Lộ Thiên Tinh bỏ tay xuống, lộ ra đôi mắt đào hoa cong như trăng non. Cậu rất ít khi cười thoải mái như vậy, khi nói chuyện có chút vui vẻ, vô tình để lộ sự lười biếng, chỉ một từ "Ừm" là đủ cưa đổ mọi cái cây rồi.
Đây là lần thứ 2 Lộ Thiên Tinh quên kiềm giọng lại.
Lần trước vì Ân Lương Thần, lần này cũng vậy.
Phàn Vân Cảnh vốn bình tĩnh bây giờ có chút nôn nóng, hắn cố gắng khắc chế cảm xúc của bản thân, nhưng nhìn thấy thanh niên nở nụ cười vì Ân Lương Thần, nhịn không nổi nữa bắt lấy tay của thanh niên, cứ như làm thế là có thể khiến cậu không thể rời khỏi mình, có thể...
"Anh làm gì thế!" Lộ Thiên Tinh bị hành động đột ngột của hắn làm giật mình, trong đầu hiện lên vô vàn suy nghĩ, rồi lại nhìn sắc mặt của đối phương thì im bặt: "Anh... Khó chịu cái gì à? Sao mặt khó coi thế?"
Phàn Vân Cảnh chau mày, nghiến răng nói: "Đầu hơi choáng."
Lộ Thiên Tinh tin. Cậu nắm lấy tay Phàn Vân Cảnh, thấy hắn không phản kháng thì kéo hắn ngồi xuống bệ cửa sổ, chỉ là hắn mãi không chịu buông tay cậu ra.
Khả năng là khi con người bị choáng sẽ theo bản năng tìm kiếm cảm giác an toàn. Lộ Thiên Tinh hiểu điều này, không so đo với hắn, ngồi bên cạnh để cho Phàn Vân Cảnh cầm tay.
Thiếu niên vừa mới nằm trên thảm Yoga lại bị thầy vũ đạo gọi, trong phòng tập náo nhiệt người thì nhảy người thì hát, giọng của hai thầy giáo lớn hơn loa phường, chỉ thiếu điều trở thành loa cho cả nước luôn. Hai người ngồi trên bệ cửa sổ phơi nắng vẫn thư thả an tĩnh.
Một lúc sau, Phàn Vân Cảnh mới chịu ngẩng đầu thả tay cậu ra nói: "Cảm ơn."
Lộ Thiên Tinh xoa xoa cánh tay, nhíu mày: "Nếu Phàn tổng cảm thấy không khỏe thì nên về trước nghỉ ngơi đi." Nãy làm mình tưởng thằng cha định tẩn mình một trận—— nghĩ đi nghĩ lại cứ sợ mình làm khó nữ chính sẽ bị tẩm quất.
Phàn Vân Cảnh thấy cậu xoa cánh tay liền kéo tới xem xét, chỉ có một vệt đỏ không ảnh hưởng nhiều mới buông, bình tĩnh nói: "Có là vì cảm nắng, nghỉ ngơi một chút là ổn thôi."
Lộ Thiên Tinh nghe vậy, theo bản năng nhìn áo sơ mi của hắn. Đúng là hàng riu chất lượng, không cần tới gần cũng thấy được chất liệu tốt thế nào, mặc vào mùa hè sẽ không tới nỗi vị nóng đốt... Thế mà còn bị cảm nắng?
Phàn Vân Cảnh hưởng thụ sự chú ý của cậu, giả vờ mệt mỏi nói: "Chắc là dạo này lịch trình dày, ăn uống không đầy đủ nên thể lực suy giảm."
Lộ Thiên Tinh trầm mặc một lát, lục lục túi móc ra một cây kẹo: "Ăn không?"
Phàn Vân Cảnh tất nhiên sẽ không từ chối: "Cảm ơn."
Lộ Thiên Tinh ừ một tiếng, thuận miệng khuyên nhủ: "Bận từng nào đi nữa cũng phải ăn cơm vào cho khỏe người, chờ đến khi bị suy nhược là hối hận không kịp đâu."
Phàn Vân Cảnh bóc vỏ kẹo, trêu ghẹo nói: "Thầy Lộ đang truyền kinh nghiệm cho tôi sao?"
"Cứ coi là thế đi." Lộ Thiên Tinh nói: "Bên cạnh tôi luôn có người nhắc đi nhắc lại cái này, chắc là không ngờ sẽ có ngày tôi đi truyền thụ lại cho người khác."
Phàn Vân Cảnh bật cười, bỏ kẹo vào trong miệng. Vị ngọt quen thuộc lan đến đầu lưỡi, sau đó lại hòa quyện với vị trà thanh nhẹ, không quá ngọt, hương vị rất độc đáo.
Kẹo này... Phàn Vân Cảnh mở vỏ kẹo ra, kinh ngạc: "Sản phẩm của dược quán?"
Lộ Thiên Tinh ừ một tiếng, thấy đối phương còn nhìn chằm chằm mình, giải thích sơ lược: "Mấy năm trước tôi bị tụt huyết áp khá nghiêm trọng, người nhà tìm thầy làm ấy mà." Nghĩ nghĩ, lại bổ sung nói: "Có thành phần là thuốc, nhưng cũng nhẹ thôi nên không ảnh hưởng tới vị ngọt của kẹo đâu, lúc tụt huyết áp ăn vào có hiệu quả như kẹo thường."
Cậu nhìn vào máy quay: "Quảng cáo xíu cho thầy tui nè."
Lộ Thiên Tinh hiếm khi mới nhìn thẳng vào máy quay, cư dân mạng sôi nổi ngay: "Em ăn! Em ăn cho anh được chưa!"
"Quảng cáo mà không nói địa chỉ sao anh!! Tui muốn ăn cùng loại kẹo với Tinh Tinh mừ."
"Tinh Tinh ăn kẹo kìa! Tinh Tinh cũng là con ngừi!!"
"Bà con bình tĩnh, mua vừa phải thôi, để cho mấy thím bị huyết áp thấp sống với."
"Tụt huyết áp thực sự rất khó chịu, kẹo này mà hiệu quả thì tui hốt hết!!!"
"Tui cũng bị thím ơi, choáng váng đầu óc trời đất quay cuồng dữ dội lắm ấy, không biết Tinh Tinh bị đến mức nào nữa, đau lòng ghê."
Tụt huyết áp là chứng bệnh không hiếm nhưng cũng không phổ biến, phần lớn fan chỉ muốn theo chân thần tượng thôi chứ thực sự bị bệnh thì chỉ có một số ít người.
Lộ Thiên Tinh cũng lo lắng fan điên cuồng tranh mua sẽ làm thiếu hụt lượng sản phẩm cho người bị bệnh, nghiêm túc nhìn máy quay và nó: "Tiệm thuốc của thầy thường tự làm thuốc, nếu không có nhu cầu thì không nên đến quấy rầy thầy. Tôi nói trước với mọi người, tính ổng không tốt đâu, nếu mà giả bệnh tới mua đồ thì bị chửi điếc tai luôn đấy."
Lộ Thiên Tinh lặp lại nói: "Không có nhu cầu thì không nhất thiết đi nhé, không nên làm ảnh hưởng đến tiệm thuốc buôn bán... Nếu không, nếu không lần sau tôi sẽ không quảng cáo cho mọi người cái gì nữa!"
Cậu nói cực kì nghiêm túc, khuôn mặt rất có uy thế. Nhưng qua filter của fan thì biến thành bé mèo đang giơ vuốt nhỏ. Không muốn hét cũng phải hét: "Được rùi, anh đẹp anh nói gì cũng đúng. Nghe anh đó."
Lộ Thiên Tinh tất nhiên sẽ không thấy được bình luận của mọi người, nhưng cậu nghĩ mình hung hăng thế sẽ có hiệu quả. Dời sự chú ý trở lại phòng tập, cân nhắc thời gian phát sóng còn bao lâu.
Ánh mắt từ học viên tập nhảy lại rơi vào người Ân Lương Thần đang luyện thanh, Lộ Thiên Tinh chưa cẩn thận nghe được gì thì người bên cạnh đã mở miệng nói: "Kẹo này chỉ có một chỗ làm sao?"
"Hở?" Lộ Thiên Tinh phản ứng lại: "Đúng vậy, chỉ có một tiệm thuốc làm thôi."
Thấy cậu lại dời mắt đi, Phàn Vân Ảnh u ám tiếp tục nói: "Kẹo này hình que, mang theo không tiện."
Lời này trong nháy mắt lấy được sự đồng tình của Lộ Thiên Tinh, cậu gật đầu hai cái: "Chuẩn! Thật ra ăn cũng không tiện như kẹo thường. Nhưng chả còn cách nào, tại ổng lười làm thành viên nên dứt khoát để cả cây thế luôn đấy."
Nếu không cậu còn lâu mới ngậm kẹo que cả ngày.
Lời này là nói cho Phàn Vân Cảnh nghe nhưng lại gián tiếp giải thích cho fan đang xem trực tiếp, cứ như là than thở ai oán kìm nén lâu ngày vậy.
Phàn Vân Cảnh mỉm cười, nhấm nháp vị ngọt đến thoải mái, dựa vào cửa sổ an ủi: "Không sao, nói không chừng sau này sẽ cải thiện."
Lộ Thiên Tinh không hy vọng là bao, cũng im lặng dựa vào cửa sổ.
Hai phút sau, tiếng của Lưu Vân Trường từ bộ đàm truyền tới, mỏi mệt nói: "Hết giờ hết giờ bà con ơi, mai thu tiếp, mọi người vất vả rồi, đợi hết vòng loại thì sẽ quay 7 ngày một vòng, cố lên cố lên."
Mọi người nhanh chóng đáp lại, Tiền Lãng cũng sớm đợi ngoài phòng tập. Lộ Thiên Tinh lấy lí do Phàn tổng không khỏe nên nghỉ ngơi từ chối lời mời ăn cơm, rời đi cùng Tiền Lãng.
Trên đường, Lộ Thiên Tinh nhắm mắt dưỡng thần, Tiền Lãng ngồi bên cạnh lướt web, lải nhải: "Hành vi của Thường Nhã cũng hay thấy trong giới giải trí thôi, cứ thích đi tạo drama để nổi lên. Nhiều người vì để được ra mắt nên không chừa thủ đoạn đâu. Cậu vào giới này nhiều năm rồi còn lạ gì nữa, có thể lén xử lí, có cần phải công khai thế không?"
"Vừa mới thẳng mặt làm khó cô ta rồi tỏ vẻ coi thường phụ nữ trước mặt bàn dân thiên hạ, định lên tin nóng luôn hay giề,"
Tiền Lãng nói như bay, đột nhiên vui sướиɠ khi thấy người gặp họa: "Mà không ngờ cô này tham thiệt, đi quyến rũ cả Phàn tổng. Vị này có phải dễ chọc đâu, giờ cả Tân Tinh Tú không ai dám lại gần cô ta, cả trên mạng cũng lắm người chửi rủa. Chúng ta coi như nhờ họa được phúc kiếm lời được đồng tình."
Lộ Thiên Tinh nghe vậy, hoang mang cầm điện thoại xem.
Sau khi kết thúc phát sóng, các page lớn ra trận, gõ phím phân tích từng câu nói gây sốc có trong trực tiếp. Đưa #TânTinhTúbạchliênhoa lên đứng đầu mục tìm kiếm.
Người thường cũng biết được độ chênh lệch của mình với đối thủ được khẳng định là khi lời mình nói ra sẽ không một ai hoài nghi —— Phàn Vân Cảnh chính là như vậy.
Hắn đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Phàn thị, giá trị xếp số 1 bảng xếp hạng phú hào, đấu với một tân binh chân ướt chân ráo chả khác gì trứng chọi đá.
Tất cả mọi người đều nhất trí: "Phàn tổng chắc chắn không sai, với cái giá trị của hắn thì muốn gì chả được? Hắn không cần vì làm xấu mặt một người mới mà nói dối, nhiều lắm là buồn chán nên theo Lộ Thiên Tinh thôi."
"Đồng ý. Không nói tới việc Phàn Vân Cảnh một dập nát má người mới là dễ như trở bàn tay, so với Lộ Thiên Tinh còn dễ hơn. Hiện tại sự thật đã rõ, cảnh cáo là nể lắm rồi chứ cô Y cứt hạng ba mà tưởng là sô cô la hạng một à."
"Có mấy người bảo phân biệt đối xử với phụ nữ tui nói cho mà nghe, tui cũng là con gái, nhưng tui ghét cái loại bạch liên bông chuyên đi quyến rũ đàn ông còn tỏ vẻ bị hại lắm!! Nếu cô ta chưa thi đấu thì tôi bỏ phiếu loại cô ta rồi!"
"Lộ Thiên Tinh mới tội kìa, lúc bắt đầu đã bị cô ta bám lấy để tạo drama rồi, còn giả vờ làm fan nữ nhắc đi nhắc lại trên Weibo. Lộ Thiên Tinh tốt tính lắm mới không đì chết cô ta đấy."
"Đời này hờn nhất mấy con phò trí thức như này, hay là phò drama nhở? Kệ đi, mà sau trước mặt thì một đàng sau lưng một nẻo đi thọc bánh xe quyến rũ đàn ông, tui gặp là tui đánh văng mả nó."
"Lầu trên có kinh nghiệm lắm nhở......"
Tám trên trời tám xuống đất, tám vượt vũ trụ xuyên thiên hà, nhưng tất cả đều nghiêng về một phía. Trong đó lực lượng của Lộ Thiên Tinh là khả quan nhất, có người nói cậu mạnh mẽ, có người nói cậu thẳng thắn, cũng có người nói cậu số nhọ bị bạch liên bông bám. Tóm lại là không ai chửi hết, ngược lại còn vô cùng thông cảm.
Sau đó, lượng fan của Lộ Thiên Tinh tăng lên.