Chương 48

Đây là một video công khai, nhưng Nguyễn Nặc lại bỗng dưng cảm thấy những lời này là nói cho cô nghe.

Nhưng cô đã nhanh chóng xóa bỏ ý nghĩ hoang đường này. Cô và bác sĩ Lục chỉ có duyên gặp nhau hai lần, thậm chí anh ta hoàn toàn không biết tình huống của cô, làm sao có thể nói cho cô nghe được.

Nhưng hôm nay quả thật cô đã bị tin đồn nhảm trên mạng ảnh hưởng tâm trạng, cho nên mới khóc một trận lớn để phát tiết cảm xúc. Như vậy có phải lần này đột nhiên biến thành mèo là có liên quan đến tâm trạng hay không?

Nguyễn Nặc hít một hơi thật sâu, từ từ bình ổn lại tâm trạng. Trên máy tính bảng còn đang phát video của bác sĩ Lục, nhưng cô đã không còn tâm trạng để xem nữa, cho nên dùng móng vuốt nhỏ nhấn tắt, cuộn tay vào trên ghế salon nghỉ ngơi.

Còn không chờ cô yên tĩnh được bao lâu, Từ Duy Du đã ôm cô đến bàn làm việc của chị ấy, "Hôm nay sau khi quan hệ hai đứa em công khai, có không ít lời bàn tán tổn hại đến hình tượng của em." Nói đến đây, Từ Duy Du theo thói quen vừa nói chuyện vừa quan sát vẻ mặt của đối phương, nhưng khi cúi đầu thấy khuôn mặt mèo của cô chị mới nhớ ra, hoàn toàn không nhìn ra chút gì cả.

"Meo." Vâng

Thật ra thì cô đã nhìn thấy, còn bị những lời nhảm đó ảnh hưởng đến. Nguyễn Nặc cúi thấp đầu móng vuốt nhỏ màu socola nhẹ vỗ lên cánh tay của Từ Duy Du mấy cái, tiếng kêu rất là thảm thương.

Từ Duy Du thông qua động tác của cô, từ từ hiểu được, cô đã nhìn thấy được những tin đồn kia, "Lúc bình luận ở đây bị kéo lên top thì bọn chị đã sớm chú ý đến rồi, rõ ràng xem là hai người đi, còn hơn bị nói thành em phẫu thuật thẩm mỹ nghiêm trọng đến nổi biến thành một người khác."

Nguyễn Nặc nhẹ gật đầu, tỏ ý cô biết.

Từ Duy Du tiếp tục nói: "Từ Kha cũng thấy những bình luận đó, là em ấy bảo chúng ta tạm thời không giải thích, để cho em ấy ra tay điều tra xong đã, xem thử rốt cuộc người phía sau màn là ai."

Phía sau màn? Nguyễn Nặc không nghĩ đến phương diện này, cô còn cho là, video và tin đồn này cũng chỉ là do dân mạng nhất thời xấu xa nghĩ ra mà thôi, bây giờ nhìn lại thì ra có người sớm đã có âm mưu.

Thoáng một cái Nguyễn Nặc liền có tinh thần lại, đi tới trước màn hình máy tính của Từ Duy Du, nhìn không chớp mắt, cô rất muốn biết, rốt cuộc ai lại có ác ý với cô như vậy.

"Em có quen biết Lý Thanh không?” Từ Duy Du vừa hỏi vừa nhịn không được xoa cái đầu đầy lông mềm mại của cô.

Lý Thanh chính là tiền bối đã từng trò chuyện mấy câu với cô trong phòng trang điểm, Nguyễn Nặc gật đầu, cô biết. Khi đó cô ta không quen bắt đầu làm việc cho nên liền xin nghỉ, nhưng các cô cũng chỉ là diễn viên, rốt cuộc xin nghỉ cũng phải đi báo cho đạo diễn, dù sao cũng không có quan hệ với cô

Lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí như vậy, Từ Duy Du nhìn người rất chính xác. Trong lòng chị ấy vô cùng hiểu rõ tính cách của Nguyễn Nặc, chính là một bông hoa trắng, không thể chủ động gây chuyện được, giải thích duy nhất cho chuyện này chính là có người ghen ty những gì bây giờ cô có.

Nhưng chuyện này bên Từ Kha đã bắt tay xử lý rồi, tất nhiên năng lực của em trai không thể nghi ngờ, tin tưởng không bao lâu là có thể giải quyết. Từ Duy Du vuốt lông cô, "Liên quan đến tin đồn em phẫu thuật thẩm mỹ, là từ bên Lý Thanh truyền ra, bây giờ đang xử lý rồi, đến lúc đó người thảm chính là cô ta."

Nguyễn Nặc ngạc nhiên, không nghĩ đến một người lạ không tiếp xúc nhiều lại có thể có ác ý lớn với cô như vậy.

Từ Duy Du thấy bộ dạng khϊếp sợ của cô, ôm cô đặt lên đùi, vuốt lông cho cô, "Sau này có thể em sẽ gặp phải loại chuyện này rất nhiều, cho nên, bây giờ em phải rèn luyện tâm thái của mình, không cần phải để ý đến những lời không có chút dinh dưỡng lại hoang đường kia.”

"Meo meo meo." Em biết rồi.

Nguyễn Nặc ngoan ngoãn nằm trên người Từ Duy Du, suy nghĩ bay xa. Có nhiều lần cô đều nói với mình, phải kiên cường, nhưng mỗi lần đối mặt với chuyện nào đó luôn làm cho cô trở tay không kịp. Sau lần này, tuyệt đối không thể cứ yếu đuối như vậy nữa, cho dù sau lưng cô có Từ Kha, có Duy Du nhưng cuối cùng cô vẫn nên tự mình giải quyết những chuyện này thì tốt hơn.

*

"Lý Thanh, rốt cuộc cô đã làm cái gì?" Người đại diện - Trần Hân Di đi nhanh đến bên cạnh Lý Thanh còn đang trang điểm, ném điện thoại lên trên bàn trang điểm trước mặt cô ta, "Khoảng thời gian này tôi dẫn người mới, không có thời gian quản cô, cô liền mang cho tôi một phiền phức lớn như vậy, cô đúng là có khả năng."

Thợ trang điểm còn đứng ở bên cạnh thấy loại tình huống này, vội vàng thả bút vẽ mày xuống, tự giác rời khỏi. Lần đầu tiên người này nhìn thấy một người đại diện lại có tính khí lớn như vậy. Cô ta lập tức quyết định tự giác đi ra ngoài trước, để cho hai người này ồn ào đã, tránh một lát lại lỡ tay làm tổn thương mình.

Vẻ mặt Lý Thanh đầy khó hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Cô ta vội vàng vươn tay nhặt lấy điện thoại bị ném trên bàn, tin tức giải trí dùng tiêu đề lớn để đưa tin "Chỉ số thông minh không đủ? Diễn viên Lý Thanh làm giả trình độ học vấn."

"Là ai đào lên?" Tay cầm điện thoại của Lý Thanh hơi phát run, đây là lời thuận miệng cô ta nói trong một chương trình giải trí nào đó, khi đó vì muốn xây dựng hình tượng học bá, để làm trọn vẹn lời nói dối của mình, cô ta còn nhờ bạn bè giúp đỡ, lấy một người đã tốt nghiệp đại học có cùng tên với cô ta sửa lại thành cô ta.

Còn về người có cùng tên với cô ta thì cũng đã nhận một số tiền lớn, để cho người đó sau này không nói ra chuyện này.

Chuyện này cũng đã rất lâu rồi, rốt cuộc là ai đào lên.

"Rõ ràng chúng ta đã xử lý chuyện đó thỏa đáng rồi, chỉ cần cô không nhắc đến, mọi người sẽ hoàn toàn quên đi, hình tượng học bá của cô cũng sẽ đi sâu vào lòng người. Bây giờ gây ra chuyện như vậy, đừng nói là cô mất mặt, ngay cả công ty cũng phải chịu tiếng xấu với cô."

Lý Thanh bị Trần Hân Di mắng đến mức không cách nào mở miệng nói chuyện. Cô ta đã từng hưởng qua độ nổi tiếng của hình tượng học bá mang đến, bây giờ chuyện này lộ ra chính là đánh vào mặt người hâm mộ, cô ta thật sự không có can đảm đi xem mấy bình luận trên Weibo nữa.

Cho nên rốt cuộc là ai làm, hao hết tâm tư đào lịch sử đen tối của cô ta lên, cả người Lý Thanh chìm vào tuyệt vọng. Bỗng nhiên, cô cảm thấy điện thoại trong tay đang rung lên mấy cái, màn hình điện thoại sáng lên. Đôi mắt của Lý Thanh đã bị nước mắt làm cho mơ hồ, không thấy rõ chữ trên màn hình, nhưng có thể nhận ra, đây cũng là một tin tức giải trí mới.

Chẳng lẽ vì danh tiếng của mình, công ty giúp cô giải thích?

Lý Thanh vội vàng lau nước mắt, lúc này mới thấy rõ tiêu đề của tin tức giải trí mới, "Diễn viên Lý Thanh thêm cảnh diễn", "Diễn viên Lý Thanh hẹn hò với một người đàn ông thần bí vào đêm khuya". Nhìn những chữ này, đầu của Lý Thanh bắt đầu choáng váng, đây rõ ràng là có người muốn cô ta không thể lăn lộn trong giới giải trí nữa.

Cô ta lật lại mấy cái blog trong số đó, phát hiện có blog cô ta tìm đến bôi đen Nguyễn Nặc phẫu thuật thẩm mỹ, trái lại bây giờ những trang này lại bôi đen ngược lại cô ta.

Những con sói mắt trắng này thu tiền làm việc này vẫn còn muốn quay lại đạp cho khách hàng một đạp.

Tất nhiên Trần Hân Di cũng thấy nội dung trong điện thoại của Lý Thanh, chị ta hít sâu mấy hơi, mới vừa rồi đã đi tìm đoàn đội đến xử lý. Hy vọng tất cả còn kịp.

"Lý Thanh, cô phải nói tất cả cho tôi biết, rốt cuộc cô đắc tội với ai." Trần Hân Di lướt xem Weibo, phát hiện những tin xấu liên quan đến Lý Thanh đã bị người ta đưa lên hot search, không ít người vì bị lừa dối, mà ồn ào thoát fan trở về đạp một cước.

"Tôi không làm gì cả." Lý Thanh cẩn thẩn suy nghĩ lại chuyện xảy ra gần đây. Cô ta cúi đầu, hai tay che kín mặt mình. Cô ta biết bối cảnh của Nguyễn Nặc. Hôm nay cô còn công khai chuyện yêu đương với tổng giám đốc tập đoàn Quân Việt. Nếu như cô ta trực tiếp nói với người đại diện hôm nay cô ta đưa tin hãm hại Nguyễn Nặc, như vậy ai cũng không thể cứu được cô ta, thậm chí còn sẽ bị công ty trực tiếp bỏ rơi.

Cô ta cho là chuyện này có thể giấu diếm, không nghĩ đến còn bị người khác phát hiện, hơn nữa rất có thể người đối phó cô ta, chính là Nguyễn Nặc.

Không phải Nguyễn Nặc chỉ có bộ dạng xinh đẹp, vận may tốt, lại được Từ Kha yêu thích thôi sao, một chút tư chất nên có của một diễn viên cô cũng không có.

"Được, cô không nói phải không?" Trần Hân Di cười lạnh, "Lúc đầu chúng ta ký hợp đồng, tất cả hành động của cô đều phải thông qua sự đánh giá của tôi là thích hợp hay không thích hợp. Nếu cô đã bội ước trước như vậy cũng không cần phải tiếp tục nữa.”

Nói xong, chị ta rời đi không quay đầu lại, Lý Thanh còn đắm chìm vào đả kích do tin tức giải trí mang tới, hậu tri hậu giác hiểu được lời của người đại diện, một lát sau tỉnh táo lại, cô ta là bị bỏ rơi rồi.

Ha, lúc trước khi cô còn chút nổi tiếng, Trần Hân Di cũng không đối xử như vậy với cô ta.

Thợ trang điểm đứng ở một bên. Sau khi nhìn Trần Hân Di rời đi, cô ta đang chuẩn bị đi đến tiếp tục trang điểm, nhưng phát hiện Lý Thành đã gục xuống bàn khóc nức nở.

Thợ trang điểm có chút không biết làm sao, cô ta chỉ muốn trang điểm một chút, sao lại khó khăn như vậy.

*

Nguyễn Nặc đợi cả ngày ở công ty của Từ Duy Du, nhìn bộ dạng tập trung làm việc của chị ấy, thật sự rất giống với Từ Kha.

Duy Du cũng không cho cô xem tin tức nữa, cũng không nói rốt cuộc tin đồn kia được xử lý như thế nào. Bây giờ cô chỉ là một con mèo Xiêm yếu ớt, trái lại không cần quan tâm những chuyện kia.

Hình như biến thành mèo làm cho tâm hồn của cô có thể nghỉ ngơi, yên tĩnh cả ngày. Nguyễn Nặc cảm giác tâm trạng của mình đã tốt hơn rồi, có thể vui vẻ quay phim rồi.

Nguyễn Nặc đi tới một góc của phòng làm việc, hài lòng uống sữa dê mà Từ Duy Du đã chuẩn bị cho cô. Lúc này nghe được tiếng đóng mở của cửa phòng làm việc, cả ngày cô đều ở chỗ này, thường thấy thư ký cầm tài liệu ra vào. Vì vậy cũng không chú ý nhiều, chuyên tâm uống sữa.

Ghế bên cạnh bị kéo nhẹ nhàng ra, sau đó người mới tiến vào ngồi đối diện với Từ Duy Du.

Nguyễn Nặc phát hiện không đúng, người đến tìm Từ Duy Du làm việc đều đi vào rồi bàn chuyện, chưa thấy nhân viên nào đi vào lại yên lặng lâu như vậy.

Cô vừa mới dừng lại động tác uống sữa, liền bị Từ Kha ôm đến trước mặt anh.

Vốn dĩ dưới đáy mắt của anh còn có chút cảm xúc tức giận, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt của cô, liền hoàn toàn biến mất.

Anh vươn tay cầm khăn giấy từ bàn của Từ Duy Du, nhẹ nhàng lau chút sữa dê dính trên miệng của cô.

Nguyễn Nặc ngây ngốc nhìn anh, chờ anh lau xong, nhảy một cái vào trong lòng Từ Kha.

"Meo meo." Từ Kha.

Từ Kha ném khăn giấy vào trong sọt rác, sau đó ôm cô, cúi đầu dùng mặt đυ.ng vào mặt cô.

"Hai đứa còn để ý đến chị không đó!" Từ Duy Du hoàn toàn bị xem thành người trong suốt. Sau khi xử lý tài liệu trong tay xong, chị ngẩng đầu một cái liền nhìn thấy hành động của bọn họ.

"Chị cũng có cơ hội này, tối nay không phải vị kia nhà họ Bạch mời chị ăn cơm sao?" Từ Kha ôm Nguyễn Nặc đứng lên, mỉm cười nói.

"Em..." Nói tới chuyện này liền làm cho chị ấy tức giận. Kần đó tìm Bạch thị mượn video giám sát, Từ Kha dùng danh nghĩa của chị ấy đi mượn, hại chị thiếu đối phương một ân tình.

Mà tên Bạch An Hằng đó lại lấy cái này để mời chị ấy đi dùng bữa tối.

"Từ Kha, em phải đi cùng với chị." Từ Duy Du gọi anh lại.

"Ồ?" Từ Kha quay đầu nhìn chị ấy, giọng nhàn nhạt nghe không ra vui buồn, "Có thể."