Thẩm Thời Yến nghiêng đầu, khẽ ngáp một cái: "Nếu không muốn thì sao?”
Trợ lý Lâm khách khí nói: "Ngày mai tôi lại tới đón ngài.”
Nghe giọng nói này của trợ lý Lâm, giống như ngày mai trực tiếp mang theo dây thừng trói cậu lại.
Thẩm Thời Yến thở dài, đăng ký sớm hay đăng ký muộn thì cũng như nhau, tóm lại cũng không thoát khỏi chuyện phải đăng ký kết hôn, rốt cuộc là điều gì khiến Cố Cảnh Thành cố chấp với đăng ký kết hôn như vậy.
Thời gian cho cậu suy nghĩ cũng không nhiều, Thẩm Thời Yến nhận mệnh thay quần áo theo trợ lý Lâm lên xe.
Quả nhiên, cậu đến cửa cục dân chính thấy được Cố Cảnh Thành tựa vào cửa xe chờ đợi cậu, bốn phía có không ít người bởi vì nhan sắc của Cố Cảnh Thành mà nhìn nhiều hơn hai lần, đều bị khí thế cường đại quanh thân anh dọa cho không dám tới gần.
Thẩm Thời Yến đi qua, có hơi bất đắc dĩ: "Đi vào?”
Cố Cảnh Thành ngẩng đầu, nhẹ giọng "Ừ" đáp lại.
Hai người ngồi trước mặt nhân viên, Cố Cảnh Thành đã sớm để trợ lý Lâm chuẩn bị xong bản thỏa thuận trước hôn nhân, Thẩm Thời Yến vội vàng nhìn qua rồi ký tên mình.
Nhân viên công tác là một cô gái con trẻ, thấy nhan sắc cặp đôi này cao như vậy, nói nhiều hơn không ít.
Nhân viên công tác tiếp nhận tài liệu hai người điền, cười mở miệng: "Hai người thật xứng đôi, phải luôn ở bên nhau nha.”
Thẩm Thời Yến ngoài cười nhưng trong không cười, nghĩ thầm phỏng chừng phụ mong đợi của cô rồi, không bao lâu bọn họ sẽ đến cục dân chính một lần nữa.
Từ cục dân chính đi ra, Thẩm Thời Yến không nhìn quyển sổ đỏ trong tay, trực tiếp đưa cho Cố Cảnh Thành: "Bảo quản cho tôi.”
Cậu nhìn thấy đồ chơi này là cảm thấy phiền.
Giấy chứng nhận kết hôn có ở trong tay cậu hay không đều giống nhau.
Cố Cảnh Thành nhận lấy, không nói gì, lại cẩn thận cất kỹ hai quyển sổ màu đỏ.
……
Từ lần trước sau khi đăng ký kết hôn xong, Thẩm Thời Yến cố ý tránh Cố Cảnh Thành, rất sợ mình và đối phương ở chung một phòng.
Mấy ngày nay vết thương phía sau lưng cậu đã tốt hơn không nhiều lắm, có thể dùng khăn lông ướŧ áŧ nhẹ nhàng lau một cái.
Đương nhiên, cậu cũng phải trở lại trường học.
Thẩm Thời Yến trở về trường học vào thứ hai, cậu còn cố ý tìm các bạn học xin lịch học.
Đi học đại học và trung học phổ thông không giống nhau, đến muộn là chuyện thường xảy ra, nhất là Thẩm Thời Yến.
Lúc cậu đến phòng học giáo sư đã đang giảng bài, Thẩm Thời Yến len lén đi vào từ cửa sau, tìm một góc không người ngồi xuống.
Tiết học này là về mô hình 3D, với Thẩm Thời Yến chưa bao giờ lên lớp mà nói đây quả thực là ca khúc thôi miên rất hay.
Cậu nằm sấp ngủ hai tiết, mãi cho đến khi bị người ta đánh thức.
“Thẩm Thời Yến, đừng ngủ nữa". Đối phương gõ bàn phát ra tiếng ”thùng thùng".
Lông mi dài đen của thiếu niên khẽ giật giật, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, cậu ngẩng đầu nhìn về phía người gọi cậu, hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Nếu cậu nhớ không lầm, cả buổi sáng nay đều là lớp mô hình 3D.
Vị bạn học kia đưa tay đẩy ghế ngồi xuống: "Không có việc gì, chỉ là muốn hỏi sao hôm nay cậu không ngồi bên cạnh Lộ Trạch Dã?"
Trước kia cho dù đến muộn Thẩm Thời Yến cũng sẽ nghênh ngang đi đến bên cạnh Lộ Trạch Dã ngồi xuống, sau đó nhìn chằm chằm Lộ Trạch Dã, căn bản sẽ không giống như bây giờ tìm một góc không người ngủ.
Thẩm Thời Yến nâng một tay che miệng, ngáp một cái rồi nói: "Tại sao tôi nhất định phải ngồi bên cạnh cậu ta.”
Cậu không phải nguyên thân, không thích Lộ Trạch Dã, đương nhiên cũng sẽ không đến gần Lộ Trạch Dã.
“Ách - - " Vị bạn học kia bị sặc không biết nói cái gì.
Hắn cảm thấy có hơi mới lạ, cũng không giận, tiếp tục mở miệng hỏi: "Vậy cậu không thích Lộ Trạch Dã sao?"
Thẩm Thời Yến nhíu mày, có hơi kỳ quái nhìn đối phương, thản nhiên nói: "Không thích, cho nên có thể phiền cậu đừng quấy rầy tôi ngủ không?"