Tiểu hồ ly tự nhiên là Thẩm Đồng.
Sau khi kết thúc thê giới kia, hắn được hệ thống sắp xếp vào thế giới tiếp theo, trước khi truyền tống chỉ thấy bạch quang lóe lên, liền chậm rãi ngủ thϊếp đi. Tới lúc mở mắt còn chưa hiểu tình huống thế nào, trong hoảng hốt mơ hồ thấy được mặt của Hàn Doanh, lập tức liền muốn mở miệng nói chuyện cùng hắn, lại chỉ phát ra a a a a như tiếng khóc anh nhi.
Cúi đầu liếc nhìn thân thể của chính mình, mới kinh ngạc phát hiện chính mình dĩ nhiên biến thành một đứa bé vừa ra đời không bao lâu, đồng thời mọc ra một cái đuôi to màu đỏ!
Ánh mắt nóng bỏng xung quanh làm cho Thẩm Đồng cảm thấy có chút sợ sệt, bết bát hơn chính là mình không chỉ nói không ra lời, cũng nghe không hiểu 'Hàn Doanh' nói gì, mà 'Hàn Doanh' trước mắt tuy rằng lớn lên có tám phần tương tự Hàn Doanh thế giới trước, nhưng khí tức xa lạ kia nói cho Thẩm Đồng biết người này cũng không phải hắn. Trong lúc nhất thời cậu cảm thấy thương tâm không nói ra lời, còn chịu ảnh hưởng tâm tình bản thể ấu tể, không nhịn được bật khóc lên, hơn nữa càng khóc càng mãnh liệt.
Mắt thấy tiểu hồ ly Bảo Bảo khóc càng thêm lợi hại, điện hạ đại nhân chưa từng chăm sóc quá anh nhi tay chân càng thêm luống cuống, không khỏi bắt đầu gấp gáp, thiếu chút nữa liền gấp đến tại chỗ xoay quanh. Chính hắn cũng không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, tâm cứng như sắt cũng bị từng giọt nước mắt lộp cộp rơi xuống của tiểu hồ ly làm cho mềm nhũn.
Đáng tiếc không cần nói xoay quanh, điện hạ đại nhân luôn luôn uy vũ từ sau khi ôm lấy tiểu hồ ly tựa như tượng gỗ ngay cả động đậy một chút cũng không dám, luôn lo lắng mình không cẩn thận làm bị thương hồ ly Bảo Bảo không dễ dàng mới có. Ngữ khí cũng bởi vì không quen ôn nhu mà có chút ngốc nghếch, chỉ có thể lặp đi lặp lại: "Bảo Bảo không khóc không khóc.."
Tuy rằng Thẩm Đồng mọc ra một cái đuôi to gần bằng thân thể của cậu, nhưng dù sao tướng mạo cũng giống nhân loại, hơn nữa càng thêm đẹp đẽ đáng yêu so với hài tử khác, làm cho các phu nhân có hài tử cũng dồn dập đau lòng, không nhịn được thi nhau mở miệng: "Có phải là đói bụng rồi không, hài tử nhà ta khi còn bé mỗi lần khóc đều cho uống sữa xong là ngừng.."
"Có lẽ là bị lạnh, loại thời tiết này anh nhi rất dễ dàng sinh bệnh.."
Thậm chí có vị công tước phu nhân đánh bạo lên án Nicolas: "Điện hạ, tư thế ôm của ngài không đúng, xương cổ anh nhi rất yếu đuối, rất dễ bị thương tổn.."
Công tước phu nhân nói xong mới nhận ra được chính mình phạm thượng, bất quá Nicolas không có phát hỏa, chỉ là thân thể đang đứng bất động càng thêm căng thẳng cứng ngắc, sau đó cau mày hỏi một câu: ".. Vậy ôm như thế nào?"
May mà quản gia cơ trí đúng lúc tìm tới một cái giường trẻ em mềm mại, đem Nicolas từ trong khốn cảnh 'Con rối người' giải thoát, buội tiệc rượu này cũng theo đó mà nhanh chóng kết thúc.
Rõ ràng người chủ động đem mọi người kêu đến khoe khoang kỳ trân dị bảo chính là Nicolas, hắn lại chớp mắt liền trở mặt không quen biết, chỉ hận không thể đem giấu tiểu hồ ly đi không cho người nào nhìn thấy, thậm chí muốn đem đôi mắt của những người vừa mới xem qua tiểu hồ ly toàn bộ đào xuống.
Điện hạ đại nhân quyết đoán biểu thị tiểu hồ ly là của một mình hắn -- các ngươi đều dùng tốc độ nhanh nhất cút đi cho bản vương, lăn chậm liền đem các ngươi trực tiếp gϊếŧ chết.
Có lẽ là khóc mệt, hồ ly Bảo Bảo rốt cục rũ lòng từ bi ngừng khóc, Nicolas cũng thở phào nhẹ nhõm, một bên giục nhà bếp nhanh chóng làm đồ ăn mà anh nhi có thể ăn, một bên không có hình tượng lén lút lấy mặt dán vào rào chắn của giường, xuyên thấu qua khoảng cách giữa các rào chắn nhìn vào bên trong, còn tự cho là tiểu hồ ly trên giường không nhìn thấy. Hồ ly Bảo Bảo mới vừa khóc xong nên lông mi ướt nhẹp, hít cái mũi nhỏ, không khống chế được mà nấc từng đợt, lông trê n đuôi to xõa tung cũng không ngừng nhúc nhích, nhất thời đem tâm của Nicolas manh đến ngao một tiếng nhảy lên đến trên trời, nửa ngày đều không thu về được, sau đó khổ sở giãy dụa giữa việc sờ hay không sờ lông tơ của tiểu hồ ly, quả thực dày vò.
Bởi vì đang vội liên hệ trong đầu với Bạch Cầu, cho nên Thẩm Đồng hoàn toàn không biết điện hạ đại nhân đang bị dày vò, chỉ lo nghĩa chính ngôn từ biểu đạt cường liệt bất mãn với Bạch Cầu khi chính mình biến thành anh nhi.
"Hoan nghênh kí chủ đi đến tân thế giới, phía dưới là giới thiệu cơ bản của thế giới." Bạch Cầu không hề chú ý Thẩm tiểu thiểu gia đang lên án, có nề nếp nghiêm túc nói: "Bối cảnh bản thế giới là tương lai tinh tế, hai lĩnh vực tinh thần lực cùng thể lực trở thành hai phương hướng phát triển của loài người, mỗi người sẽ tham gia kiểm tra thiên phú vào lúc nhập học năm sáu tuổi, quyết định tương lai của hắn là tu tinh thần lực hay là thể thuật."
Dừng một chút, Bạch Cầu trở lại đề tài chính: "Tình huống căn bản của kí chủ tại bản thế giới như sau: Tên: Hỏa hồ
Loại hình: Hồ yêu
Đặc tính: Giảo hoạt giỏi thay đổi, mê hoặc chúng sinh.
Đẳng cấp: Huyễn Hình kỳ
Kỹ năng cơ sở 1: 【 Mê hoặc 】-- có thể thông qua mỉm cười tiến vào trạng thái mê hoặc, khiến địch buông lỏng cảnh giác và chủ động tới gần, đạt được trợ giúp của người bình thường.
Kỹ năng cơ sở 2: 【 Câu hồn đoạt phách 】-- có thể thông qua ánh mắt thôi miên đối phương, thời gian hữu hiệu mười phút, thời gian làm lạnh một ngày.
Kỹ năng phụ trợ: 【 An hồn định phách 】-- có thể bình ổn hoặc tiêu trừ sức mạnh bạo loạn, linh hồn mất khống chế, tinh thần hỗn loạn ba loại mặt trái của mục tiêu.
Tất sát kỹ: 【 Nuốt chửng linh hồn 】-- có thể nuốt chửng linh hồn người khác và đạt được ký ức cùng năng lực của linh hồn đó."
"Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ bản thế giới. Keng -- nhiệm vụ chủ yếu một: 'Chuyên tâm tu hành' đã mở, thỉnh kí chủ khắc khổ tu luyện, tiếp tục nâng lên đẳng cấp yêu tu của bản thân."
"Keng -- nhiệm vụ chủ tuyến nhị 'Nhân yêu một nhà' đã mở, thỉnh sử dụng hết khả năng thu thập độ hảo cảm của nhân loại, ít nhất khiến hai tên nhân loại có độ hảo cảm đối với kí chủ đạt 70 trở lên."
"Keng -- nhiệm vụ chủ tuyến tam" Tuân thủ nghiêm ngặt bản tính "đã mở, thỉnh kí chủ tuân thủ nghiêm ngặt hai đại đặc tính giỏi thay đổi cùng mê hoặc của hồ yêu, tất cả ngôn ngữ cùng hành động đều cần dùng 'Thay đổi thất thường' làm chuẩn tắc cơ bản, cũng dùng 'Vô ý thức tỏa ra khí tức dụ người' làm tiêu chuẩn cao nhất."
Thẩm tiểu thiểu gia nhất thời có điểm mộng. Điều này so với đặc tính trung tâʍ ɦộ chủ của cái gương nhỏ còn khó hơn!'Thay đổi thất thường' còn miễn cưỡng có thể lý giải thông qua mặt chữ, 'Vô ý thức tỏa ra khí tức dụ người' là cái quỷ gì?
Thẩm tiểu thiểu gia một bên ôm đuôi một bên nghiêm túc suy nghĩ, vô ý thức đem chóp đuôi của mình đều ngậm vào trong miệng, làm cho Nicolas nhìn thấy mà trong lòng căng thẳng, vội cẩn thận từng li từng tí nói: "Bảo Bảo ngoan, cái này không thể ăn, nhanh lấy ra.."
Lập tức quay đầu trừng người hầu canh giữ ở cửa tàn nhẫn mắng: "Đi nhà bếp hỏi một chút làm sao đến giờ đồ ăn còn chưa làm xong, đều chết hết rồi hay sao?"
Thẩm Đồng mờ mịt nhìn Nicolas đang phát hỏa, lại chẳng biết vì sao không cảm thấy sợ sệt chút nào, chỉ cảm thấy đối phương thoạt nhìn càng giống Hàn Doanh. Bạch Cầu lần thứ hai vang lên: "Keng -- hệ thống biếu tặng kí chủ gói nghe đọc ngôn ngữ tinh tế x1, xin hỏi có nhận hay không?"
Nicolas mắng xong vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy hai mắt tiểu hồ ly đang sững sờ nhìn hắn, trong lòng nhất thời hồi hộp một tiếng, vội đem âm thanh thả nhẹ: "Bảo Bảo không sợ a.."
Càng ngày càng giống.
Từ nội dung câu nói đến thần thái, toàn bộ cùng Hàn Doanh giống nhau như đúc, bất quá chỉ năm chữ đơn giản, lại làm cho Thẩm Đồng bỗng nhiên sửng sốt. Cũng không biết là bởi vì thân thể còn là ấu tể hay là bởi vì nhớ Hàn Doanh, Thẩm Đồng cảm thấy có chút khó chịu.
Anh nhi vốn là ăn no ngủ ngon, hơi không như ý liền muốn khóc, vì vậy Nicolas lần thứ hai trơ mắt nhìn cặp mắt của hồ ly Bảo Bảo bắt đầu tỏa ra sương mù, sau đó hơi nước càng tụ càng nhiều, bẹp bẹp miệng tựa hồ muốn khóc. Còn tưởng là do tiếng mắng của chính mình dọa sợ tiểu hồ ly, nhất thời hoảng hồn, tâm lý không khỏi vừa hối hận lại luống cuống, lúc này cũng không đem tiểu hồ ly nâng ở trên tay, vội đến xoay một vòng tại chỗ.
May mà nhà bếp rốt cục đem đồ ăn của anh nhi đưa tới.