Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thư Ta Làm Người Tại Nơi Đó

Chương 1: Xuyên Thư

Chương Tiếp »
Nhan Khê đem tập truyện tranh cuối cùng của mình và một lời kết gửi email đi, sau đó duỗi thẳng cái eo lười, đứng dậy dự định sẽ lên giường nghỉ ngơi, phối hợp chiến đấu hăng hái hai ngày rốt cuộc cậu cũng đuổi kịp trước ngày phát hành bản thảo vẽ xong toàn bộ.

Nhan Khê thả lỏng tinh thần nháy mắt liền bị cơn buồn ngủ xâm nhập.

“Phanh ——”

Không nghĩ tới sau khi rời khỏi chỗ ngồi, cậu đã quên mất việc bản thân vẫn còn đeo tai nghe, dây tai nghe trực tiếp đυ.ng đổ ly nước đang để một góc bên cạnh.

Bất đắc dĩ cậu phải dựng lại tinh thần đi thu dọn, kết quả đầu ngón tay vừa dính phải một miếng nước, liền bị một cổ lực lượng hút lấy, nháy mắt cổ lực ấy truyền khắp toàn thân, căn bản không thể nhúc nhích cơ thể đến nơi an toàn.

Trong nháy mắt toàn thân vô lực ngã xuống đất, Nhan Khê thấy được đầu sỏ gây tội —— đó là cái ổ cắm điện đã bị ngấm nước.

Giờ khắc này, trong đầu Nhan Khê cảm thấy việc may mắn duy nhất chính là vừa rồi cậu đã đem tập truyện tranh cuối cùng và lời kết giao cho biên tập.

Trừ cái này ra, hy vọng của Nhan Khê chỉ có một đó là nội dung chứa trong ổ cứng của máy có thể bị hủy hết đi theo cậu, Những cậu phim mang theo hy vọng xa vời nhắm lại mắt.

Không biết qua bao lâu, cả người Nhan Khê run lên, mở bừng mắt ra.

Trước mắt là căn phòng ngủ rất nhỏ, nội thất trong phòng gần như cũng chỉ có một chiếc giường, một cái tủ và một quyển sách.

Cậu cảm thấy lục phủ ngũ tạng của bản thân đều hoàn toàn…. Ấm áp.

Hình như có gì đó hoàn toàn không giống nhau.

Nội thất nơi đây mang theo một chút cảm giác của nền khoa học kỹ thuật, Nhan Khê thật cẩn thận không đυ.ng chạm vào những vật này.

Sờ soạng bước vào phòng vệ sinh, nhìn gương mặt đang hiện ở trong gương rất giống với gương mặt của chính cậu, nhưng nét mặt còn rất nhiều sự non nớt, có chút mê mang mờ mịt.

Người trước gương môi hồng răng trắng, sóng mũi cao thẳng, khi nhấp môi trên má trái nhợt nhạt hiện lên một cái lúm đồng tiền càng giống với bản thể của cậu hơn.

Vậy cậu đã trọng sinh? Hay là đã xuyên thư?

Vốn dĩ là một thiếu niên soái khí toát ra khí chất lười nhác cậu không khỏi dâng lên một chút mộng bức.

Nhan Khê nhìn vào gương cẩn thận lay hạ cổ áo xuống, phát hiện trên xương quai xanh của cơ thể này cũng có một nốt ruồi đen giống y như đúc cậu.

Vì vậy cậu đã xác định cơ thể này vẫn là bản thể của cậu.

Nhưng mà hoàn cảnh vừa rồi vô cùng lạ lẫm, đã cho thấy rằng Nhan Khê vốn không còn ở thế giới của cậu nữa.

Đi vào phòng khách, cậu thấy được một vật giống với điện thoại di động đang nằm trên bàn trà không ngừng phát sáng lên, Nhan Khê thử dùng vân tay thăm dò xem có thể mở khoá không, cậu trước tiên muốn làm rõ ràng trạng huống đang gặp phải ở trước mắt.

Di động được thuận lợi mở ra, nhìn vào thao tác giao diện không quen thuộc cho lắm, Nhan Khê chọn cách xem nhẹ tin tức vẫn luôn nhảy ra, lựa chọn trước hết bắt đầu tìm hiểu về thế giới này.

Đột nhiên bên ngoài cửa bị người khác đá vang, “Nhan Khê ngươi bò ra đây, ta biết ngươi đang ở bên trong! Đừng có ở đó mà giả chết!”

Nhan Khê nghe được cái tên mà người bên ngoài đang gọi chính xác là tên của cậu, thâm tâm có chút vi diệu, xem ra tên của nguyên chủ cũng cùng tên với cậu.
Chương Tiếp »