Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Còn Có Thế Có Ý Xấu Gì Chứ

Chương 26: Đáng ghét

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố tiểu thiếu gia bực bội vuốt mái tóc che khuất lỗ tai.

Ngày hôm sau, Cố Khải Niên nói muốn cắt tóc.

Tô phu nhân nhìn lông tóc mềm mại của cháu trai, nghi hoặc nói: "Không lâu, con đợi vài ngày nữa, cùng cắt với bé ngoan."

Cố tiểu thiếu gia không đồng ý, nhất định phải cắt tóc.

Tô Mai cũng không có cách nào với cậu ấy, đành phải mời thợ cắt tóc tới cửa phục vụ. Không ngờ, Cố Khải Niên còn muốn cắt một cái đầu đinh.

"Không được, vậy không dễ nhìn!"

Tô phu nhân kiên quyết phản đối, thợ cắt tóc cũng đau lòng vì tóc của tiểu thiếu gia.

Cố Khải Niên suy nghĩ một chút, đành phải xuống nước: "Vậy phải để lộ lỗ tai ra ngoài."

Nói xong lời này, cậu ấy cố ý liếc mắt nhìn Cố Đường ngồi ở bên cạnh.

Cục sữa đang hết sức chuyên chú vùi đầu gặm tai gấu con, cũng không thèm nhìn cậu ấy một cái.

Cố Khải Niên: "..."

Thật phiền.

Cố Đường nghĩ thông rồi.

Tuy rằng lỗ tai Cố tiểu thiếu gia có cảm giác tốt hơn, nhưng gấu nhỏ cũng không kém.

Tạm thời không có những nhiệm vụ biếи ŧɦái như cần tra tấn nam chính và bắt nạt nam chính, cậu liền cắn cắn gấu nhỏ, bỏ qua cho Cố tiểu thiếu gia.

Nhưng vấn đề là, cậu bỗng nhiên không tìm thấy con gấu bông kia đâu nữa.

Cố Đường chạy một vòng quanh nhà, cũng không thấy bóng dáng Tiểu Hùng đâu, cuối cùng chạy tới phòng Cố tiểu thiếu gia ở lầu hai.

Vừa hay Cố Khải Niên đang ngồi đọc sách bên cửa sổ.

Tóc của cậu ấy cắt rất ngắn, hai bên tóc mai đều đẩy lên, lộ ra hai cái lỗ tai trắng nõn thanh tú. Bị ánh mặt trời chiếu một cái, giống như có thể lộ ra ánh sáng.

Thoạt nhìn rất dễ cắn.

Cố Đường liếʍ môi, tiến lên đẩy Cố tiểu thiếu gia: "Gấu của tớ đâu? Cậu có nhìn thấy không?"

Cố Khải Niên không nói lời nào, chỉ hơi hơi động đậy lỗ tai.

Cố Đường: "..."

Lại không cho cậu cắn gấu.

Nhưng đột nhiên Niên Niên cắt tóc ngắn như vậy, ngày nào hai cái lỗ tai nhỏ cũng dụ hoặc cậu.

Đáng ghét...

Khi cậu còn muốn hỏi gì đó, quản gia gõ cửa phòng, trong tay ôm một con gấu nhỏ quen mắt: "Bé ngoan, cháu không cần con gấu này nữa à?"

Tiểu Hùng bị ném ở trên tầng cao nhất.

Lúc quản gia dọn vệ sinh thì phát hiện ra nó, ông ấy nhớ rõ gần đây Cố Đường vẫn luôn ôm con gấu này nên đặc biệt xuống dưới hỏi cậu một tiếng.

"Cần ạ!"

Cố Đường vui vẻ ôm gấu con trở về, “chụt” một ngụm cắn vào tai gấu, gặm gặm.

Ai nha, ngoan ngoan thật đáng yêu.

Quản gia vừa định cười một cái, đã cảm giác được một ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía mình.

Cố Khải Niên: Nhiều chuyện.

Quản gia: "?"

Bắt cóc Tiểu Hùng thất bại, Cố tiểu thiếu gia nhìn Cố Đường ngày nào cũng thân mật với Tiểu Hùng, thấy thế nào cũng không vừa lòng.

Mãi cho đến một ngày.

Cố Đường bỗng nhiên xông lại, hưng phấn ôm lấy cậu ấy: "Niên Niên! Tớ mọc răng rồi!"

Đối phương quá cao hứng, gần như là bay nhào tới.

Cố Khải Niên vừa quay đầu lại, hai người suýt chút nữa đã đυ.ng mặt nhau.
« Chương TrướcChương Tiếp »