Chương 32

"Hoàng tỷ! Ta mang rượu mạnh mà tỷ muốn đến rồi!" Tiểu Thập Nhất hùng hùng hổ hổ đi vào Lang Hoàn Điện, đằng sau còn đi theo tiểu thái giám ôm ba vò rượu.

Lý Dư đang ăn cơm tối, chuẩn bị khách sáo hỏi bọn hắn ăn cơm chưa, chưa ăn thì ngồi xuống cùng ăn, kết quả bị Tiểu Thập Nhất cắt ngang: "Rượu đưa tỷ rồi, lục hỏa đâu?"

Lý Dư im lặng, không ngờ Tiểu Thập Nhất lại hành động như vậy, nhưng vẫn đứng dậy nói: "Ra ngoài đi, trong phòng nóng quá.”

Mùa hè lại không có điều hòa, mặc dù có đặt chậu nước đá, nhưng một đống người chen chúc trong phòng vẫn quá nóng.

Vẫn là đình nghỉ mát bốn phía gió lùa, Tiểu Thập Nhất bảo cung nhân rót vài loại rượu hắn mang đến vào trong chén, đặt lên bàn, bá khí nói: "Đều ở đây hết, tỷ uống xem có được không?”

Lý Dư cần rượu cũng không phải để uống, cô nghiêng người hỏi Quế - Doraemon - Lan: "Có thứ gì đốt lửa không?"

Quế Lan từ trong tay áo lấy ra một cây sổ lửa, nhẹ nhàng thổi ra lửa.

Lý Dư đưa tay ra lấy sổ lửa, nhưng Quế Lan vẫn chưa buông tay, thậm chí khuyên nhủ: "Điện hạ thân thể thiên kim, có gì cứ phân phó nô tỳ đi làm là được, cần gì phải tự mình động thủ.”

Lý Dư sợ chết sao? Ít nhất ở thế giới này, cô không sợ.

Lý Dư: "Không sao, đưa cho ta đi.”



Quế Lan không thể làm gì khác hơn là đem sổ lửa giao cho Lý Dư, nhìn Lý Dư một tay xắn tay áo, một tay cầm sổ lửa lần lượt dừng lại trên từng cái chén đựng đầy rượu.

Lý Dư xem qua video thí nghiệm, trong đó dùng đồng sunfat cùng với cồn nồng độ 95%.

Cô không xác định độ rượu ở thế giới này là bao nhiêu, có thể đốt được hay không, chỉ có thể đánh cược một phen, nếu nồng độ quá thấp không đốt được, cô... tuyệt đối sẽ không làm ra rượu chưng cất và cồn.

Thân là người yêu thích tiểu thuyết xuyên không, Lý Dư không chỉ biết cách chưng cất và chiết xuất rượu, còn biết nếu mình lấy những biện pháp này ra, tất nhiên sẽ bởi vì mùi vị thơm ngon của rượu chưng cất, cùng với tác dụng sát khuẩn của "cồn" mà được người đời tán dương.

Những tiểu thuyết này đều viết nát rồi, cô mới không dẫm vào vết xe đổ của các tiền bối xuyên không!

Đáng tiếc Lý Dư vận khí không tốt, rượu Tiểu Thập Nhất mang đến nồng độ quá thấp, tất cả đều không đốt nổi.

Xấu hổ rồi.

Lý Dư sâu kín nhìn Tiểu Thập Nhất, ý đồ dời đi xấu hổ: "Đốt cũng đốt không nổi, đây chính là rượu mạnh mà ngươi nói?"

Tiểu Thập Nhất lúc này mới biết Lý Dư muốn rượu không phải vì uống, mà là vì đốt ra lửa xanh.

Hắn một mặt cảm thấy Lý Dư không nói lý, rượu cũng là nước, làm sao có thể đốt được, một mặt cứng cổ cãi lại: "Đây chính là rượu mạnh toàn kinh thành rồi!"



Lý Dư: "Ồ.”

Tiểu Thập Nhất tức điên, may mắn trước khi Tiểu Thập Nhất đập đồ, Quế Lan đứng ra nói một câu: "Nô tỳ nhớ hoàng thượng từng ban cho công chúa điện hạ một vò rượu Thục Châu, không bằng lấy ra thử xem?"

Lý Dư: "Rượu Thục Châu?”

Tiểu Thập Nhất không quan tâm đến ban thưởng của các huynh đệ tỷ muội, cũng không biết phụ hoàng có phải thật sự từng ban rượu ngon cho Lý Dư hay không, nghe vậy chỉ cảm thấy còn có một tia hy vọng, không suy nghĩ nhiều.

Lý Văn Khiêm cũng hơi sửng sốt, hắn nhìn bóng lưng Quế Lan xoay người đi lấy rượu, đáy mắt hiện lên một tia suy nghĩ sâu xa.

Một lát sau, Quế Lan mang về một bình rượu nhỏ. Bà mở niêm phong vò rượu ra, mùi rượu nồng đậm xông vào mũi, quả thật là so với rượu Tiểu Thập Nhất mang đến còn nồng đậm hơn.

Quế Lan một bên rót rượu trong suốt vào trong chén lưu ly, một bên giải thích: "Rượu này là ngự tửu thượng cống Thục Châu, nói là thợ thủ công Thục Châu dùng phương pháp đặc biệt chưng ra, tửu tính cực mạnh.”

Chưng? Chưng cất? Rượu chưng cất?

Thời đại này có rượu chưng cất?

Lý Dư cẩn thận đưa sổ lửa tới gần rượu, kết quả khiến người ta mừng rỡ, lửa sáng vừa tới gần, trên mặt rượu lập tức dấy lên ánh lửa.