Chương 4

Nói cho cùng, cô ấy vẫn quá tự tin.

“Cô đừng buồn bực không nói lời nào như thế, đừng nói là cô đã thật sự bị cái kho vàng di động kia đánh dấu rồi đấy chứ?” Thu Thu lái xe, liếc về phía cô ấy.

Diệp Du Nghi nhắm mắt lại, không muốn nói thêm: “Lái xe đi.”

Thu Thu ngửi được một chút mùi hương pheromone của Alpha trong không khí, lại nhìn về phía áo khoác trên người cô ấy, rồi liếc mắt cười: “Thật sự bị đánh dấu rồi à?”

Thấy hai mắt Diệp Du Nghi nhắm chặt, cô ta giật giật khóe miệng: “Vậy cũng tốt, tuy rằng cái kho vàng di động kia không có bản lĩnh gì, nhưng ai bảo anh ta là cháu của đạo diễn Trần Tuyên vô cùng nổi tiếng cơ chứ! Nếu như cô thật sự gả cho anh ta, sau này cũng không cần lo không có vai diễn tốt.”

“Cái này cũng vừa hay giống với ý muốn của cô...”

Nghe Thu Thu nói chuyện càng ngày càng thái quá, Diệp Du Nghi trừng mắt nhìn cô ta một cái: “Tôi không bị anh ta đánh dấu.” Nói đến đây, cô ấy quay đầu, giọng nói chợt nhỏ xuống: “Đêm nay là do tôi quá tự tin, cho rằng anh ta sẽ không dám làm chuyện gì xằng bậy.”

Cô ấy thản nhiên kể lại chuyện xảy ra ở vũ hội.

Sau khi Thu Thu đi tìm hiểu tin tức, Diệp Du Nghi một mình ngồi ở sàn nhảy để chờ đợi, quả thật đã gặp được nhân vật chính của vũ hội.

Trần Hạo Vũ mời cô ấy đi ra vườn hoa nói chuyện, nói là muốn thảo luận về việc chọn nhân vật kịch bản mới của đạo diễn Trần Tuyên.

Diệp Du Nghi cũng nhân cơ hội này đi theo, muốn hỏi thăm tình hình tuyển diễn viên nữ phụ số bốn.

Tuy nhiên, đi tới đi lui, cô ấy cảm thấy có điều gì đó không ổn. Ở phía sau vườn hoa tuy rằng yên tĩnh, nhưng cũng có một số người nghỉ ngơi ở đó. Nhưng nơi Trần Hạo Vũ dẫn cô ấy đi lại càng ngày càng trở nên vắng vẻ.

Cô ấy để ý rồi dần dần kéo dài khoảng cách với Trần Hạo Vũ. Cô ấy nghĩ đợi đến lúc bản thân cảm thấy không đúng thì mình cũng có thể nhanh chóng rời đi.

Tuy nhiên, Trần Hạo Vũ cũng rất nhạy bén, khi nhận thấy bước chân của cô ấy chậm lại, hắn lập tức trực tiếp kéo cô ấy vào một góc khuất hơn.

Lúc cô ấy còn chưa kịp điều chỉnh lại biểu cảm của mình, bỗng nghe Trần Hạo Vũ thẳng thắn đề nghị với cô ấy rằng chỉ cần làm người tình bí mật của hắn thì cô ấy sẽ có thể có được vai diễn nữ phụ số bốn…



Nghe xong câu chuyện đã diễn ra vào đêm nay từ Diệp Du Nghi, sắc mặt của Thu Thu tối sầm lại, cô ta tức giận đến mức suýt chút nữa đấm tay lái một cái: “Cái tên kho vàng di động này vốn dĩ không phải thứ gì tốt. Có rất nhiều Omega trong giới đã từng bị hắn tra tấn rồi, thế là hắn còn dám ra tay thêm lần nữa!”

Sau đó, cô ta lại nhớ đến nữ Alpha mà Diệp Du Nghi vừa nhắc đến, người đã cứu cô ấy, rồi cảnh cáo cô ấy: “Về phần nữ Alpha đó, tuy rằng cô ta đã cứu cô, nhưng chúng ta không biết cô ta có âm mưu gì không. Cô đừng vội kéo người khác vào chuyện này… Dù sao, cô cũng nên nghĩ kỹ về hậu quả cho những chuyện mình đã và đang làm.”

Cô gái Alpha? Diệp Du Nghi nắm chặt áo khoác trên người, giọng nói thản nhiên: “Cô biết đấy, những người không có giá trị gì với mình thì tôi sẽ không tiếp xúc đâu.”

Thu Thu liếc cô ấy một cái, gật đầu: “Đó cũng coi như là một ‘ưu điểm’ của cô.”



Ôn Đường đã trở về nhà họ Ôn, cô như thường lệ đi đến thăm bà nội rồi quay về căn nhà nhỏ của mình. Vừa bước vào nhà, điện thoại của cô lập tức vang lên. Nhìn thấy cái tên trên màn hình, cô vỗ mạnh trán mình: “Hỏng bét, quên mất cô ấy rồi!”

Vì nhân vật chính hiện tại của nhà họ Ôn là bà nội của cô, bà chưa tuyên bố thân phận của cô với bên ngoài, nên trước đó không lâu, bà đã đóng gói và ném cô vào giới giải trí Tinh Hoa dưới trướng nhà họ Ôn, làm trợ lý cho một nữ minh tinh hạng ba.