Chương 3

Thẩm Minh Đình tiến lên, xốc chăn đắp trên người Yến Ninh lên, nhìn thân thể không có cái gì che chắn của cậu.

Yến Ninh theo bản năng đưa tay che phần thân dưới lại, không biết Thẩm Minh Đình đang nổi điên cái gì, rõ ràng trong tiểu thuyết không có đoạn này, bây giờ đột nhiên quay lại đây là muốn làm cái gì.

“Che cái gì, dâʍ đãиɠ mà còn giả bộ mình thuần khiết lắm sao?”

Yến Ninh bị lời nói không chút lưu tình của Thẩm Minh Đình làm cho đỏ mặt, không phải xấu hổ phẫn nộ, mà là hưng phấn.

Yến Ninh có một ít sở thích không muốn người khác biết, bị người khác nhục nhã, cậu sẽ có kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ.

Lúc trước Yến Ninh sẽ chọn xong mục tiêu, tiêu phí một phút đồng hồ yêu đối phương, bắt đầu tận chức tận trách làm chó liếʍ, mặc kệ thái độ đối phương đối với mình có tệ bao nhiêu, Yến Ninh đều có thể từ trong nỗ lực gần như không giới hạn cảm nhận được cảm xúc được cần thiết.

Chỉ là mục tiêu cậu chọn đến cuối cùng sẽ bị đả động, sẽ quay đầu muốn chấp nhận sự theo đuổi của Yến Ninh, nhưng chỉ cần nhận được một chút tình yêu, Yến Ninh sẽ lập tức cảm thấy tẻ nhạt vô vị, bắt đầu lựa chọn mục tiêu mới.

Có lẽ cậu điên rồi, nhưng Yến Ninh cũng không muốn trị liệu, chỉ có không ngừng dâng hiến, cậu mới có thể hấp thu được động lực sống sót.

Bây giờ cậu đã tìm được cảm giác mình muốn ở trên người Thẩm Minh Đình.

Yến Ninh liếʍ môi, mục tiêu mới đây rồi.

Thẩm Minh Đình là một trong những nhân vật chính công, dù như thế nào cũng sẽ chỉ động tâm với Yến Thanh, vậy thái độ của hắn đối với cậu vĩnh viễn cũng sẽ không có chuyển biến tốt, cũng sẽ không yêu cậu giống như mục tiêu trước đây, thật sự là quá tốt.

Sau khi tâm trạng chuyển biến, trong ánh mắt Yến Ninh lập tức mang theo vài phần si mê.

Thẩm Minh Đình thấy trong mắt cậu tràn đầy mê luyến đối với mình, tâm trạng cũng không cảm thấy chán ghét giống như lúc trước, ngược lại có vài phần tự đắc, chính mình nguyện ý buông tư thái tới đυ. cậu, sợ Yến Ninh chắc cũng sắp cao hứng đến ngất đi rồi ấy.

Nhưng Yến Ninh vẫn hơi do dự, cho dù là đối tượng mình muốn la liếʍ, cậu cũng chưa từng cùng những người đó lên giường, bây giờ nếu muốn làm chuyện đó với Thẩm Minh Đình, thân phận người song tính của cậu chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Lúc Yến Ninh do dự, Thẩm Minh Đình cảm giác sự khô nóng trong thân thể càng ngày càng rõ ràng, nhìn cậu còn đang nhăn nhó, dứt khoát kéo người lên rồi ném mạnh xuống giường.

“Còn lề mề cái gì.”

Yến Ninh theo bản năng kẹp chặt chân, sợ động tác lớn, l*и phía dưới của mình sẽ bị bại lộ, nhưng đầu gối Thẩm Minh Đình mạnh mẽ chen vào giữa đùi cậu, tách chân cậu ra, làm cho cậu không kháng cự được.

“Dạng ra coi.” Nói xong, Thẩm Minh Đình còn đưa tay vỗ mông cậu một cái, phát ra một tiếng giòn vang.

Yến Ninh đỏ mặt, đây là lần đầu tiên cậu bị đánh mông, ngay cả ba mẹ cậu cũng chưa từng đánh qua nơi này của cậu.

Thẩm Minh Đình nhìn dáng vẻ Yến Ninh run rẩy muốn rụt mông về cảm thấy thú vị, thú vị ghê tởm, dứt khoát dời đầu gối đang chống ở giữa đùi cậu ra, vỗ lên hai cánh mông thịt trái phải của cậu một cái.

Nhìn mông trắng như tuyết tạo nên từng đợt sóng thịt dưới tay hắn, dần dần nổi lên một tầng hồng, ánh mắt Thẩm Minh Đình không nỡ dời khỏi nơi đó, ngoài miệng vẫn không lưu tình như cũ: “Da^ʍ thật".

Yến Ninh cảm giác l*и phía dưới của mình dần dần bắt đầu ướŧ áŧ, đúng là bị hắn đánh ra nước, không cách nào, cậu chỉ có thể chậm rãi mở chân ra, cầu nguyện dưới ánh đèn không quá sáng ngời lúc này, Thẩm Minh Đình sẽ không nhìn thấy gì cả.