Không đợi Hứa Nhất Nặc nói, Lâm Song Song trở nên lo lắng. Trước đây họ thường theo chân thần tượng đến các buổi biểu diễn và đoàn làm phim, nhưng họ không thích chụp ảnh thần tượng trong khoang máy bay. Lúc Mộ Nhiên chụp ảnh anh trai trong khoang máy bay, bọn họ còn lên Weibo chửi nhau, tình hình chiến đấu vô cùng nóng.
Kết quả là bây giờ bọn họ lại trở thành fan cuồng đi theo dõi thần tượng sao??
Hứa Nhất Nặc nhìn con số 21 trên vé máy bay, lại nhìn Trần Lạc, khi tầm mắt giao nhau trong mắt cô tràn đầy vô tội: Nói ra anh có thể không tin, nhưng đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Trần Lạc: Cô đoán xem tôi có tin hay không.
Hứa Nhất Nặc:.........
Sau đó tầm mắt của anh ta dừng trên người Triệu Diệc Tinh bên cạnh, nhận ra cậu ta đã sớm tháo kính râm xuống, một mực nhìn các cô. Hứa Nhất Nặc cố gắng nhìn rõ cảm xúc trong mắt anh, để hiểu ý nghĩa của nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt anh ấy.
Hai người nhìn nhau trong 10 giây nhưng vô ích.
Hứa Nhất Nặc trầm tư một lát, lấy máy ảnh ra hướng về phía Triệu Diệc Tinh ngồi ở hành lang chờ, tách.
Trần Lạc: "???? "
Lâm Song Song: "!!!!! "
Hứa Nhất Nặc chạm vào cánh tay Tiểu Lam nhắc nhở: "Này, Tiểu Lam đừng quay video nữa, dùng ống kính mới của em chụp đi. "
Tiểu Lam: "Hả?...... Ồ, ồ ồ! "
Hứa Nhất Nặc nghĩ nếu nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch, vậy thì không cần phải che đậy, dứt khoát thoải mái chụp, cũng không sợ lãng phí tiền vé máy bay, làm fan cũng không thể vô duyên.
Hơn nữa cô cũng không phải fan chân chính, suy nghĩ xong khí thế của Hứa Nhất Nặc trở nên cương quyết hơn. Ba người bọn họ lấy máy ảnh ra chụp một hồi, phát hiện bảo bối nhà họ rất phối hợp, thay đổi vài tư thế để bọn họ chụp được nhiều kiểu hơn.
Lúc này ở sân bay không có nhiều người, ánh nắng ban mai xuyên qua cửa kính chiếu vào người anh, khuôn mặt hoàn mỹ được ánh nắng ấm áp phác họa ra, ánh mắt thâm thúy khi nhìn vào ống kính, nụ cười không hiểu ẩn ý sâu xa, giơ tay hay nhấc chân cũng đầy phong cách. Mãi cho đến khi tiếng loa bắt đầu vang lên trên đài phát thanh, bộ phim bom tấn thời trang tạm thời này mới kết thúc.
Có lẽ đây là cách tự quản lý bản thân đỉnh cao.
Trước khi lên máy bay, Hứa Nhất Nậc và hai người kia nhét hết máy ảnh vào trong túi, lúc đi qua khoang hạng nhất của đoàn đội Triệu Diệc Tinh cũng không có chụp lén ồn ào, yên lặng cùng các hành khách khác đi về hạng phổ thông, Trần Lạc không nói thêm gì nữa.
Anh ta biết kỹ thuật chụp ảnh của mấy fan này đều là vũ khí lợi hại của fandom, so với trước kia thì có tố chất và quy củ hơn rất nhiều, không quấy rầy bọn họ lắm, vì vậy anh ta vẫn hoan nghênh bọn họ. Nếu như không phải bởi vì gặp quá nhiều lần, Trần Lạc vốn sẽ không quá để ý.
Cửa cabin đóng lại, Trần Lạc thò đầu ra nhìn thoáng qua, chỉ chỉ phía sau nói: "Nhớ không, đó chính là fan tặng đệm mát xa cho cậu. "
Triệu Diệc Tinh vừa nhận lấy nước chanh mà tiếp viên hàng không đưa tới: "........."
Tôi không muốn nhớ.
Tối hôm đó trở lại khách sạn, khi tháo đệm massage ra, tâm tình Triệu Diệc Tinh vô cùng phức tạp. Tại sao trong suy nghĩ của những fan này, anh lại là người yếu đuối như vậy?
Mặc dù có một chút là sự thật, nhưng anh biết điều đó, không cần phải nhắc nhở anh ta!!
Triệu Diệc Tinh đen mặt cắm điện, một bên xoa bóp tại chỗ, một bên nhớ lại Vịt vàng nhỏ là fan nào nhưng không có kết quả.
Không nghĩ tới chuyến đi này, lại đi cùng một chuyến bay với Hứa Nhất Nặc.
Trần Lạc giữ bí mật rất tốt, đây hẳn là trùng hợp. Triệu Diệc Tinh nhất thời không biết nên cảm thấy vui vẻ vì loại duyên phận này, hay là nên tức giận vì Hứa Nhất Nặc chạy nhanh như vậy, mới đi cùng đoàn làm phim mấy ngày liền rời đi.
Trần Lạc bảo tiếp viên hàng không mang lên chai soda, cưỡng ép Triệu Diệc Tinh uống cùng: "Lỗi của anh, lịch trình dày đặc như vậy nhưng thông tin chuyến bay vẫn bị bán bởi những kẻ đầu cơ."
Triệu Diệc Tinh nhíu mày nói: "Cô ấy nói là trùng hợp. "
Trần Lạc: "Cậu tin à? "
Triệu Diệc Tinh: "Vì sao không tin, cô ấy... Họ rất lịch sự, rất trưởng thành, không được tùy tiện nói xấu người hâm mộ của tôi. "
Trần Lạc cười ha ha hai tiếng: "Sủng fan cuồng ma a, cậu làm thần tượng tốt đấy. À, anh cũng chỉ tùy tiện nói một chút, không nhằm vào các cô ấy, dù sao người ta cũng đã giúp mình. "
Triệu Diệc Tinh đưa tay đẩy cái đầu to của anh ta ra, ghét bỏ nói: "Anh chính là nhằm vào các cô ấy, không thể vì người ta không để ý tới anh, thoải mái ở trước mặt anh chụp một lúc lâu, liền đánh giá họ là người xấu. "
Trần Lạc trầm mặc hai giây: "....Anh không có. "
Triệu Diệc Tinh: "Anh có, vừa rồi anh còn rất tức giận. "
Trần Lạc: "........."
Triệu Diệc Tinh hài lòng đeo bịt mắt lên, để mặc Trần Lạc đang giận sôi người không có chỗ xả.
Xuống máy bay, Triệu Diệc Tinh cùng đoàn đội trực tiếp rời đi bằng lối vip. Trước khi xuất phát còn có thể lặng yên không một tiếng động, nhưng mấy giờ sau tin tức cũng đã tràn lên trên khắp mạng xã hội, chăc hắn bên ngoài sân bay đang có hàng trăm fan đứng chờ. Vì vậy Trần Lạc đã sắp xếp để bọn họ đi ra bằng lối VIP rồi trực tiếp ngồi xe đến công ty.
Hứa Nhất Nặc và những người khác đi ra khỏi cabin, chỉ có thể nhìn thấy chiếc xe nhỏ đã rời đi. Một chuyến đi viên mãn, bao nhiêu fan theo đuổi thần tượng mấy năm cũng không được, Tiểu Lam vẫn chưa hài lòng, cô cố gắng giơ cao máy điện thoại để quay chiếc xe: "Tạm birtj anh trai, lần sau gặp lại."
Lâm Song Song: "Sao anh trai đột nhiên trở về, một chút tin tức cũng không có. "
Hứa Nhất Nặc: "Có thể có việc đọt xuất, giống như chúng ta." "
Lâm Song Song trầm tư một lát, đột nhiên hiểu ra: "Vậy chúng ta đi cùng một ngày với anh trai, cùng một chuyến bay với anh trai, cùng trở về tăng ca? Làm tròn lên là chúng ta cùng anh trai làm thêm giờ."
Tiểu Lam: "???? "
Hứa Nhất Nặc: "... Logic thiên tài. "
Nhưng nếu nghĩ như vậy thì chút tiếc nuối khi phải về sớm không thể ở lại Hoành Điếm chụp ảnh bộ phim "Cẩm Thư Hành" liền biến mất. Nếu làm fan có những trình độ khác nhau như lúc đi học vậy để hoàn thành nhiệm vụ trong một cấp để tốt nghiệp thì những gì họ thu hoạch được trong thời gian này chẳng khác gì nhảy cóc một bậc để tiến lên bậc tiến sĩ.
Trước khi chia tay ở cửa tàu điện ngầm sân bay, Tiểu Lam lưu luyến: "Chị Nhất Nặc, hai người còn muốn đi thăm ban nữa không? "
Bộ phim này dự kiến sẽ quay ba tháng, chắc chắn nam chính phải ở trong tổ hai tháng. Nhưng thời gian và tiên bạc của cô không mấy dư giả, Hứa Nhất Nặc thật sự muốn nói một câu không đi, nhưng vừa nâng mắt liền đối mặt với ánh mắt tràn ngập chờ mong của Tiểu Lam.
"......" Hứa Nhất Nặc lấy điện thoại di động ra xem xét thị trường chứng khoán hôm nay, chứng khoán cô đang năm giữ đã tăng trở lại, cô ngẩng đầu cố gắng cười, "Được, nếu rảnh thì chúng ta đi. "
Tiểu Lam: "Em rảnh! Tất cả nghe theo chị! "
Lâm Song Song: "Tớ cũng vậy. "
Vì thế các fan tiên nữ vừa mới xuống máy bay đã vui vẻ ước định kế hoạch lần sau quay trở lại Hoành Điếm. Nhưng lần này đi họ sẽ kéo theo cả Vịt vàng nhỏ và Bánh su kem, để cho họ tận mắt thấy anh trai nhà mình gần đây càng ngày càng ngọt, loại phúc lợi này phải chia sẻ với chị em tốt/
Hứa Nhất Nặc trở về ngôi nhà thân yêu đã xa cách mấy ngày, mệt đến mức thiếu chút nữa ngủ trong phòng tắm. Chuyện theo đuổi thần tượng này, không có tình yêu đích thực thì chắc chắn có thể không chống đỡ nổi. Vì thế cô từ chối lời mời đi cà phê của đám Vịt vàng nhỏ, ở nhà ôm dưa hấu xem phim truyền hình, nghỉ ngơi thật tốt.
Mục đích là để xuất hiện trước mặt chị Kỳ một cách sảng khoái và chuyên nghiệp, xứng đáng với sự tin tưởng và tiến cử của chị Kỳ.
"Chị đã trở lại, tạm thời không có cách nào thay đổi lịch trình." Chị Kỳ cắt tóc ngắn, hướng về phía Hứa Nhất Nặc tinh nghịch tạo dáng, "Nhưng trước đó chúng ta đã kiểm tra kế hoạch cùng quy trình, có vấn đề gì không?"
Hứa Nhất Nặc cười tủm tỉm: "Không thành vấn đề, đoàn đội của nghệ sĩ không có ý kiến gì với đội ngũ quay chụp khôm nay đúng không chị?"
Chị Kỳ khoa trương nói: "Họ có ý kiến gì, bây giờ em là siêu tân tinh của Gstar của chúng ta! Cho dù hôm nay Trâu Phàm tới cũng phải nể mặt. Nói xong, cô hạ giọng hỏi, "Có phải gần đây em và Vu Tư Gia trở nên thân thiết hay không? "
Giới thời trang giải trí này không có gì là bí mật.
Hứa Nhất Nặc lúng túng ho một tiếng: "Em đang theo học thầy Vu, em là một người mới mà, muốn tiến bộ hơn. "
Chị Kỳ vui mừng cười: "Quả nhiên lúc trước chị không nhìn lầm khi nhận em, số bào kỳ này em cứ yên tâm chụp đi. Hiện tại thực tập sinh đã trang điểm xong, đang làm một cuộc phỏng vấn đặc biệt, sau đó làm xong sẽ đến studio. "
Hứa Nhất Nặc đã sớm có được danh sách thực tập sinh quay hôm nay, với tư cách là một khán giả xem buổi biểu diễn trực tiếp và người xem video trung thành, cô đã nắm rõ phong cách biểu cảm của từng thực tập sinh. Chỉ là đối phương chưa chắc đã hiểu rõ cách làm việc ở studio, sau khi chuẩn bị xong xuôi, cô liền chạy ra ngoài, dựa vào cửa sổ ngắm phong cảnh, chờ đợi.
Đợi một lát, bảy thực tập sinh hoàn thành xong phỏng vấn, dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác đi về phía studio. Đoàn người vừa đi vừa tán gẫu, náo nhiệt, sôi nổi. Hứa Nhất Nặc liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tô Tiểu Noãn đi ở phía trước.
Tô Tiểu Noãn một mực nói chuyện phiếm với thực tập sinh bên cạnh, giống như cảm nhận được cái gì đó, theo bản năng nhìn về phía trước, tầm mắt giao nhau nhất thời ánh mắt sáng lên.
"Nhất Nặc tỷ tỷ!!!." Chờ mọi người đều đi vào, Tô Tiểu Noãn tạm thời rời đội thay đổi hình tượng chững chạc trên sân khấu, nhảy nhót chạy tới trước mặt Hứa Nhất Hứa, kinh hỉ nói, "Sao chị lại ở đây?! "
Hứa Nhất Nặc rất hài lòng với sự ngạc nhiên của cô, cười tủm tỉm: "Vậy chị nên ở đây ở đâu? "
Tô Tiểu Noãn: "Không phải chị đang đi theo anh trai sao!? Nào nào nào báo cáo tình hình đi, có gì đặc sắc không."
Hứa Nhất Nặc: "???? "
Trọng điểm không đúng lắm nha, không phải trong luyện tập không được sử dụng điện thoại sao?! Làm thế nào mà cô ấu vẫn biết!
"Đúng vậy, anh trai thật sự ngọt ngào, vừa đẹp trai vừa ôn nhu, siêu cấp viên mãn." Hứa Nhất Nặc trêu chọc cô, "Nhưng chị trở về đây là vì em, ở trong lòng chị thì chị em tốt so với anh trai quan trọng hơn, cảm động không? "
Tô Tiểu Noãn gật đầu: "Cảm động, Nhất Nặc tỷ tỷ thật tuyệt.... Nhưng tại sao chị lại ở đây? "
Hứa Nhất Nặc hạ thấp giọng cẩn thận nói, Tô Tiểu Noãn kinh ngạc đến trợn tròn hai lần nghiêng đầu ngửa ra sau một lần nữa đánh giá Hứa Nhất Nặc từ trên xuống dưới.
"Thì ra là Nhất Nặc tỷ tỷ, chị là nhϊếp ảnh gia chuyên nghiệp?!"
"Ừm."
Ok, lúc mới quen không chuyên nghiệp lắm, nhưng bây giờ trình độ của cô đã trở nên thăng hoa rồi.
Tô Tiểu Noãn ôm lấy cánh tay Hứa Nhất Nặc: "Vận khí của em quá tốt, chị Nhất Nặc, chị cũng quá tốt, lúc trước thật sự đã đồng ý giúp em, trách không được ảnh chụp hiện trường của em không giống người khác. Quả nhiên fan của anh trai chính là tiểu tiên nữ xinh đẹp. "
Khen cô thì chỉ khen cô thôi, sao lại khen Triệu Diệc Tinh, đây là duyên phận và sự thấu hiểu lẫn nhau giữa nam nữ chính sao?
"Yên tâm, chị nhất định sắp xếp thỏa đáng việc chụp bìa tạo chí lần này."
Thấy đã đến lúc, Hứa Nhất Nặc gọi Tô Tiểu Noãn cùng đi vào. Cư dân mạng đã lâu không xuất hiện, Tô Tiểu Noãn hiện tại đã là nghệ sĩ lưu lượng, còn có rất nhiều chuyện muốn nói chuyện với Hứa Nhất Nặc, nhưng đã có nghệ sĩ không thể vì vấn đề cá nhân mà chậm trễ công việc.
Hai người cùng nhau vào cửa, mọi thứ thoạt nhìn bình thản không có gì lạ, ngay cả trước khi quay cùng mấy người thực tập sinh khác cũng nhìn không ra khác biệt.
Chỉ là trong lúc quay phim, Tô Tiểu Noãn vụиɠ ŧяộʍ chạy tới nhỏ giọng hỏi: "Chị Nhất Nặc, vì sao lại sắp xếp C vị cho em? Hiện tại em không đứng thứ nhất."
Hứa Nhất Nặc cũng nhỏ giọng trả lời cô: "Vậy những người hôm nay tới đây không phải là 7 người đứng đầu sao?"
Tô Tiểu Noãn nghịch nghịc lọn tóc: "Chị Nhất Nặc, không phải vì chúng ta có quan hệ tốt nên chị chiếu cố em chứ? "
"Đương nhiên là không."
"Em rất vui vẻ, chỉ là sợ fan của nhưng người khác có thể...gây rắc rối. "
"Yên tâm, kỹ thuật của chị và biểu hiện của các em cũng không phải ở vị trí, lát nữa tiếp tục cố gắng."
Hứa Nhất Nặc mỉm cười tiếp nhận sự quan tâm cùng thiện ý của Tô Tiểu Noãn, quả nhiên là nữ chính tốt bụng xinh đẹp, ngay cả pháo hôi là cô đây cũng phải quý cô ấy!
Đương nhiên lựa chọn của cô cũng không phải là bởi vì hào quang nữ chính, chủ đề phong cách và vị trí đứng của kỳ này, đều tham khảo ý kiến của Tư Gia.
Nói về đạo đức nghề nghiệp, cô là người chuyên nghiệp.
Vị trí C vị và nhϊếp ảnh gia phối hợp ăn ý, dưới sự dẫn dắt của người đứng giữa và dưới sự hướng dẫn của nhϊếp ảnh gia, một số thực tập sinh rõ ràng không thích ứng được với buổi chụp ảnh cũng nhanh chóng thư giãn, đạt được tiêu chuẩn cơ bản.
Hôm nay chị Kỳ không có việc gì, đứng xem các cô chụp ảnh, thuận tiện nói chuyện với nhân viên tổ tiết mục. Sau khi quay xong, cô rất hài lòng với biểu hiện của Hứa Nhất Nặc hôm nay và nghĩ đến việc mình đột đột kéo người về tăng ca, muốn mời Hứa Nhất Nặc một bữa cơm tối để xin lỗi.
Về nhà cũng là nồi lạnh, bếp lạnh Hứa Nhất Nặc vừa định đáp ứng, điện thoại di động nhận được tin nhắn nhắc nhở, mở ra xem ————
Chu Hi: Nhất Nặc, chị có rảnh không? Tôi có chuyện muốn nói.