Sở Hiểu trở lại khách sạn liền nhận được điện thoại Mẹ Nhan.
“Hiểu Hiểu, con có đón được bảo bảo không!”
“Xin lỗi, đệ đệ hiện tại không nghĩ sẽ về thành thị Biển Xanh, con sẽ ở lại Nguyệt thị bồi em ấy lại xử lý việc kế tiếp, rồi dẫn em ấy về nhà.”
Sở Hiểu trấn mẹ Nhan đang an nôn nóng, “Đệ đệ hiện tại rất khoẻ, ngài đừng lo lắng.”
Giọng nữ nôn nóng cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút, “Hiểu Hiểu người công ty không quan hệ sao? Có thể hay không quá trì hoãn?”
“Bảo bảo hiện tại là đại nhân, không cần lo lắng, chúng ta trị liệu kết thúc là có thể về nhà xem bảo bảo.”
“Nhan Ý Minh! Đừng đoạt lấy điện thoại tôi!”
“Trời ạ! Được rồi, được rồi, Châu Huyên đừng nhéo nữa mà, hiện tại bên Hiểu Hiểu cũng đã khuya rồi, em cũng phải để thằng bé nghỉ ngơi chứ.”
Sở Hiểu không tiếng động mà cười cười, thời gian trước bởi vì tìm được Nhan Khê, mà cảm xúc của hai vị trưởng bối đều trở nên quá mức kích động và khẩn trương, tâm tình thay đổi rất nhanh làm anh ta có chút lo lắng, hiện giờ nhìn đến hai người họ còn có thể đùa giỡn, anh mới yên tâm được chút.
Sở Châu Huyên nghĩ đến đã hơn nửa đêm mà Sở Hiểu vẫn còn phải bôn ba, lúc này mới buông tay đang nhéo trên sườn eo của Nhan Ý Minh ra, đối với điện thoại nói: “Hiểu Hiểu hôm nay con đã vất vả rồi, còn có con đừng thức khuya quá, bằng không sau khi tới tuổi trung niên sẽ hói đầu giống chú của con đó!.”
“Ân, Dạ, con biết ạ, Cô ngủ ngon ạ.” Sở Hiểu nén cười nói.
Nhan Ý Minh sờ sờ đỉnh đầu mình!
Nơi nào trọc chứ!
Cũng chính là vì sự nghiệp vừa phiền phức lại vội vàng nhất, hơn nữa những sự tình trong nhà chính đoạn thời gian trước lại có nhiều việc xảy ra hơn gần đây mới có thưa thớt được chút.
Từ khi sau đem công ty giao cho Sở Hiểu tóc của ông càng ngày càng nhiều hơn so với trước kia nha ~
Nhưng mà ông căn bản không dám phản bác lời nói của vợ mình, ho khụ một tiếng nói với Sở Hiểu, “A hiểu con vất vả rồi, nghỉ ngơi sớm một chút.”
Sở Hiểu nhất nhất đáp: “Vâng, chú cũng vậy, ngủ ngon.”
Điện thoại vừa cắt đứt, Sở Hiểu cũng buông công việc trong tay xuống, nhìn ra cửa sổ bên ngoài đã bắt đầu yên lặng dưới cảnh đêm.
Đối cái người đệ đệ lần đầu gặp mặt này, ấn tượng duy nhất của Sở Hiểu chính là, người đệ đệ này lớn lên rất ngoan ngoãn, rất có lễ phép, rất giống với người đệ đệ trong tưởng tượng của anh.
Bất quá có lẽ bởi vì sự tình của hôm nay, dẫn đến việc Nhan Khê có tính cảnh giác cao độ khi có người tiếp cận cậu, như là một con chó con đề phòng mọi thứ xung quanh chuẩn bị tùy thời mà cắn người, hơn nữa nhìn sơ qua cũng là đang không muốn nhắc lên mối quan hệ cùng với Nhan gia.
Rồi lại nghĩ đến hai vị trưởng bối trong nhà có chút không đàng hoàng, dâng lên chút bất đắc dĩ, đối với việc sau này ba người bọn họ ở chung liền bắt đầu có chút lo lắng.
Sở Hiểu nới lỏng cổ áo, xử lý xong một phần tài liệu công tác cuối cùng mới đi rửa mặt đi nghỉ ngơi.
Ngày mai sau khi đem hết phần việc kế tiếp xử lý xong, lại đi tới nhìn xem đứa nhỏ đó thế nào rồi, suy nghĩ một chút thì hôm nay cũng đã dọa đến đứa nhỏ này.
Nhan Khê hoàn toàn không biết có người xem cậu thành một đứa bé.
Một đêm không mộng mị, một giấc ngủ ngon làm cho tâm tình của Nhan Khê tốt lên rất nhiều.
Cậu theo thói quen thuận tay cầm di động lên muốn xem tin tức, phát hiện trên màn hình đều rỗng tuếch không có thông báo nào cả, lúc này cậu mới nhớ tới việc mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đã không ở thế giới trước kia của cậu, nơi này không có những người mỗi ngày đều thúc giục cậu phải viết xong đoản văn cho người đọc xem.
Nhan Khê có chút tiếc nuối mà gãi gãi đầu, bất quá rất mau cậu đã điều chỉnh tâm tình tốt lên, bấy quá ngày hôm qua cậu nhìn đến tài khoản này có bốn người theo dõi, tính toán muốn làm lại nghề cũ bèn tìm một trang web tiếp tục vẽ truyện tranh kiếm sống.
Cậu tìm những trang web đăng tải truyện tranh của thế giới để có hiểu biết thêm về giá cả thị trường, phát hiện chỉ có ‘MK’ là thích hợp với cậu nhất, trang web ký hợp đồng truyện tranh chỉ rút ra 30% là phí thủ tục và phí hoạt động.
Thập phần tài đại khí thô.
Hơn nữa đối với việc ký hợp đồng truyện tranh trên mạng tần suất đổi mới là thấp nhất chỉ cần một tháng đổi mới một lời nói, đương nhiên nếu là người mới cho hấp thụ ánh sáng như thế khẳng định sẽ có chút thiếu, cũng rất dễ dàng xói mòn người đọc.