Chương 50

"Lục Lục! Em luôn đứng ở cửa phòng bếp làm gì, đến bên kia ngồi một lát đi, anh rót cho em ít nước sơn trà lạnh, đầu bếp Kỷ làm, ngon lắm, đi thôi, chúng ta đi qua nếm thử." Lãnh Ngạn nói.

"Đã nói bao nhiêu lần rồi, ở bên ngoài không cần gọi nhũ danh của em, em thích đứng ở đây, anh dám quản em à." Giang Lục nhìn chằm chằm bóng dáng Kỷ Tịch nấu ăn, thầm nghĩ, chẳng lẽ một nam nhân cao cao tại thượng như Cố Tử An cũng có thể bị thủ đoạn thô tục như nấu cơm nắm giữ sao?

Lãnh Ngạn theo ánh mắt Giang Lục, nhìn về phía Kỷ Tịch ngay cả nấu ăn cũng đẹp trai mười phần, nhớ tới lần trước Giang Lục nói với mình, em ấy có người mình thích, Lãnh Ngạn thật cẩn thận thăm dò: "Lục Lục, Kỷ Tịch có bạn trai rồi, em biết không?"

"Bạn trai!" Những lời này vừa vặn chọc trúng trái tim Giang Lục, anh ta vội vàng quay đầu nhìn về phía Lãnh Ngạn, tâm tình có chút kích động: “Làm sao anh biết là bạn trai?"

Không phải là tiểu tình nhân do kim chủ bao dưỡng? Nấu cơm là có thể nắm bắt được Cố lão đại trở thành bạn trai?

Lãnh Ngạn thấy phản ứng của anh ta lớn như vậy, trong lòng lạnh lẽo, xong rồi, người người này thích sợ không phải thật sự là Kỷ Tịch chứ: "Tiểu tổ tông của tôi ơi, bạn trai cậu ấy đối xử rất tốt với cậu ấy, hai người rất ân ái..."

Ai ngờ Giang Lục phản ứng càng lớn, anh ta lắc tay Lãnh Ngạn kéo cánh tay anh một cái: "Anh mà làm phiền em nữa, hai chúng ta lập tức tuyệt giao."

Lãnh Ngạn: "......" Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn dùng chiêu này, rõ ràng còn giống như một đứa trẻ, luôn muốn làm ra vẻ am hiểu chuyện yêu đương, có phải không quá đạo đức hay không.



Bảy người vây quanh trước bàn ăn cơm trưa, Kỷ Tịch nhìn Giang Lục cảm thấy rất thú vị, người này đối với những người khác đều lễ phép thân thiện, duy chỉ có đối với Lãnh Ngạn, vĩnh viễn là một bộ dạng tiểu hài tử được nuông chiều mà làm kiêu.

"Lục Lục, mau nếm thử món ăn này xem ngon không." Lãnh Ngạn gắp cho anh ta một đũa, đây là Lãnh Ngạn dựa theo khẩu vị của Giang Lục, tự mình chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, tận tình hướng dẫn đầu bếp Kỷ làm.

Ở cửa phòng bếp ngửi thấy mùi thơm cả buổi sáng, lúc này lại nhìn một bàn thức ăn đầy đủ màu sắc, anh ta đã sớm đói bụng, ngại ống kính, anh ta chỉ có thể thừa nhận tài nấu nướng của Kỷ Tịch: "Tiêu chuẩn của đầu bếp Kỷ có thể mở nhà hàng rồi."

"Tôi cũng có ý nghĩ này, nếu một ngày nào đó tôi rút lui, tôi sẽ mở một nhà hàng nhỏ, cung cấp hai bàn mỗi ngày." Kỷ Tịch theo lời anh ta nói.

Hà Sanh cười nói: "Đồ đệ, sư phụ muốn làm trở thủ cho cậu, thuận tiện lủm mấy miếng."

Mọi người đều cười rộ lên.

Giang Lục quan sát Kỷ Tịch vào sáng sớm, ai cũng tiếc nuối nói, người này chỗ nào cũng tốt, đáng tiếc là bạn trai Cố Tử An.

Ăn cơm xong, Lãnh Ngạn tự giác giúp Kỷ Tịch rửa chén, thật sự là tìm hiểu tin tức: "Kỷ Tịch, em rất quen Lục Lục?"

"Gặp qua một lần ở cao ốc Mộng An." Kỷ Tịch đưa chén rửa sạch cho Lãnh Ngạn, thuận miệng hỏi: “Hai người quen nhau rất lâu rồi à."

Lãnh Ngạn vừa cân nhắc duyên phận này, vừa nói: "Ừm, khi còn bé là hàng xóm, ba em ấy và ba tôi quan hệ rất sắt đá*." Nghĩ đến Giang Lục, anh lại bắt đầu khen ngợi: “Giải trí Mộng An vừa ký hợp đồng với em ấy, Lục Lục chính là một tiểu hỗn tử*, tuy rằng Cố tổng có tài nguyên gì cũng đều ưu tiên em ấy, bất quá vẫn là đứa nhỏ này tự mình tranh giành."

Kỷ Tịch lau tay sạch sẽ: "Đường dài xa xôi mờ mịt, đồng chí Lãnh Ngạn còn cần tiếp tục cố gắng!"

Trong lòng lại nói, Cố Tử An thì ra là nâng đỡ nhiều Giang Lục như vậy sao.



Chiều ngày thứ ba, buổi ghi hình đầu tiên của 《Đây là cuộc sống 》đã kết thúc.

Kỷ Tịch được Tân Vũ hộ tống, bay đến thành B rồi từ sân bay chạy tới nhà Cố Tử An, đã hơn tám giờ tối.