Cố Cảnh Dật đứng dậy rót rượu vang đỏ: "Thật không? Được rồi, chúng ta không mặc nữa, mua cái mới."
Trì Tu Minh nhớ kỹ chuyện hot search, nhìn Cố Cảnh Dật đứng dậy, vội vàng lấy điện thoại ra, chuẩn bị xem fan Weibo của mình đã tăng bao nhiêu.
Cậu ta mở hot search #thân nhân Trì Tu Minh# trước, thấy phía dưới hot search, video 《 Đây là cuộc sống 》 lần trước đưa tin mình đi ghi hình bị đẩy lên.
Chuyển tiếp mấy ngàn lượt, bình luận lại có hơn mười vạn, cậu ta theo bản năng cảm thấy tình huống không ổn, vội vàng mở bình luận.
Liền thấy bình luận top 10, tất cả đều là về Kỷ Tịch.
Cậu ta đè nén phẫn nộ trong lòng, xem nhiều lần mới hiểu được, thì ra có fan nhận ra trong video cậu ta ở sân bay, người nhanh tay lẹ mắt đỡ một fan sắp ngã, chính là ngôi sao Kỷ Tịch gần đây trong chương trình tạp kỹ mà nổi tiếng.
L*иg ngực Trì Tu Minh phập phồng kịch liệt, hận đến nghiến răng nghiến lợi, quả nhiên, chỉ thấy top 1 hot search hiện tại đã biến thành #Kỷ Tịch đỡ fan#.
Cố Cảnh Diệu rót hai chén rượu vang đỏ, xoay người thấy vẻ mặt Trì Tu Minh đang giận dữ nhìn chằm chằm điện thoại di động, vội vàng bước nhanh đến, quan tâm nói: "Tu Minh, có chuyện gì vậy?"
Chẳng lẽ đóa hoa cao lãnh này thật sự ghen với bộ quần áo kia? Anh ta tâm trạng tốt, bước chân không tránh khỏi càng nhẹ nhàng hơn.
Tuy rằng sau khi có được Trì Tu Minh, không có vui mừng như trong tưởng tượng, nhưng dù sao cũng đã thật lòng ái mộ hơn hai năm, tích cát thành tháp, vẫn có tình cảm.
Kết quả mấy ngày ở chung phát hiện, anh ta nghĩ cao một thước, Trì Tu Minh nghĩ cao một trượng, chỉ coi mình là một quân cờ khi thất thế.
Trì Tu Minh đã quen làm diễn viên, ở bên cạnh mình chuyên nghiệp đóng vai tiểu tình nhân, làm cho mình vui vẻ, trong lòng cậu ta để ý nhất là sự nghiệp, chỉ tâm tâm niệm niệm mong có thể quay trở lại (giới giải trí).
Mà lúc đầu Cố Cảnh Duyên nhận được điện thoại của Trì Tu Minh, đã có ý định rửa tay gác kiếm với cậu ta.
Trì Tu Minh sửa sang lại tâm tình, nhận rượu vang trong tay Cố Cảnh Dậu, uống một hơi cạn sạch nói: "Diệu ca, em đã nghỉ ngơi lâu như vậy, tuy rằng mỗi ngày Diệu ca đều ở cùng em, em rất vui vẻ. Nhưng phòng làm việc bên kia cũng đã chuẩn bị tốt, em vẫn mong muốn sẽ được sớm khởi công, Diệu ca vì em mà trả giá nhiều như vậy, em cũng muốn tỏ ra chút thành tích để Diệu ca xem."
Hiện tại Kỷ Tịch dựa vào chương trình tạp kỹ mà nổi tiếng, sau lưng lại có đại gia làm chỗ dựa, tài nguyên tốt tiếp theo khẳng định sẽ giống như bông tuyết mà bay về phía nó.
Trong lòng Trì Tu Minh thiêu đốt, cảm thấy cảm giác cấp bách chưa từng có, mỗi một giây nhàn rỗi ở bên cạnh Cố Cảnh Diệu đều làm cho cả người cậu ta khó chịu, lo âu đến mất ngủ.
Tay cậu ta cầm chén cao không tự giác siết chặt, Kỷ Tịch thì tính là cái gì, tất cả những thứ này vốn là của cậu ta.
Cố Cảnh Diệu lắc lắc rượu vang đỏ trong tay, chậm rãi thưởng thức một ngụm, nhìn Trì Tu Minh nói: "Được."
Đêm mùa đông vốn dĩ đã tới sớm, lại thêm một trận mưa kèm tuyết, mới hơn bốn giờ chiều, sắc trời đã hoàn toàn tối sầm lại.
Cố Tử An ngồi trong xe phóng nhanh, nghe gió lạnh gào thét ngoài cửa sổ, tâm tình so với thời tiết khắc nghiệt này còn tồi tệ hơn.
Cảm thấy mình tức ngực đến mức không thở nổi, Cố Tử An mở cửa sổ ra một chút, gió lạnh thấu xương đột nhiên vọt vào.
Liễu Ấp không khỏi rùng mình một cái, quay đầu nhìn thoáng qua Cố Tử An cả người hạ thấp áp lực, y há miệng, lại không dám phát ra âm thanh.
Trên người Cố Tử An chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh, mặc cho gió lạnh như đao từng tấc từng tấc cắt vào da ngực, loại cảm giác đau đớn kịch liệt này làm cho hắn thanh tỉnh, làm cho hắn sảng khoái.