Đột nhiên cậu nhớ đến mấy ngày hôm trước cậu vừa nhìn thấy nội dung của một cuốn tiểu thuyết, bên trong cũng có một tên pháo hôi có cùng tên với cậu.
Không thể nào xảy ra như vậy?!
Ý nghĩ vừa chợt lóe lên trong lòng, rồi sau đó như là kích phát phải một cơ quan nào đó, trong nháy mắt rất nhiều mảnh ký ức dũng mãnh tiến vào trong đầu óc cậu.
Tuyệt chưa kìa, cậu nên đi mua một tờ vé số, chưa gì mà đã trúng độc đắc rồi này không chỉ vừa được xuyên qua, mà còn nắm bắt nội dung xuyên thư thời thượng nữa!!!! (-.-“)
Nét mặt lười nhác và mê mang của cậu bị đánh vỡ, biến thành gương mặt một lời khó nói hết.
Cho nên… Hiện tại… Cậu… đã xuyên vào một của tiểu thuyết đam mỹ tên là 《con đường ảnh đế biến thành thần》 còn được ưu tiên xuyên vào nguyên chủ pháo hôi số một của tiểu thuyết trùng tên trùng họ với mình.
Trong nháy mắt Nhan Khê đã mất đi năng lực quản lý biểu tình.
Ánh mắt chết dại bắt đầu miễn cưỡng biết thu hồi ức cùng tình tiết của cuốn tiểu thuyết mà cậu còn nhớ rõ.
Trong bộ tiểu thuyết này có một nhân vật trùng hợp có tên giống cậu, mới làm cho Nhan Khê nhảy xin ý muốn xem xong cuốn tiểu thuyết đó để thấy được kết cục của nhân vật trùng tên với cậu.
Tình tiết triển khai của cuốn tiểu thuyết quay xung quanh vai chính tên Sở Hiểu, mà Nhan Khê lại còn là pháo hôi có nhiệm vụ thúc đẩy cốt truyện, dùng để phụ trợ vai chính anh minh thần võ, và làm sáng lên địa vị bạch nguyệt quang của vai chính.
Thương nhân giàu có, ca sĩ giới siêu sao, hậu bối giới nghệ sĩ, đại lão của khoa học kỹ thuật từ từ đều thích vị vai chính Sở Hiểu này.
Mà trong sách, tuy rằng Nhan Khê là con ruột mà Nhan gia thật vất vả mới tìm trở về được, kết quả bởi vì ghen ghét địa vị của Sở Hiểu cùng sự bất công của cha mẹ, vì thế luôn cùng Sở Hiểu đối nghịch.
Khi đó Sở Hiểu không chỉ là người nối nghiệp của tập đoàn Nhan thị, còn có một công ty khoa học kỹ thuật do chính bản thân Sở Hiểu sáng lập, qua mấy năm ngắn ngủn, công ty của anh ta đã nghiên cứu phát minh ra nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật trở thành nhãn hiệu mà nhà nhà đều biết, thậm chí còn nắm giữ thị trường lớn.
Bất quá là bởi vì cha mẹ Nhan vẫn còn sống, anh ta mới chịu đựng và làm lơ những trò chơi nhỏ đó của Nhan Khê.
Nhưng mà những người trong tâm có mơ ước đối với Sở Hiểu, lại không bỏ qua cơ hội xum xoe.
Cố tình tiếp cận cậu, dẫn đường, thiết lập bẫy rập, châm ngòi li dán mối quan hệ của Nhan Khê cùng với cha mẹ ruột hơn nữa còn làm Sở Hiểu càng thêm chán ghét vị đệ đệ này, sau đó lại khiến cho Nhan Khê bị bạn bè xa lánh, bị đưa ra nước ngoài sinh sống.
Cuối cùng, chết không một người để ý.
Vẫn là trong lúc vô ý Sở Hiểu biết được tin tức tìm người hỗ trợ đưa hài cốt cậu về.
Nhìn đến nhân vật cùng tên với mình có kết cục tử vong bị thảm, Nhan Khê liền không có cẩn thận quá mức khám phá thêm cốt truyện, chỉ nhớ rõ những các đại lão thích vai chính qua một hồi thi triển phép thần thông lại hướng vai chính bày tỏ tình cảm.
Nhan Khê không có xem đến đoạn cuối đến tột cùng Sở Hiểu sẽ chọn ở bên nhau.
Bất quá có thể xác định một chút, chỉ cần không tìm đến vai chính gây phiền toái, rời xa những người ở Nhan gia, cậu nhất định có thể sống sót!
Tiếng chửi bậy Không dứt bên tai cùng với những cú đá vào cửa lôi Nhan Khê từ trong suy nghĩ trở lại hiện thực.
Nhan Khê từ trong trí nhớ của nguyên chủ tìm
ra manh mối.
Người đang kêu gào bên ngoài là anh trai của cha nuôi tên Phương Đức Khí, đây là lần thứ ba hắn tới cửa quấy rầy Nhan Khê sau khi cha mẹ nuôi qua đời.
Lần này Phương Đức Khí chạy tới cửa vay tiền không thành, còn vung tay múa chân đánh nhau với nguyên chủ, kết quả là hai người cùng nhau vui vẻ ngao du ở cục cảnh sát một ngày.
Mà trong sách có đề cập lần đầu tiên vai chính nhìn thấy Nhan Khê, đó là lúc cậu bị đưa đến cục cảnh sát vai chính đến để đóng phạt cho cậu.