Chương 2: Mỗi Ngày Không Chỉ Muốn Sống, Còn Muốn Sống Tốt 2

Mạnh Vãn Đào quả thật đang đói bụng, cũng không biết rốt cuộc đã mấy ngày rồi nguyên thân không ăn cơm, vừa rồi ngay cả rời giường nàng cũng thiếu chút nữa không thở nổi.

Thấy nàng gật đầu, Tiểu Từ mừng quá mà khóc, chạy vào phòng bếp tìm đồ ăn.

Chân trước Tiểu Từ vừa ra cửa, chân sau Mạnh Vãn Đào nhíu mày.

Một canh giờ trước nàng đã tỉnh, chỉ bởi vì quá suy yếu, hơn nữa đột nhiên biết được bản thân xuyên thư, còn xuyên thành Mạnh tam tiểu thư của tam phòng phủ Thừa Dự, phụ mẫu mất sớm, bởi vì xuất thân của mẫu thân nên không được tổ mẫu coi trọng, bị đưa tới thôn trang ngoại thành để nuôi dưỡng, chi phí ăn mặc không bằng cả nha hoàn được yêu thích trong phủ, vì thế liền tức đến mức trực tiếp hôn mê.

Xuyên cũng đã xuyện rồi, có tức giận cũng vô ích.

Sau khi hôn mê, tỉnh lại, Mạnh Vãn Đào đã trấn định hơn rất nhiều.



Nàng xuyên vào một quyển tiểu thuyết đại nam chủ nghịch tập đã từng xem qua, nam chính tên Cung Hành, là hoàng đế hiện tại của Khánh quốc, đăng cơ ba năm, năm nay tám tuổi, còn trong thời kỳ trưởng thành, vẫn đang giấu tài ngay dưới mí mắt của đại nhân vật phản diện Nhϊếp Chính Vương Cung Giác, trong mười năm sau hắn sẽ từng bước một mưu đồ, cuối cùng diệt trừ Nhϊếp Chính Vương, bước lêи đỉиɦ cao quyền thế.

Bởi vì nam chính bây giờ còn nhỏ, triều chính hiện tại do Nhϊếp Chính Vương Cung Giác cùng Thái Hậu chấp chính.

Đại nhân vật phản diện Nhϊếp Chính Vương có tính tình âm độc, thô bạo tàn nhẫn, sau khi ấu đệ đăng cơ, liền bắt đầu điên cuồng bồi dưỡng thế lực của mình, Thái Hậu vốn còn có thể dựa vào thân phận cân sức ngang tài với Nhϊếp Chính Vương, hiện tại đã mơ hồ rơi vào hạ phong, phái Nhϊếp Chính Vương danh tiếng đang thịnh.

Tranh đấu giữa hai phe phái, từ khi ấu đế đăng cơ, vẫn chưa từng ngừng nghỉ, bất kể là phái Nhϊếp Chính Vương hay là phái Thái Hậu, đều không phải kẻ hiền lành, lưỡng hổ đánh nhau, còn là tranh giành hoàng quyền, triều đình tất nhiên không được an ổn, nhưng liên lụy trong đó, một người không cảnh giác, kết cục chính là xét nhà diệt tộc, kinh thành cùng triều đình, mặt ngoài thì bình tĩnh, bên trong lại là sóng lớn cuồn cuộn.

Dưới tình thế như vậy, thế gia đại tộc ở kinh thành muốn bo bo giữ mình cơ hồ là chuyện không thể nào.

Mạnh Vãn Đào tự nhận, nàng chỉ là một sinh viên đại học lớn lên ở thời đại mới chưa từng nếm trải đau khổ lớn nào, căn bản không ứng phó nổi với loại tranh đoạt quyền lợi này.