Chương 23

“Tại sao không đi đón nó?”

Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Hạ Trụ quay đầu, ba hắn vững chãi đứng ngay cửa.

Dáng người ông cường tráng thẳng tắp, ăn mặc một thân quân phục, trên ngực huy chương rực rỡ lấp lánh, mái đầu xám tro không chút cẩu thả được chải ngược ra sau, nếp nhăn trên trán cùng ấn đường rõ ràng. Hắn trầm mặt nhìn Hạ Trụ, ánh mắt sáng quắc, khí thế bức người.

Hiển nhiên, ba hắn mới vừa tham gia xong một buổi hội nghị cao tầng trở về.

“Con trong trường học có chút việc. Vừa lúc có người bạn đi sân bay, liền ——” Lời còn chưa nói xong, trước mắt liền có một cái đồ vật bay lại đây, Hạ Trụ nghiêng đầu tránh thoát.

Đồ vật rơi xuống đất, Hạ Trụ tập trung nhìn vào, là một chuỗi chìa khóa.

Hạ Trụ giương môi, kéo căng lưng, không hé răng.

“Ta nhớ rõ đã dạy con, không cần dùng bất luận cái loại lấy cớ qua loa gì qua mặt ta.” Hạ Hùng hai tay chắp sau lưng, khóe môi mím chặt.

Trong phòng ngủ to như vậy, không khí cơ hồ đình trệ.

Hạ Trụ rũ mắt, mặt vô biểu tình.

Luôn là như vậy.

Luôn là như vậy.

“Nói chuyện!”

Hạ Trụ nắm thật chặt nắm tay, ngẩng đầu, dùng ánh mắt nghiêm túc đồng dạng nhìn trở về: “Con không thích Tạ Kỳ, ba không cần thiết giật dây cho con với hắn.”

Hạ Hùng hừ lạnh một tiếng: “Vậy con thích ai? Quý Dữ sao?”

Hạ Trụ dừng một chút, hắn nhăn lại mi: “Ai nói với ba?”

“Trả lời vấn đề của ta.”

“…… Còn không đến mức thích, nhưng có hảo cảm.”

Hạ Hùng hướng phòng ngủ đi vào hai bước, hắn nhìn từ trên xuống dưới Hạ Trụ nói: “Con trước kia một chút đều không thích nó, nó làm cái gì để con bỗng nhiên si mê?”

Hạ Trụ nói: “Giữa con và hắn có độ xứng đôi tin tức tố trăm phần trăm, cho nên con có hảo cảm với hắn cũng không có cái gì quá kỳ quái.”

“Con cùng Tạ Kỳ độ xứng đôi tin tức tố là chín ba phần trăm, con trước kia cũng rất có hảo cảm với nó.”

“Không có.”

Hạ Hùng nhíu mày: “Hả?”

“Con đối với Tạ Kỳ chưa từng có hảo cảm.” Hạ Trụ lạnh lùng nói.

“Vậy tại sao đồng ý cùng nó đính hôn?”

Hạ Trụ khẽ nâng cằm, nhìn lão ba: “Không phải ba với mẹ đính hôn cho con sao?”

Không khí lần thứ hai lâm vào hít thở không thông.

Hai cha con mặt đối mặt mà đứng, hai người nhìn đối phương, đều nghiêm mặt, ánh mắt không ai nhường ai.

Hạ Hùng lại nói: “Con trước kia cũng không có hảo cảm với Quý Dữ.”

“Bởi vì hắn không phải con chủ động lựa chọn.” Nói xong, Hạ Trụ bổ sung “Hiện tại đúng rồi.”

Hạ Trụ chán ghét quản thúc, chán ghét tất cả ràng buộc.

Hắn có tưởng tượng tới tương lai có người yêu, có tò mò muốn thấy người có độ xứng đôi trăm phần trăm với mình, kết hôn sinh con, xây dựng gia đình, hết thảy đều khát khao.

Nhưng hết thảy phải nằm dưới điều kiện hắn tự mình lựa chọn.

Tạ Kỳ là gia tộc liên hôn, là ba an bài cho hắn.

Quý Dữ vốn là dựa vào kỳ phát tình vướng phải hắn, huống chi cái Quý Dữ mong muốn cũng không phải là mình, mà là thân phận, là gia thế, là tên tuổi người vợ Hạ giạ.

Độ xứng đôi có cao cũng không có ý nghĩa, hắn đều sẽ không thích.

Cường giả làm sao bởi vì tin tức tố xứng đôi trăm phần trăm mà lựa chọn nửa kia tương lai? Sẽ không, chỉ cần hắn không muốn, độ xứng đôi cho dù cao cũng không có bất luận ý nghĩa gì.

Trên thế giới có bao nhiêu người tìm được đối tượng độ xứng đôi trăm phần trăm với mình, không làm theo thì sống không được sao?

Cho nên tin tức tố xứng đôi chỉ là một cái phương tiện buff độ hảo cảm, là loại phương tiện có thể có cũng có thể không.

Mi tâm Hạ Hùng nhăn càng chặt, ánh mắt hắn càng sâu, có xu thế mưa rền gió dữ: “Cho nên, con là chê ta quản quá nhiều, chê ta làm chủ con?”

“Tạ Kỳ điểm nào không tốt? Gia thế, bằng cấp, cách ăn nói, điểm nào không xứng với con?”

Hạ Trụ không dấu vết mà hít vào một hơi, sắc mặt trấn định mà nhìn ba hắn đang phẫn nộ: “Người con chọn, mới là cùng con xứng nhất.”



Quý Dữ cảm thấy đầu óc có điểm không đủ dùng.

Lúc này Tiểu Vũ Trụ đã ở trong ngực hắn ngủ rồi, bé con nhắm hai mắt nho nhỏ, lông mi thật dài tựa như hai cánh quạt, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng cùng gò má đầy thịt đặc biệt đáng yêu.

Quý Dữ cúi đầu nhìn hắn, không khỏi lại nghĩ tới lời bác sĩ nói.

—— khôn sống mống chết.

Hắn có biết rằng vài con vật lúc ở trong bụng mẹ chém gϊếŧ nhau giành quyền sống, cuối cùng chỉ có con mạnh nhất sẽ được sinh ra, những đứa khác toàn bộ chết trong bụng.

Nhưng nhân loại cũng sẽ như vậy sao?

Hắn lên mạng lục soát, phát hiện tình huống mang hai sinh một không phải không có, tuy không nhiều, nhưng ví dụ cũng vẫn là có. Chỉ cần mang thai năm tháng, lại có thể sinh ra đứa bé đủ tháng.

Cho nên nói đến nói đi vẫn là thể chất nguyên chủ quá đặc thù sao?

Quý Dữ thật sự nghĩ không ra.

Bởi vì thật sự quá kỳ quái, lại là mang hai sinh một, lại là năm tháng sinh con, hài tử sinh ra còn không phải của Hạ Trụ, kia có thể là của ai?

Chuyện xưa của nguyên chủ đúng là làm người ta không cách nào hiểu được.

“Người tiếp theo, số 032.”

Nghe được số hiệu của mình, Quý Dữ vội vàng lắc đầu, không nghĩ tới những chuyện có hay không nữa.

Tẩy ký hiệu quan trọng hơn.

Quý Dữ tiến vào phòng khám bệnh liền có y tá chủ động tiếp nhận Tiểu Vũ Trụ, đặt vào trong nôi.

“Cảm ơn.”

Y tá cười cười: “Không cần khách khí.”

Hắn lúc này tới làm chính chuẩn bị trước khi tẩy ký hiệu.

Chuẩn bị cần trải qua hai phương diện để tiến hành, một cái là sinh lý, một cái là tâm lý.

Hôm nay chủ yếu là kiểm tra sinh lý.

Quý Dữ nghe theo y tá cởϊ áσ, ngồi trên giường đem cổ lộ ra.

Bác sĩ không vội vàng xem cho hắn, mà là hỏi: “Đó là con cháu?”

Quý Dữ sửng sốt.

Thế giới này nhỏ như vậy? Lại là nhận thức?

Hắn trả lời: “Đúng vậy.”

“Nó thoạt nhìn chỉ hơn bảy tám tháng tuổi.”

“Làm sao vậy?” Quý Dữ lộ ra nghi hoặc.

“Trẻ con vô cùng nhận thức tin tức tố của ba mẹ, nếu tẩy ký hiệu, tin tức tố sẽ có một chút thay đổi, khả năng sẽ làm hắn phân biệt không ra, tiến tới sinh ra lo âu.”

Này không phải giống với chứng cơ khát tin tức tố sao?

Quý Dữ rũ mắt tự hỏi một hồi, nói: “Trong nhà có hương vị của cháu, hơn nữa nó đã có thể nhận người, hương vị thay đổi chắc cũng không quên mất cháu luôn đi?”

Bác sĩ gật gật đầu, không có nói lại.

Quý Dữ lại là không quá yên tâm: “Ảnh hưởng thật sự rất lớn sao?”

“Cũng không phải, chỉ là đề cập cho cháu mà thôi, có bé sẽ phản ứng, có sẽ không, cũng không nghiêm trọng, nhiều lắm một tuần là có thể thích ứng.”

“Vậy là tốt rồi.” Quý Dữ nhẹ nhàng thở ra.

Lúc sau kiểm tra liền dựa theo từng bước mà làm.

Hết thảy đều tiến hành đến phi thường thuận lợi, trừ bỏ……

Hiện tại làm cái này.

Quý Dữ nhắm mắt lại, duỗi tay chặn mặt.

Hắn hiện tại cả người trơn bóng, trừ bỏ vòng ức chế trên cổ cái gì cũng không mặc, thậm chí chân còn mở ra, dụng cụ y học lành lạnh thâm nhập trong đó, vẫn luôn thâm nhập đến tận bụng, bên trong hết thảy đều biểu hiện rành mạch trên máy tính y học.

Thật không thoải mái, lại còn thật xấu hổ.

Bác sĩ nói: “Không cần cảm thấy lúng túng, đây đều là phản ứng sinh lý bình thường, nếu không có phản ứng mới là không bình thường.”

“Ân.” Quý Dữ vẫn là cảm thấy thẹn, ngượng đến gương mặt đỏ bừng.

Bác sĩ đột nhiên hỏi: “Trước kia cháu vẫn tiêm thuốc ức chế đi?”

Quý Dữ nghĩ tới những loại thuốc màu lam kia: “Vâng.”

“Sao gần đây bỗng nhiên đổi thành dùng ký hiệu tạm thời? Thường xuyên tạm thời ký hiệu làm khoang sinh sản của cháu vô cùng ướŧ áŧ, cũng thực xao động.”

“Có ảnh hưởng ạ?”

“Dù sao cháu cũng đã hoàn toàn bị ký hiệu, thuốc ức chế sẽ không còn bao nhiêu công hiệu trên người cháu, cho nên yêu cầu thường xuyên mà tiêm thuốc ức chế, hơn nữa thời gian dài cấm dục cùng với thuốc ức chế đưa vào làm khát vọng trong thân thể cháu bị ép tới rất triệt để, nhưng ký hiệu tạm thời đem lửa đốt lên, nói cách khác thân thể hiện tại cực kì khát vọng người ký hiệu cháu, ở giai đoạn này làm phẫu thuật cháu sẽ ăn khá lớn đau khổ.”

Quý Dữ: “……”

Muốn đem đầu Hạ Trụ đập nát.

Sau khi làm xong kiểm tra, bác sĩ đem những việc cần chú ý nói một lần với Quý Dữ.

Quý Dữ cảm ơn bác sĩ, mặc tốt quần áo rồi rời phòng khám bệnh. Hắn không có lập tức đi khỏi bệnh viện, mà là ở trên ghế ngồi thật lâu.

Hắn không ăn cơm sáng, lại ôm hài tử đi làm kiểm tra, hiện tại chân đã hoàn toàn mềm nhũn.

Đồng thời trong lòng cũng vắng vẻ, không có thời điểm nào làm co hắn cảm thấy mình không giống nam nhân như bây giờ.

Có khoang sinh sản, có kỳ phát tình, sẽ mang thai, sẽ sinh con.

Lại còn có mẹ nó xao động, khát vọng nam nhân……

Quý Dữ ngửa đầu dựa vào trên tường, thật là điên rồi.

Nghỉ ngơi một hồi lâu, cảm thấy có sức quay về hắn mới ôm Tiểu Vũ Trụ đánh xe về nhà.

Cửa mở ra, phòng khách có TV sáng lên, trên sô pha ngồi một người cao lớn.

Nghe thấy tiếng cửa mở, nam nhân quay đầu lại chào hỏi: “Quý Dữ.”

Quý Dữ sững sờ ở cửa, cả kinh nói: “Anh sao ở đây?”

Hạ Trụ đứng lên nhìn Quý Dữ: “Đây là nhà của tôi, giấy tờ bất động sản còn ở chỗ tôi này.”

Quý Dữ: “……”

Hắn sao có thể không nghĩ tới chuyện tìm nhà chứ. Được rồi, trừ bỏ tẩy ký hiệu, xem ra còn phải lập kế hoạch mua thêm căn nhà.

Hạ Trụ lại nói: “Tôi có khả năng ở lại đây vài ngày.”

“Nga, nhà của anh anh định đoạt.”

Quý Dữ hiện tại vô tâm nói chuyện, hắn đem Tiểu Vũ Trụ giao cho bảo mẫu, sau đó ở trên sô pha ngồi xuống.

Hắn cảm thấy trong cơ thể có loại cảm giác dị dạng, bụng nhỏ cũng âm âm lành lạnh không thoải mái, đại khái là bởi vì có dụng cụ tiến vào sao.

Hạ Trụ thấy thế đổ ly nước ấm cho hắn: “Cậu làm sao vậy?”

“Không có gì, chính là đi làm kiểm tra thân thể.” Quý Dữ tiếp nhận nước ấm uống “Cảm ơn.”

“Kiểm tra sức khỏe?”

“Ừm.”

Quý Dữ lười đến nhiều lời, hắn hiện tại chỉ muốn lập tức tắm rửa ngủ: “Tôi tạm thời không dời đi, chờ tôi tìm được nhà thì dọn đi.”

“Không cần, nhà này tôi tặng cậu, tôi lại đây chỉ là ở tạm mấy ngày.”

“Nga, vậy anh tùy ý, tôi lên tắm rửa một cái.” Quý Dữ thật sự không thoải mái, cũng lười đến chiêu đãi Hạ Trụ, nói xong liền lên lầu.

Hạ Trụ cũng theo đi lên.

Hắn chú ý tới áo sơ mi Quý Dữ mặc, đó là áo của hắn.

Quý Dữ không quản hắn, lập tức vào phòng tắm.

Cửa phòng tắm là thủy tinh mờ, thấy không rõ bên trong.

Nhưng bởi vì Quý Dữ cảm thấy trên người rét run, cho nên không chỉ có bật sáng đèn, còn mở đèn tắm, hai luồng sáng chiếu xuống, làm trên thủy tinh hiện ra một hình dáng.

Tí tách tí tách tiếng nước ở phòng ngủ an tĩnh phi thường rõ ràng, dòng nước rơi xuống gạch men vang lên âm thanh thanh thúy.

Hạ Trụ ngồi trên ghế phòng ngủ, khoanh tay trước ngực, ánh mắt thâm trầm mà nhìn bóng người lay động trên thủy tinh.