Cố Đường vốn là người ngoan ngoãn, từ nhỏ đã là đứa trẻ gương mẫu được thầy cô khen ngợi, nhưng điện thoại di động của cậu mới bị tịch thu ngày hôm qua, cậu có chút lo lắng.
Chẳng lẽ chủ nhiệm muốn truy cứu sao?
Vừa vào văn phòng, cậu ngạc nhiên khi thấy Chu Húc và Tạ Thiển cũng ở đó.
Chủ nhiệm thấy cậu đi tới, hòa nhã vẫy tay: "Đến đây, gọi các cậu tới đây là để nói chuyện ký túc xá."
Rất đơn giản, đầu tiên xác nhận ba người bọn họ có sống trong khuôn viên trường hay không, thứ hai nói với bọn họ, nhà Tống Thần rất gần, bọn họ không cần ở trong khuôn viên trường, sau khi huấn luyện quân sự xong, một bạn học lớp thực nghiệm sẽ được chuyển đến sống ở đây, để mọi người có thể làm quen trước.
Khi đang nói đến đây, một bóng người quen thuộc đã đi đến cửa văn phòng.
Cố Khải Niên đứng cao như trúc xanh ngoài cửa.
Cố Đường: “?”
“Không phải có quy định rằng các lớp khác ban không thể sống cùng nhau sao?”
Chủ nhiệm cười nói: “A, quy định vô lý này đã bị xóa bỏ, trước đây khiến nhiều ký túc xá còn trống giường, gây lãng phí lượng lớn tài nguyên của trường, tương lai có thể tiết kiệm được ít tiền có thể xây dựng bên trong vườn trường."
Cố Đường vẫn cảm thấy thần kỳ, thật là trùng hợp.
Tối hôm qua cậu mới cùng Cố tiểu thiếu gia thảo luận chuyện này, hôm nay nội quy đã bị xóa?
Chủ nhiệm nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng muốn khen ngợi bạn học Cố Khải Niên, vừa mới nhậm chức trong hội sinh viên, đã phát hiện ra sơ hở trong nội quy trường học và sửa chữa chúng, thực sự rất xuất sắc."
Cố Khải Niên đứng như cây thông xanh, âm thanh vang như tiếng chuông: "Vì các bạn học sinh mà phục vụ!"
Cố Đường: “???”
Nếu không phải chủ nhiệm giáo dục đang ở đây, Cố Đường sẽ lột da Cố Khải Niên ra xem.
Có phải thay đổi người rồi không?
Tại sao người trước mặt này lại khác hoàn toàn với người trước đây cậu biết vậy?
Chủ nhiệm giáo dục nhìn Cố tiểu thiếu gia bằng cặp mắt khác xưa, mạnh mẽ khích lệ: “Tốt lắm! Tốt lắm! Sắp khai giảng nên công việc của hội học sinh cũng nhiều, em cố vất vả một chút, làm cho tốt vào! Đợi đến khi chủ tịch hội học sinh tốt nghiệp lớp 12 chắc chắn sẽ có rất nhiều cơ hội!”
Cái tên này!
Đây không phải là nói khoác mà là tìm người nối nghiệp luôn rồi!
Thầy à, thầy thật sự không cần quan sát thêm một thời gian nữa sao?
Cố Đường lẩm bẩm trong lòng, còn bên phía Cố tiểu thiếu gia người ta thì sắp bị chính nghĩa bao trùm luôn rồi.
Cố Khải Niên nói vang: “Cơ hội này để lại cho các đàn anh đàn chị đi ạ, em mới học lớp 10, vẫn còn phải luyện tập nhiều.”
Cố Đường: “…”
Thế là được rồi.
Diễn nữa là hơi quá đó nha.
Cố Đường muốn tìm một người cùng chiến tuyến với mình, quay đầu nhìn nhìn Chu Húc.
Chu Húc cũng có vẻ mặt y như cậu, nhưng đợi đến khi Cố Khải Niên nhìn sang, Chu Húc lại lập tức dựng thẳng hai căn ngón tay cái lên với Cố tiểu thiếu gia: “Xuất sắc!”
Cố Đường: Phản đồ!
Thế giới này còn sống được không đây?
Chu Húc: Sao tớ dám nói!
Chủ nhiệm giáo dục được Cố tiểu thiếu gia dỗ ngọt vài câu, cười vui vẻ như thể đang nhìn thấy hy vọng tương lai của tổ quốc.
Nhắc tới lễ khai giảng năm học mới vậy thì không thể không nhắc tới vai trò của ban văn nghệ rồi.