Chương 13

Trong nguyên tác chính là ba tên đê tiện này dạy dỗ nguyên chủ mất đi hồn nhiên đi lên con đường làm yêu nam, hận ý của nguyên chủ đối với ba người này há có thể dùng từ một chút để hình dung.

Suy nghĩ trái phải, Liên Điệu dứt khoát lấy ra dược phẩm bí mật của Hợp Hoan Tông từ trong túi trữ vật, rót cho mỗi người một bình xuống.

Sau đó nhanh chóng rời đi, nửa đường đυ.ng phải mấy đồng môn còn túm lấy lặng lẽ nhắc nhở:

"Sư huynh, cấm địa bên kia có người đang làm chơi ba, mau đi..."

“Thật sao? Đa tạ tin tức tốt của sư đệ!”

Không hổ là nhân vật trong thế giới tiểu thuyết, lại để cho người hiện đại như y vừa nghe đã bừng tỉnh đại ngộ, lập tức vui mừng chà tay chạy tới tham gia chiến cuộc, đây chính là thời cơ tốt tăng lên tu vi.

Nhìn bóng lưng vui sướиɠ của mấy vị sư huynh, Liên Điệu nhất thời cảm thấy oán khí quay cuồng trong lòng thoáng chốc tan thành mây khói, vui vẻ vô cùng.

Mẹ kiếp mấy tên cầm thú muốn chơi bông cúc của y, lúc này xem ai chơi nát cúc của ai!

Giải quyết tổ ba người pháo hôi xong, Liên Điệu vỗ tay rời đi.

Một lần nữa sửa đúng tuyến đường đi Đa Bảo Các của tông môn mua ngọc quan, sau đó mới trở về động phủ của mình bảo tồn tốt thân thể Phong Diễn, cân nhắc làm sao thu thập cục diện rối rắm kế tiếp.

Báo thù nhất thời sảng khoái, sau đó là một hồi ác chiến.

Tổ ba người pháo hôi cho dù sợ mất mặt không dám đem chuyện mình bị bạo cúc nói ra, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng nuốt xuống khẩu khí này, không phải sau này lén tính sổ thì chính là kéo trưởng lão sư phụ trâu bò của mình ra làm chủ.

Khả năng người sau tương đối lớn, trong sách viết ba pháo hôi này chính là cực kì vô sỉ ức hϊếp nguyên chủ xong còn ác nhân cáo trạng trước, ỷ vào trưởng lão sư phụ mà vênh váo, kéo nguyên chủ qua chơi trò làm ấm giường dài hạn.

“Ngươi tính toán làm sao bây giờ?”

Giọng nói của Phong Diễn đột nhiên vang lên trong đầu y, hiển nhiên, tình cảnh của y người ngoài không cần hiểu biết cũng nhìn ra.

Không xong, vô cùng không xong.

Chẳng qua ngay từ đầu đã nói qua, Liên Điệu là phái vô địch lạc quan cực kì, chỉ cần tử vong không ở trước mặt, y có thể bình tĩnh đến mức khiến người khác hoài nghi nhân sinh.

"Yên tâm đi tiền bối, hôm nay chuyện này mặc dù không thể thiếu phiền toái, nhưng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, mặc kệ nói như thế nào ta cũng là con ruột của Nhạc Bất Nhân, tuy không có địa vị trong tông này nhưng ai gϊếŧ ta người đó chính là không nể mặt lão già."

“Ngươi sẽ trở thành lô đỉnh.”

Phong Diễn từ trước đến nay ít nói, nói ngắn gọn đâm thẳng vào trọng điểm.

Ăn miếng trả miếng là tố chất thiết yếu của tu sĩ, tổ ba người bia đỡ đạn bị thê thảm nát cúc, tôn nghiêm nam tính đã mất mười vạn tám ngàn dặm, thù này không báo không phải nhân loại.

Điểm ấy Liên Điệu cũng tương đối phát sầu.

Đây là thế giới bên trong một quyển sách, thế giới tương lai đều là nội dung cốt truyện định ra sẵn, y thật đúng là phát sầu vì nội dung cốt truyện kéo y về quỹ đạo vận mệnh của nguyên chủ.

Chẳng qua không phải y có bàn tay vàng là đại thần bám vào người sao? Đến lúc phải có ích rồi.

"Tiền bối, ngươi có loại bí thuật có thể làm cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ vượt cấp khiêu chiến, một chiêu gϊếŧ chết Nguyên Anh Kỳ không?"

Liên Điệu tích cực triệu hoán trong đầu.

Phong ma đầu là nhân vật phản diện lớn sống đến cuối cùng mới chết, y tin tưởng dựa vào "hào quang nhân vật phản diện" của Phong Diễn nhất định cũng có thể phù hộ y sống đến cuối cùng, bọn họ hiện tại trói buộc nguyên thần, y khó chịu Phong Diễn cũng sẽ rất khó chịu.

Lại nói ở dưới tình huống dùng chung thân thể, y làm lô đỉnh của người ta, Phong Diễn sống nhờ ở trong thân thể của y chẳng lẽ không có cảm giác sao? Bọn họ chính là châu chấu trên một sợi dây!