Chương 14

"Tiền bối, chúng ta sinh tử có nhau, ta bị người ép cũng chính là ngươi bị người ép, ta là không ngại, ta luyện chính là theo lối song tu, đã sớm quen việc người khác có thành kiến, không thoát khỏi được loại danh hiệu yêu nam dâʍ đãиɠ này..."

"Nhưng ngài là đại năng, chuyện này quả thực đối với ngài chính là sỉ nhục, tuy rằng ta khẳng định là sẽ không đi tuyên dương khắp nơi, nhưng nếu không cẩn thận để lộ ra ngoài thì hỏng bét... Thế giới này có rất nhiều người vô sỉ, ừm, rất nhiều."

Con người Liên Điệu có một khuyết điểm, đó chính là có đôi khi sẽ đặc biệt nhiều lời, còn đặc biệt thích mở mắt nói dối một đống.

Đây có lẽ là bởi vì một mình một người ở bên trong tận thế sinh hoạt mười năm đã dưỡng thành thói quen tự tiêu khiển tự vui, hoặc có lẽ là tính cách bản thân.

Tóm lại mặc kệ cái gì, đối với người tính cách quái gở ít nói mà nói, ở cùng một chỗ với người nói nhiều chính là một loại tra tấn.

Nhất là tên này còn trợn mắt nói dối uy hϊếp.

Phong Diễn giờ phút này có loại hối hận sâu sắc, tại sao hắn lại chọn một nhân tài như vậy...

Rồng lội nước cạn bị tôm lừa, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh.

Nếu như không phải nguyên thần đã trói định và đã lập lời thề, hắn nhất định sẽ liều mạng cho dù nguyên thần bị thương cũng phải bầm thây tà tu tôm tép uy ồn ào vô sỉ lại không có tiết tháo này cho yêu thú ăn!

Ngươi nói không phải bí thuật, là kỳ tích.

Giọng nói của Phong Diễn rõ ràng nghe ra một loại dao động cực lực khống chế cảm xúc.

Liên Điệu có chút tiếc nuối nhưng vẫn không muốn buông tha, ôm hy vọng cuối cùng xác nhận,

“Tiền bối, thật sự không có sao? Ngươi hẳn là đại năng thực ghê gớm nhỉ, làm sao có thể không có át chủ bài tuyệt địa phản kích chứ? Có phải lo lắng bí thuật bị tiết lộ hay không? Ngài yên tâm, ta có thể giơ lên ba ngón tay của ta để thề, tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài! Ngài cứ nói đi, chúng ta hiện tại chính là sinh tử gắn bó đó……”

“Nếu có, ta sẽ gϊếŧ chết ngươi trước.”

Nam nhân không thể nhịn được nữa đã không khống chế được cảm xúc của mình.

Liên Điệu nghe vậy khϊếp sợ hít vào, ngữ khí không thể tưởng tượng nổi:

“Tiền bối, tại sao ngươi muốn gϊếŧ ta? Chúng ta bây giờ là người trên một chiếc thuyền, ta vì chúng ta không lật thuyền mà không ngừng cố gắng, ngươi lại muốn gϊếŧ ta? Trên đời này lại còn có người không có lương tâm hơn ta.”

"Hay là... tiền bối ngài tương đối chờ mong dùng thân thể của ta đi thể nghiệm trò chơi xxoo với người khác trên giường? Ngài có loại sở thích này sao không nói sớm! Ta đã có người yêu, nếu Diễn tỉnh lại không yêu ta thì làm sao bây giờ? Phá nhân duyên người ta sẽ bị sét đánh."

Phong Diễn: Hắn khi nào thì yêu người này!

Hắn cực lực bảo trì lý trí, không muốn nói chuyện với yêu nam, nhưng kinh nghiệm ở chung ngắn ngủi nói cho hắn biết, nếu như hắn trầm mặc, yêu nam khẳng định còn có thể nói ra lời nói càng thêm khiêu chiến lý trí hắn.

“Không có bí thuật vượt cấp khiêu chiến, chỉ có trận pháp truyền tống thượng cổ, ngươi có thể thoát khỏi đại lục Thiên Nguyên, ra hải ngoại.”

Toàn bộ bản đồ địa lý tu tiên giới cũng không phức tạp, cơ bản do một khối lục địa siêu cấp lớn và đảo nhỏ hải dương tạo thành.

Tuy rằng đơn giản nhưng diện tích lại cực kì lớn, không cách nào tưởng tượng khoảng cách giữa đại lục và hải ngoại, không có trận pháp truyền tống cường đại từ thời thượng cổ, cho dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng không cách nào xuyên qua biển rộng nguy hiểm để qua đuổi gϊếŧ.

.

Đây quả thật là một chủ ý không tồi, nếu bắt đầu, Liên Điệu lập tức tiếp thu.

Nhưng hiện tại y có một băn khoăn, đó chính là...... oán khí của nguyên chủ.

Nếu như vẻn vẹn chỉ là thời điểm nhìn thấy tổ ba người pháo hôi, trong thân thể xuất hiện tâm tình nguyên chủ còn có thể dùng chấp niệm lưu lại đến giải thích, nhưng sau khi y thu thập tổ ba người, y rõ ràng cảm giác được ngực trở nên thoải mái.