp Thể Kỳ trở thành tồn tại chí tôn trong Ma Tông, uy vọng thanh danh vang dội ở tu chân giới.
Vô luận là thuộc hạ hay là đối thủ, chưa bao giờ có người dám bất kính với hắn, cho dù chính đạo gọi hắn một câu "Ma đầu", sắc mặt cũng không thể thiếu vài phần sợ hãi.