Chương 66: Chúng ta rất ngọt

Tên acc clone của Lê Sơ là "Chuyện mỹ nữ ngươi đừng quản", vì phòng ngừa acc clone ngã ngựa, Lê Sơ, chưa bao giờ đăng cái gì hay share cái gì liên quan đến fans CP, trên trang chủ chỉ là kiểu ha ha ha hi hi hi mà thôi.

Tóm lại, đồng dạng là fans CP, "Bạn gái Đào Đào" này chuyên nghiệp hơn nàng nhiều.

Hình đại diện là hình CP, nội dung chia sẻ không phải là Lê Sơ thì cũng là Thanh Lê CP, cơ hồ không chia sẻ gì về Ninh Mạn Thanh cả.

Lê Sơ lại cảm thấy tỷ lệ đây là acc clone của Ninh Mạn Thanh càng lớn thêm một ít nữa, nếu là trước đây, chắc chắn nàng không cảm thấy Ninh Mạn Thanh là người có thể làm ra những việc này, nhưng hiện tại thì nàng cực kỳ nghi ngờ.

Bất quá cũng là cực kỳ nghi ngờ, nói không chừng người ta là fans nàng rồi đu CP thôi.

Lê Sơ có cách nghiệm chứng, nhưng bây giờ không phải lúc, khi Ninh Mạn Thanh ở bên cạnh nàng mới có thể.

Nhưng nàng vẫn thân thiện kết bạn nhắn tin với acc này trước đã.

Chuyện mỹ nữ ngươi đừng quản: Người anh em cùng nhau ăn đường nha! Có gì hay thì chia sẻ nhé!

Chuyện mỹ nữ ngươi đừng quản: [hình ảnh] [tập tin] [link]

Lê Sơ gửi qua mấy hình ảnh với mấy đoản văn nàng cảm thấy không tồi qua, đối phương không phản ứng Lê Sơ cũng không sao cả, tiếp tục vui vui vẻ vẻ dạo siêu thoại.

Gần đây nàng đang xem một bộ đồng nhân cẩu huyết, bộ truyện này trừ tên Ninh Mạn Thanh và tên nàng thì không có liên quan gì đến hai nàng cả, nàng bắt đầu xem cũng thấy kỳ lạ, nhưng xấu hổ thì xấu hổ, đọc thì cũng cảm thấy không tệ lắm, thậm chí còn có thể xem như tiểu thuyết mà theo dõi.

Trong truyện, 'Lê Sơ' bị nhốt trong phòng tối play ba ngày, 'Ninh Mạn Thanh' lãnh khốc nói.....

"Cho dù không có được tâm em, tôi cũng muốn có được thân thể em.... ha ha ha ha ha!"

Lê Sơ sắp cười đến nội thương, lại nghĩ một chút nếu Ninh Mạn Thanh nói với nàng những lời này..... Lại càng mắc cười hơn nữa!

Vì thế nàng cầm lòng không được nhắn lại mấy dòng ha ha ha, thấy tác giả trả lời bằng mấy dấu chấm hỏi.

[Rất buồn cười hả? Bồ căn bản không hiểu Lê Sơ và Ninh Mạn Thanh!]

Lê Sơ cứng một chút, chân thành gửi ba chữ 'thật xin lỗi' lại, sau đó nghĩ lại một chút, bản thân cư nhiên không hiểu chính mình và bạn gái. Kiếm được chỗ xả stress, Lê Sơ vui vui vẻ vẻ đi xem kịch bản.

Đường Tòng Nam chọn cho nàng ba cái kịch bản, hai bộ vai chính, một bộ vai hai, Lê Sơ đều không quá thích, trong khoảng thời gian không quay chương trình, nàng đã xem xong ba bộ kịch bản này rồi, sau đó từ chối.

Đường Tòng Nam tức giận đến mức muốn bay đến đây đập nàng, Lê Sơ dâng cho Đường Tòng Nam một hộp trà hoa cúc, để hắn hạ hỏa.

Những kịch bản này cũng không phải không tốt, nhưng lại không thoát khỏi hai chữ tình yêu, Lê Sơ không phải vì có bạn gái mà bỏ đạo đức nghề nghiệp, chỉ là sau khi đóng phim, lại đóng bộ châu ngọc <> trước, nếu nàng lại muốn diễn tiếp, thì nàng muốn diễn một bộ phim đặc biệt một chút.

Đường Tòng Nam hùng hùng hổ hổ: "Nếu em ở trong tay người khác đã sớm bị mắng đến máu chó đầy đầu rồi, còn đợi em chọn diễn hay không diễn sao?"

"Cho nên Nam ca là tốt nhất."

"Được rồi được rồi, đừng nói nhẹ nhàng xong rồi chỉnh anh, anh lại đi lựa chọn một chút, em đúng thật là tổ tông của anh!"

"Em là con gái bảo bối của anh!"

"Cút liền!"

Lê Sơ hoa ngôn xảo ngữ dụ người đại diện vui vẻ, tuy rằng người đại diện cũng không giống như là thực có thể vui vẻ lên.

Lê Sơ biết trong giới giải trí này, Đường Tòng Nam là người đại diện đối xử tốt với nghệ sĩ, cho nàng quyền lợi tự do lựa cọn, rất nhiều lúc diễn viên đều thân bất do kỷ, nhưng nàng hình như thực sự rất tự do.

Không chỉ có người đại diện không bức nàng, công ty bên này cũng đối xử với nàng vô cùng đặc biệt, cũng không phải đối đãi đặc thù gì, chỉ là cho nàng quyền lợi thích thì diễn, không cưỡng bức ép buộc nàng kiếm tiền.

Điểm này Lê Sơ cảm thấy rất thần kỳ, lúc trước nàng đến Hắc Kim, cũng là Hắc Kim đào nàng về, đãi ngộ cho nàng còn không tồi, chỉ là hợp đồng ngắn hạn rất ổn. Nàng cho rằng điều kiện như vậy đổi lấy phải là tăng ca làm thêm giờ các kiểu, nhưng công ty lại là mặc kệ nàng.

Giống như nàng đến công ty này vui chơi bông đùa, chứ không phải đến đi làm vậy.

Lê Sơ cho rằng Hắc Kim đối xử với mọi người đều như vậy, nhưng sự thật cũng không phải như vậy, tuy rằng Hắc Kim không có loại lãnh đạo tiềm quy tắc với nghệ sĩ, nhưng áp bức bên trong cũng không chút nào ít, Trịnh Nhữ cũng phun không ít lời tố giác với Lê Sơ.

Lúc tối gọi điện thoại video với bạn gái, Lê Sơ liền nói về vấn đề này.

"Không nóng nảy, phim chậm rãi chọn thôi, em có thể để người đại diện đơn giản sàng lọc một chút, sau đó em xem lại, nói không chừng có thể cảm thấy hứng thú."

Ninh Mạn Thanh bên kia vừa mới tẩy trang xong, mặt mộc ngồi dưới ánh sáng mang theo chút cảm giác lạnh lùng mỹ mạo.

"Vâng! Ninh lão sư, phim này của chị còn phải quay bao lâu nữa."

Tính ra Ninh Mạn Thanh đã tiến tổ sắp được ba tháng rồi, cường độ quay phim bên đó cực kỳ căng, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày của Ninh Mạn Thanh rất ít, hơn nữa Ninh Mạn Thanh ở bệnh viện mấy ngày, sau khi tỉnh tiến độ lại càng phải gấp rút hơn.

"Dựa theo tiến độ hiện tại chắc tầm một hai tháng nữa có thể xong."

Ninh Mạn Thanh mở hộp kem, bôi dưỡng da lên tay.

Cô đóng vai tướng quân, vì thao luyện hằng năm ngón tay khô nứt thô ráp, vì để tạo hiệu ứng thực chuyên viên trang điểm với tổ hóa trang không thiếu sức lực lên tay cô, trong lúc diễn đóng tay cô cũng sẽ dùng da giả bọc lại, cho nên sau khi diễn chụp xong cô sẽ đặc biệt chú ý bảo dưỡng da tay một chút.

Trước kia thì không sao cả, nhưng bây giờ có Đào Đào, luôn phải biết yêu quý đôi tay một chút, để tránh Đào Đào khó chịu.

Ngón tay Ninh Mạn Thanh nhỏ dài, khớp xương rõ ràng, dưới ánh sáng bôi kem dưỡng da như mang theo chút khúc xạ ánh sáng, lộ ra mỹ cảm tinh xảo.

Lê Sơ nhìn nhìn, không biết thế nào lại thấy bản thân rất ngượng ngùng.

Vì tránh để bầu không khí lâm vào kỳ quái, Lê Sơ dời đi đề tài, nói đến chuyện công ty.

"Thật là kỳ quái nha, nếu không phải em không quen biết bà chủ Hắc Kim, cũng chưa từng gặp qua nàng, em còn tưởng rằng nàng có thân thích với em đây."

Lúc trước Lê Sơ ký hợp đồng là ký với Hồ Nghị, không có gặp bà chủ Dương Lan của Hắc Kim.

"Nàng không thân thích với em, nhưng thân thích với Nhiễm Nhan Như."

Ninh Mạn Thanh thoa xong tay trái, nhìn lên bạn gái đang buồn bực, giải thích nghi hoặc cho nàng.

Lê Sơ sửng sốt một chút, bừng tỉnh đại ngộ.

"Lúc trước là chị! Sao chị lại không nói cho em? Em còn tưởng rằng Hắc Kim tuệ nhãn như châu, chủ động gọi điện thoại đào em chứ, sao chị lại làm chuyện tốt không để lại danh tính như thế?"

Khó trách khi đó nàng nói ra chuyện Vu Phi Minh muốn tiềm quy tắc nàng, thì sau đó nàng đã bị một bà chủ Omega đào đi, đến công ty nghiêm cấm tiềm quy tắc, hơn nữa phúc lợi đãi ngộ tốt hơn nhiều so với diễn viên cùng cấp.

"Lúc ấy không nghĩ nhiều như vậy, cũng không muốn để em cảm thấy thiếu tình cảm chúng tôi."

Kem trong suốt thoa lên da thịt, dưới vầng sáng chậm rãi hiện ra thanh thuần ôn nhu, xen lẫn vài đường mao mạch lộ ra chút cảm giác đặc biệt.

"Chị đối với em thật tốt, lần sau gặp mặt em quyết định sẽ cho chị một kinh hỉ."

Lê Sơ chống cằm nhìn màn hình di động, cười đôi mắt cong cong.

Nàng không có nói mấy lời quá khách khí, đều đã là loại quan hệ này, cho dù không nói những chuyện này cũng không cảm thấy ngượng ngùng như bạn bè mà mà thiếu phần tình cảm.

"Có thể ngày mai gặp luôn được không?"

Động tác Ninh Mạn Thanh ngưng lại một chút, đôi mắt thẳng tắp nhìn về phía nàng.

"Bây giờ cách lúc đi ngủ nằm mơ cũng còn một khoảng đó."

Sau khi Ninh Mạn Thanh nói "muốn làm gì thì làm" xong, lá gan Lê Sơ cũng lớn hơn rất nhiều.

Bất quá lần này cũng không phải là trêu đùa, mà là sự thật, Lê Sơ bên này không nhín được thời gian, Ninh Mạn Thanh càng không có rảnh, chuyện ngày mai gặp mặt là chuyện không thể nào có khả năng.

"Chúng ta nên nói chuyện khác đi, ví như vì bà chủ của em là người thân của Nhiễm tỷ, cho nên em mới có đãi ngộ tốt như vậy sao?"

Lê Sơ có chút không tin, không phải không tin chỗ quan hệ thân thích này, mà là trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, một tầng quan hệ nhỏ bé này khiến Lê Sơ cảm thấy còn không đủ để được như vậy.

"Tôi nói với em ấy chút điều kiện, chuyện này kỳ thật cũng không có quan hệ gì với Nhiễm Nhan Như, cậu ấy chỉ hẹn gặp cho chúng ta một chút thôi."

Ninh Mạn Thanh không muốn Lê Sơ đem ân tình này dời đến trên người Nhiễm Nhan Như, tuy rằng cô không cần cảm tạ, nhưng cô cũng không muốn Lê Sơ cảm tạ sai người.

Lê Sơ có chút tò mò hỏi: "Điều kiện gì, có tiện nói không?"

"Đối với em có cái gì mà tiện với không tiện, tôi đồng ý sẽ giúp vợ em ấy tham dự chuyện tranh giành cổ phần."

Ninh Mạn Thanh cười với Lê Sơ, sau khi bôi xong kem dưỡng, thổi thổi làn da có chút ướt, nói thêm nữa câu sau.

Bộ dáng đạm nhiên kia, giống như là đang đồng ý cho ai đó mua một chút đồ ăn nhẹ nhàng vậy.

Lê Sơ bị bạn gái ngầu chết rồi, nhìn Ninh Mạn Thanh bằng đôi mắt ngôi sao.

Bởi vì ánh mắt của bạn gái, Ninh Mạn Thanh lại nhạt nhẽo thêm vài câu.

"Vợ Dương Lan còn có một em trai, cũng là Alpha, là con của tình nhân lão tổng. Thêm nữa, vợ Dương Lan ở nhà đừng hàng thứ hai, mẹ nàng cũng là chính cung đương nhiệm, nhưng nàng lại là người không được sủng ái nhất, lực cạnh tranh cũng yếu nhất."

Tính nhiều chuyện của Lê Sơ bị bật đến mức tối đa, nhịn không được hỏi: "Vì sao?"

Theo lý mà nói, vợ của bà chủ phải là người có lực cạnh tranh cao nhất mới đúng chứ, giới tính là Alpha, mẹ là chính cung, sao lại không được?

"Bởi vì mẹ nàng là do cha của lão tổng cưới cho, vị lão tiên sinh này thực thích con dâu điềm đạm hiền huệ, nhưng lão tổng Minh Khang không thích, hai vợ chồng tương kính như tân, sau khi lão tiên sinh qua đời xong, ông ta liền có tình nhân, thủ đoạn của tình nhân kia còn rất lợi hại."

Những chuyện này Ninh Mạn Thanh biết cũng không phải là do cố ý thám thính, trước khi thành niên cô có thể xem là nhân vật phong vân ở Vân Châu, có rất nhiều người muốn theo cô, nên những chuyện này đương nhiên cũng biết nhiều.

"Nếu lão tổng thực thích vị tình nhân kia, cũng sủng ái con của tình nhân kia, vậy tình nhân kia không nghĩ đến chuyện cướp vị sao? Hay là nói lão tổng vẫn còn chút lương tâm?"

Lê Sơ cảm thấy tám chuyện nhà hào môn có thể còn thú vị hơn giới giải trí nhiều, lập tức nổi hứng phân tích.

"Cổ phần Minh Khang là giang sơn của mẹ lão tổng giành được, sau khi mẹ ông ta qua đời xong, Minh Khang do cha ông ta và ông ta cùng nhau kinh doanh, lão tiên sinh thiên vị con đâu, có rất nhiều tài sản phân chia sẵn cho hai vợ chồng, Minh Khang có được quy mô thế này, lão tổng muốn ly hôn, chắc chắn là phải động đến gân cốt, cho nên đành phải chấp vá như vậy."

Đối với chuyện gia đình người khác Ninh Mạn Thanh không chỉ trích nhiều, nhưng đối với loại hành vi như của lão tổng Minh Khang cô thực sự không thể đồng tình được.

"Vợ của ông ta có thể nhịn được sao? Có điều kiện tốt như vậy sao không tranh thủ vì con gái mình một chút chứ, sao thành ra quyền quyết định lại là yếu nhất rồi?"

"Lão tiên sinh vừa lòng con dâu là do vị con dâu này không tranh không đoạt, bà ấy thích từ thiện, ăn chay niệm phật, đối với chuyện gì cũng không có quan tâm quá lớn."

*Dương Lan là omega, bà chủ giải trí Hắc Kim, có vợ là Alpha thuộc hàng thừa kế gia tộc Minh Khang. Lão tổng là nói về cha vợ Dương Lan, lão tiên sinh là nói về cha của lão tổng.

Lê Sơ không biết phải nói gì, có chút á khẩu không thể trả lời được.

Ninh Mạn Thanh nhìn bạn gái bên kia video không biết nên nói gì cười một tiếng, muốn xuyên qua màn hình chọc chọc mặt nàng, đáng tiếc là làm không được, chỉ có thể chọt chọt mặt nàng trên màn hình.

"Đích xác là không có luật pháp nào quy định cha mẹ phải toàn tâm toàn ý yêu con của mình, tranh thủ mọi thứ cho con cả."

Ý cười Ninh Mạn Thanh không rõ, ánh sáng giữa mày có chút đen tối.

Lê Sơ nghĩ đến cha mẹ có ý đồ phá hoại lợi thế của cô, mày nhăn thành một đường.

Xem tiểu thuyết và chân chính đối mặt là hoàn toàn khác nhau, lúc xem tiểu thuyết Lê Sơ biết mấy đồ ác ngốc này sẽ bị vả mặt, nhưng hiện tại đang trải qua thật, nàng chỉ cảm thấy sốt ruột.

Lần trước Ninh Ngọc Hi giống như bệnh tâm thần gọi điện đến trào phúng nàng, câu chậc lưỡi cuối cùng cùng lời nói "xem ra quan hệ của các ngươi chỉ như vậy" làm Lê Sơ thực sự muốn xé miệng hắn ta.

Chưa thấy đứa nào ốm đòn như vậy.

Ninh Mạn Thanh nhìn, buồn cười nói "Nhăn nữa không phải là quả đào, là bánh bao rồi."

"Em đây không phải đang nghĩ đến em trai của chị sao, hai người là cùng một ba mẹ sinh sao, sao có thể nuôi nó thành dáng vẻ kia."

Đương nhiên Lê Sơ biết bọn họ là cùng cha mẹ sinh ra, nếu nàng không biết cốt truyện, nàng thực sự sẽ rất nghi ngờ.

"Không cần để ý đến nó, tạm thời cũng không cần để lộ quan hệ của chúng ta trước mặt nó, đầu óc nó có chút vấn đề, rất muốn nhắm vào tôi, nếu biết quan hệ của em với tôi, nó sẽ điên cuồng xuống tay với em."

Ninh Mạn Thanh thực sự không muốn thừa nhận đứa ngu xuẩn Ninh Ngọc Hi kia là em trai mình, bất quá cũng không cảm thấy kỳ quái lắm, đối với sự giáo dục của vợ chồng kia, có thể nuôi được cái gì hay đâu.

Cha mẹ Ninh gia yêu cầu với Ninh Ngọc Hi là thấp nhất, bởi vì đã có ví dụ hoàn mỹ là cô sinh ra trước, vì thế cũng không để Ninh Ngọc Hi vào bụng, Ninh Ngọc Hi lại cảm thấy đó là sủng ái, cho nên từ nhỏ nó đã muốn phân cao thấp, muốn nhắm vào cô, nhưng mỗi lần đều bị đả kích.

Trước đó vài lần Ninh Mạn Thanh còn cảm thấy đứa em này có chút đáng thương, nhưng càng nhiều lần hơn là thấy nó quá ngu xuẩn.

Từ nhỏ Ninh Mạn Thanh đã thích xem về nghề diễn xuất, bất quá cha mẹ không thích cô phát triển loại yêu thích này, cho nên cô chỉ có thể trộm nghiên cứu, cho nên khi cô biết bản thân mình ở gia đình không bình thường, mà cô chỉ muốn làm một người bình thường, vậy nên lúc 18 tuổi, cô không phân hóa thành Alpha như kỳ vọng của mọi người, trong lòng cô thật ra lại nhẹ nhàng không ít. Cho dù trong nhà có đoạn tuyệt quan hệ với cô, cô cũng không có khổ sở.

Nhưng cô không muốn mấy chuyện này làm Lê Sơ sốt ruột, trước khi cô còn chưa hoàn toàn cường đại, cô muốn bảo vệ Lê Sơ thật tốt.

"Vâng."

"Có thể có chút ủy khuất không, bởi vì không thể công bố cho người ta."

Ninh Mạn Thanh hơi nheo mắt, có chút áy náy.

"Hoàn toàn không! Vừa lúc Nam ca nói em đang thời kỳ phát triển, tốt nhất là không có bất luận tai tiếng yêu đương gì, hơn nữa trộm yêu đương kí©h thí©ɧ hơn nhiều nha."

Lê Sơ cười hắc hắc, nàng biết tình huống gia đình của Ninh Mạn Thanh, hoàn toàn không ủy khuất, hơn nữa tình cảm ngầm kí©h thí©ɧ hơn nhiều.

Ninh Mạn Thanh nhìn bạn gái bên kia cười ngây ngô, huyệt Thái Dương nhảy thình thịch, cạ cạ răng nanh, rất muốn liền kí©h thí©ɧ cùng người một chút, nhưng cuối cùng cô chỉ có thể bất đắc dĩ gõ gõ màn hình, làm bộ như muốn gõ đầu Lê Sơ.

"Khụ khụ khụ, vậy chị ra tay hỗ trợ, có thể khiến mọi chuyện khó giải quyết hay không?"

Lê Sơ hỏa tốc nói sang chuyện khác, lại trêu chọc nữa chắc phát hỏa, nàng lo lắng Ninh Mạn Thanh lại đây đánh bay nàng.

"Đương nhiên sẽ không, tôi chính là bạn gái Lê Sơ."

Ninh Mạn Thanh nhếch khóe miệng, nhẹ nhàng lên tiếng.

"Bạn gái em giỏi quá đi!"

Xịn xò!

Sau khi hai người thổi phồng lẫn nhau một đợt xong, Lê Sơ cảm thấy mỹ mãn bò đi ngủ.

.......

Sau lần đẩy cho Đường Tòng Nam chọn mấy kịch bản xong, Lê Sơ bắt đầu tự mình chọn, chạy thông cáo xong đương nhiên là xem kịch bản, nhìn trái nhìn phải, vậy mà cũng nhìn hết một tháng, không cái nào đáp ứng được.

Người Đường Tòng Nam đã tê rần, mỗi ngày đều xuất hiện trước mắt Lê Sơ, ánh mắt u oán nhìn nàng.

"Em nói thật với anh, có phải em không muốn diễn phim tình cảm không?"

Sau khi bị Lê Sơ không xem trọng kịch bản tình cảm mình đưa xong, nam mụ mụ bạo phát.

Lê Sơ lập tức phủ nhận: "Không đúng không đúng, chính là muốn diễn đặc biệt một chút."

Đường Tòng Nam ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Như thế nào là đặc biệt, giống như Tần Mộ và Tịch Ỷ Vân sao?"

Trong nháy mắt này, hình như hắn đã cơ hồ tiếp nhận chân tướng!

Biểu tình Lê Sơ vi diệu lên, Đường Tòng Nam còn tưởng rằng nàng nói thật.

"Em thanh tỉnh một chút! Em đi soi gương mau, soi gương!"

Đường Tòng Nam lấy gương nhỏ qua trước mặt Lê Sơ, để nàng nhìn gương.

"Em có thấy em có mỹ mạo của mỹ nhân ngoan hiền không?"

Lê Sơ nào dám nói không, gật đầu giống như gà con mổ thóc.

Đường Tòng Nam cười dữ tợn mà nói: "Anh cảm thấy nữ nhân này rất thích hợp diễn phim tình yêu thần tượng, em cảm thấy thế nào?"

Đôi mắt Lê Sơ chuyển tròn, kỳ thật không phải là nàng không đặc biệt hứng thú, nếu diễn viên còn lại là bạn gái nàng, thì nàng có thể!

"Em đối với việc nhìn nhận giá trị của mình có phải có sai lầm gì hay không hả?"

Đường Tòng Nam ôm đầu, có nghệ sĩ phản nghịch như vậy, hắn thực sự quá khổ sở.

Lúc ở Phù Vũ, hình tượng thiết định cho Lê sơ là điềm nữ ngoan ngoãn, đứa nhỏ ngoan trong chương trình tổng nghệ, với vì rút thăm nhân vật, nên không làm được, vậy nên phải bỏ hình tượng xuống, không ngờ sau đó lại đi thẳng một đường như vậy.

Diễn <>, đứa nhỏ ngoan này lại là hung thủ của án mạng liên hoàn, diễn hài kịch nhẹ nhàng kỳ ảo, lại trực tiếp diễn nhân vật thể nghiệm N cách chết, diễn phim tu tiên, từ nữ ba biến thành nữ tám, là một người công cụ tiêu sái.

Điềm mỹ đâu? Ngoan ngoãn đâu? Ở chỗ nào?

Lúc tới Hắc Kim, Đường Tòng Nam cũng hỏi Hồ Nghị, hình tượng thiết định cho Lê Sơ là gì, hắn đưa ra các loại hình yêu cầu cho Lê Sơ, kết quả Hồ Nghị nói đều được, chỉ cần không trái pháp luật đều có thể.

Chỉ cần không trái pháp luật thì có thể, cái này nói cũng y như chưa nói.

Đường Tòng Nam nghĩ nếu có một ngày hắn không còn ôm nhiệt tình với chức nghiệp người đại diện này, vậy nhất định là do Lê Sơ tự tay gϊếŧ chết tình yêu thương nhiệt tình của hắn đối với chức nghiệp.

"Ca, đừng khổ sở, mời anh uống trà sữa hạng nhất của mùa hè đi."

Lê tiểu học Sơ thật cẩn thận mà vỗ vỗ vai của hắn, an ủi nam nhân cô đơn này.

Hiện tại đã tháng sáu, nơi Lê Sơ ở đã vào mùa hè, đầu hè có chút khô nóng, nhưng vẫn còn tính là thoải mái.

Nam nhân cô đơn cọc cằn mà nói: "Uống cái rắm."

Vài phút sau, nam nhân cô đơn: "Trà sữa đâu? Anh muốn uống bảy phần đường."

Lê Sơ phát lì xì cho Tiền Đóa Đóa, tiểu trợ lý vui vui vẻ vẻ đi mua.

Đường Tòng Nam nhìn bóng dáng Tiền Đóa Đóa rời đi, dường như bỗng nhiên nhớ tới cái gì nói: "Có muốn sắp xếp cho em thêm một trợ lý khác không, một trợ lý có đủ dùng hay không?"

"Tạm thời đủ rồi, chờ không đủ em sẽ thêm một người."

Lê Sơ biết mình sau này sẽ có nhiều hoạt động, chỉ một mình Tiền Đóa Đóa đi theo nàng chắc chắn là làm không kịp, nhưng bây giờ nàng còn đang lén yêu đương đây, đến lúc đó hỏi Ninh Mạn Thanh một chút xem có người nào đáng tin cậy đề cử không rồi nói.

"Được rồi, mấy ngày này tôi sắp xếp ít thông cáo cho em, <> bên kia sắp xong, đang chuẩn bị chiếu, phải bắt đầu chuẩn bị tuyên truyền."

"Vừa lúc, em cũng sắp quay xong mùa một của chương trình rồi, Ninh lão sư cũng còn hơn nửa tháng nữa là đóng máy."

Lê Sơ lẩm bẩm, cảm thấy thời gian này cũng không tệ lắm.

Từ lúc quay phim đến lúc cắt nối biên tập rồi kiểm duyệt, chỉ hơn nửa năm, bộ phim này rốt cuộc cũng chuẩn bị chiếu.

"Ninh lão sư đang quay phim về Lăng San đúng không, anh thực xem trọng cô ấy."

Đường Tòng Nam biết Lê Sơ và Ninh Mạn Thanh tình cảm rất tốt, biết đối phương sắp đóng máy cũng không thấy lạ, cho nên nói về bộ phim điện ảnh Ninh Mạn Thanh đang quay.

Là người trong giới Đường Tòng Nam vẫn biết được một số tin, hắn nghĩ nghĩ Ninh Mạn Thanh cực kỳ thành thục kỹ thuật diễn, khẳng định gật gật đầu.

"Ninh lão sư đương nhiên là nhất."

Lê Sơ vui vẻ nói, bị Đường Tòng Nam trắng mắt liếc một cái.

"Người được khen cũng không phải là em, em khoe khoang cái gì?"

Lê Sơ cười hai tiếng, đương nhiên là bởi vì anh khen bạn gái nhà em nha!

<<Chết vào sớm tối>> tuyên truyền, nhóm diễn viên chính đoàn tụ.

"Sao Ninh tỷ vẫn còn chưa đến vậy?"

Triệu Tri Xuân nhìn xung quanh hậu đài, hắn đã trang điểm xong chạy đến phòng hóa trang của Lê Sơ tán gẫu.

"Dựa theo hành trình chắc hẳn là còn có mười phút nữa mới tới, hôm qua chị ấy mới đóng máy bên kia, đi máy bay, lại còn phải lên xe lại đây, xa lắm."

Trong phòng hóa trang trừ bỏ hai người họ với Tiền Đóa Đóa thì không có người khác, hai người cũng không kiêng dè gì, Lê Sơ tự soi gương tô son với dặm phấn cho mình.

Chuyên viên trang điểm vừa làm cho Lê Sơ kỹ thuật không phải là quá tốt, Lê Sơ nhìn hắn đánh phấn liền biết không ổn, nên lập tức kêu hắn đi, tự mình làm.

"Ồ ồi, có cơ hội lại trượt băng cùng nhau nha."

Triệu Tri Xuân làm mặt quỷ trong gương trêu chọc nói.

"Trượt băng? Sao em chưa từng nghe qua."

Lê Sơ mới không hùa theo hắn trêu chọc, nhìn mình trong gương cực kỳ vừa lòng gật đầu.

"Tỷ, trượt băng là vận động, giống như trượt ba-tin vậy đó, mà trượt ở sân băng, chơi vui lắm."

Tiền Đóa Đóa cho rằng Lê Sơ không biết trượt băng là gì, bắt đầu phổ cập kiến thức khoa học.

Triệu Tri Xuân há cười một tiếng, giống như là phát tác động kinh.

Tiền Đóa Đóa sửng sốt, có chút mê mang liếc mắt nhìn Triệu Tri Xuân một cái, lại liếc mắt nhìn Lê Sơ, không biết mình nói sai chỗ nào rồi.

"Đừng để ý đến anh ta, phát bệnh đó."

"Lê Tử, em thay đổi rồi ô ô ô, anh không phải là Xuân ca em yêu nhất sao?"

"Xuân ca yêu nhất?"

Cửa phòng hóa trang mở, nữ nhân dựa vào cạnh cửa hơi nhíu mày, âm cuối hơi cao.

"Ninh tỷ, chị đến rất nhanh nha."

Triệu Tri Xuân sờ sờ cái ót, lập tức từ động kinh chuyển thành người bình thường, ngồi nghiêm chỉnh.

"Ninh lão sư, chị đến rồi."

Phía sau Ninh Mạn Thanh là trợ lý của cô, còn có nhân viên công tác của tổ chương trình, nhiều đôi mắt nhìn như vậy, Lê Sơ ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, vẫy vẫy tay với Ninh Mạn Thanh.

"Uhm, tôi đi hóa trang trước, tôi đến trễ, thời gian có chút gấp."

Biểu hiện của Ninh Mạn Thanh giống như là thuận tiện đến chào hỏi, chứ không phải là đến thăm riêng người nào đó, vẫy vẫy tay với Lê Sơ và Triệu Tri Xuân.

Một dòng người từ cửa phòng hóa trang lướt qua, tươi cười trên mặt Lê Sơ dần phai nhạt xuống.

"Chị ấy có vẻ mệt mỏi quá."

Lê Sơ lẩm bẩm, có chút đau lòng.

"Cái gì kia, anh đi tìm Ninh tỷ chém một lát."

Triệu Tri Xuân quơ quơ điện thoại với Lê Sơ, nhanh chóng chạy theo đại đội phía trước.

Lê Sơ có chút không hiểu vì sao hắn lại quơ quơ di động, sau đó liền thấy màn hình di động của mình sáng lên.

[Triệu Tri Xuân]: [link: Khi Alpha mệt mỏi, Omega nên làm như thế này!]

[Triệu Tri Xuân]: [link: Cách giảm mệt mỏi tốt nhất cho Alpha....!]

[Triệu Tri Xuân]: [link: Khi Alpha mệt mỏi, bạn nên.....!]

[Lê Tiểu Sơ]:..... Cảm ơn anh nha:)

Đến đoạn tuyên truyền chính thức, sau khi MC hỏi, mọi người đều giới thiệu mình, MC rất có kinh nghiệm, lúc tiến hành chơi trò chơi cũng không quên bẻ đến chủ đề tuyên truyền.

"Lê Tử, em cảm thấy nhân vật em đóng trong phim với nhân vật Ninh Mạn Thanh đóng nên hình dung quan hệ thế nào?"

Lê Sơ cười nói: "Em cảm thấy là tri kỷ lẫn nhau, nhân vật chị ấy diễn là người em tin tưởng nhất."

"Mạn Thanh cảm thấy thế nào?"

Ninh Mạn Thanh: "Nhân vật em ấy diễn là người nhân vật emdiễn thích nhất."

MC: "Oa, nghe thấy thật ngọt nha, thực sự quá chờ mong."

Diễn viên cùng diễn nhìn nhau cười, đồng thời gật đầu.

Ngọt, ngọt, chính là cái loại ngọt chết người không đền mạng!

......//.....

Editor lải nhải:

Cái chương gì mà dài bằng 2 chương!