Cố Khải Niên cau mày nói: "Tôi không có ý đó."
Không bao giờ gọi là anh trai vì cậu ấy đã trọng sinh.
Tổng cộng hai kiếp của cậu ấy đều lớn hơn Cố Đường rất nhiều, gọi cậu là anh trai thì thật kỳ lạ, trong tiềm thức cậu ấy cũng không thích làm anh em với Cố Đường.
Cố Đường vừa lẩm bẩm vừa lén lút quan sát sắc mặt Cố tiểu thiếu gia: “Cậu chưa từng gọi tớ là anh trai một lần, anh…”
Cố Khải Niên có chút không biết phải làm sao.
Mặc dù lần đầu tiên gặp nhau trong trí nhớ đứa trẻ nhỏ đã oa oa khóc lớn.
Nhưng trên thực tế, những năm này, những lần Cố Đường khóc thật sự đếm trên đầu ngón tay.
Khóc nức nở như thế này, còn hiếm thấy hơn…
Chiếc cổ mảnh khảnh đang run lên vì khóc, yếu ớt đến mức tưởng chừng như có thể gãy bất cứ lúc nào, thân hình gầy gò cũng run rẩy theo tiếng khóc.
Cố Khải Niên để cậu khóc đến tim như tắc nghẽn, đưa tay từ cổ đối phương ra sau lưng, không thành thạo vỗ nhẹ mấy cái: "...Đừng khóc nữa."
Cố Đường nức nở thút thít: "Một lần cũng chưa..."
"Tôi không…"
“Một lần…”
“Anh.”
Cố tiểu thiếu gia cố chịu đựng sự, cam chịu số phận, thấp giọng hét lên một tiếng.
Cố Đường nhỏ giọng, rất cẩn thận hỏi: "Vừa rồi cậu gọi cái gì? Tớ khó chịu quá không nghe rõ được..."
Cố Khải Niên: “…”
Nỗi nhục này có lần đầu sẽ có lần thứ hai.
Cố tiểu thiếu gia áp tai vào tai Cố Đường, gọi lần nữa, rồi hỏi: “Vừa lòng chưa?”
“A ha!”
Giây tiếp theo, Cố Đường nhảy xuống đệm, trên khuôn mặt tròn trịa không có một giọt nước mắt: "Niên Niên, cậu bị lừa rồi!"
Cậu hài lòng lắc lắc điện thoại, rung đùi đắc ý: "Tớ đã ghi âm rồi! Tớ muốn cài làm nhạc chuông và nghe nó mỗi ngày!"
Nói xong, lè lưỡi, làm mặt quỷ rồi bỏ chạy nhanh như chớp.
Cố Khải Niên: “…”
[Ký chủ thật tuyệt vời! Hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện "làm cho nam chính biết thế gian hiểm ác’, được thưởng 30 điểm giá trị sinh mệnh và 3 xu cốt truyện!]
Cố Đường vừa chạy vừa vui vẻ lắng nghe hệ thống nhắc nhở.
Cố tiểu thiếu gia thực sự là sạc dự phòng của cậu!
Gặp mặt một lát, thanh máu tăng lên rất nhiều!
Cửa vào phòng thiết bị.
Cố Khải Niên nhìn bóng dáng thiếu niên nhảy nhót rời đi, nhẹ nhàng xoa kem chống nắng trên đầu ngón tay.
Chất lỏng màu trắng đυ.c của kem chống nắng đang dần lan ra, cảm giác ấm áp và mềm mại của làn da đối phương vẫn còn đọng lại trong lòng bàn tay.
Đột nhiên cậu ấy muốn biết Cố Đường lớn lên sẽ như thế nào...
Đi được nửa đường, Cố Đường lại đưa điện thoại lên tai, nghe mấy lần tiếng "anh trai" kia.
Cố tiểu thiếu gia đang trong giai đoạn thay vỡ giọng, giọng nói từ tính của râm ran rất dễ nghe.
Cố Đường vừa nghe, không hiểu sao gò má lại nóng lên.
Cậu ngơ ngác chạm vào mặt mình.
Thật kỳ lạ, trời không nóng mà...
[Ký chủ! Tình tiết chính của cốt truyện tới rồi!!!]
Hệ thống gào một cái khiến Cố Đường phân tâm, không có thời gian suy nghĩ nguyên nhân bản thân đỏ mặt.
Điểm tình tiết chính của cốt truyện rất quan trọng và tương đương với các nhiệm vụ phải làm.
Giá trị phần thưởng cao, nhưng độ khó cũng cao, thường được kích hoạt bởi điều kiện thời gian.
Chỉ cần nam chính đủ tuổi, các tình tiết chính của cốt truyện sẽ tự động mở ra, nếu không thể hoàn thành thì sẽ không thể tiếp tục các nhiệm vụ cốt truyện khác, nếu tiếp tục bị mắc kẹt, quá thời hạn mà không hoàn thành, vấn đề sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn, có thể sẽ bị trừ phần thưởng, thậm chí bị cho là cố tình bóp méo cốt truyện.
Vừa nghe được tình tiết chính của cốt truyện, Cố Đường có cảm giác như mình đang đối mặt với một kẻ thù lớn mạnh: "Nhiệm vụ gì?"
[Hoàn thành nhiệm vụ chính của cốt truyện là "che đậy hào quang của nam chính" trong vòng hai tuần, cậu sẽ được thưởng 100 điểm giá trị sinh mệnh và xu 10 cốt truyện!]
Phần thưởng của nhiệm vụ rất ấn tượng, thanh máu có thể được lấp đầy chỉ trong một lần.
Nhưng nhiệm vụ khó quá.