Chương 36

Thứ mình mong muốn cứ như vậy rơi vào trong tay, Lý Văn Khiêm sửng sốt một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, hắn há miệng muốn nói "Được", nhưng làm thế nào cũng không phát ra tiếng, cuối cùng chỉ có thể ậm ờ "Ừm" một tiếng.

Lý Dư không cảm giác ra có gì không đúng, đứng thẳng lên nhìn hai con đường lớn trái phải, hỏi: "Tốt lắm, vậy ngươi hiện tại có rảnh không? Dắt ta đi dạo trước?”

Lý Dư muốn tham quan hoàng cung, lần trước cô từ Lang Hoàn Điện lén chạy ra chỉ lo né tránh cấm quân tuần vệ, căn bản chưa từng ngắm phong cảnh trong hoàng cung.

Lý Văn Khiêm thừa dịp Lý Dư không nhìn thấy, nhanh chóng cúi đầu hít sâu một hơi, lại ngẩng đầu, vẫn là tiểu thiếu niên vừa ngại ngùng vừa đứng đắn kia: "Được!"

Lý Văn Khiêm đáp rất thống khoái, lại quên mất chính mình cũng rất ít đi dạo trong cung, nơi quen thuộc ngoại trừ Đông Cung trước kia cùng Tây Sơn Các cư trú hiện tại ra thì cũng chỉ còn Cầu Tác Trai ngày thường lên lớp.

Lý Văn Khiêm không muốn bại lộ bèn ám chỉ Hải Khê dẫn đường.

Lúc Hải Khê vô thanh vô tức mang đến cảm giác tồn tại cực yếu, thời khắc mấu chốt lại rất hữu dụng. Hắn mang theo Lý Dư cùng Lý Văn Khiêm, đưa bọn họ đến những nơi có thể đi trong cung, mấy chỗ cách không xa lại có cảnh trí không tệ cũng đi dạo một lần.

Cuối cùng hắn sợ Lý Văn Khiêm và Lý Dư mệt mỏi, lại dẫn hai người đến một cái đình gần Phù Dao Trì ngồi xuống nghỉ chân.

Quế Lan bảo mấy cung nữ đi theo lấy đồ ăn, tự mình cầm quạt quạt cho Lý Dư giải nhiệt.

Nhưng Lý Dư chê lực quạt của Quế Lan quá nhẹ quá nhã nhặn, vì thế lấy quạt ra tự mình quạt, nhân tiện còn điều chỉnh góc độ, cũng đưa Lý Văn Khiêm bên cạnh vào trong phạm vi gió thổi tới. Cô vừa phóng khoáng quạt vừa cảm thán: "Đây là cảm giác của người có tiền, tốn cả ngày cũng không thể đi dạo hết nhà mình sao? Yêu rồi yêu rồi.”

Lý Dư biết mình nói những từ ngữ hiện đại cũng sẽ bị bọn họ coi là lời nói điên cuồng không cần quan tâm, cho nên nói xong liền chuyển đề tài hỏi Lý Văn Khiêm: "Ngươi bình thường có gặp Văn Thứu không?”

Lý Văn Khiêm sững sờ: "Văn soái?”

Lý Dư: "Đúng vậy.”



Lý Văn Khiêm nghĩ nghĩ: "Ta không ra cung được, lúc Văn soái vào cung giảng bài có thể gặp hắn.”

Lý Dư ngoài ý muốn: "Hắn còn tới giảng bài cho các ngươi? Hắn không phải võ quan sao? Giảng cho các ngươi cái gì? Binh pháp sao?”

Lý Văn Khiêm lắc đầu: "Hắn không giảng binh pháp, hoàng gia gia bảo hắn nói chuyện biên cảnh, nói là để cho chúng ta lĩnh hội khó khăn của dân chúng, chớ vì thân ở kinh thành mà bị phồn hoa an nhàn trước mắt làm mê hoặc.”

Lý Dư cười nói: "Trong thời bình phải nghĩ đến thời loạn, không hổ là hoàng đế, nhìn xa trông rộng ha.”

Lý Văn Khiêm chú ý đến cách xưng hô của Lý Dư đối với hoàng đế, đang cảm thấy kỳ quái, chợt nghe Lý Dư nói thêm một câu: "Vậy lần sau hắn giảng bài cho các ngươi, ta có thể đi nghe không?"

Lâm Chi Yến mỗi lần tính kế Lý Văn Khiêm đều cố ý chọn thời điểm Văn Thứu có mặt, vậy nói ngược lại, chỉ cần Văn Thứu và Lý Văn Khiêm cùng xuất hiện, tỷ lệ phát sinh nguy hiểm cũng rất cao.

Lý Văn Khiêm: "Hả?”

Lý Dư: "Được không?”

Lý Văn Khiêm choáng váng, Cầu Tác Trai từ trước đến nay đều là nơi hoàng tử hoàng tôn đi học, thật đúng là chưa từng có công chúa đi qua.

Hắn trong lúc nhất thời không nén được tò mò hỏi Lý Dư: "Cô cô tại sao muốn đi nghe Văn soái giảng bài?”

Lý Dư tư duy hiện đại còn chưa ý thức được vấn đề, cô nói: "Chính là... muốn đi thôi.”

Lý Văn Khiêm khó xử: "Nhưng nếu người đi Cầu Tác Trai, còn chỉ nghe Văn soái giảng bài, nếu truyền ra ngoài sợ là sẽ rước lấy một ít tin đồn không dễ nghe.”

Lý Dư buồn cười, lúc này mới nhớ tới nơi mình ở hiện tại là cổ đại, không phải trường đại học không có việc gì liền có thể chạy đến phòng học người khác nghe giảng ké.