Lâm Yên Nhiên nhìn thời gian hợp đồng có hiệu lực, tổng cộng mười lăm năm, còn gần mười năm mới có thể chấm dứt hợp đồng......
Sau thời gian dài như vậy, nếu đến thời điểm đó, hoa hệ sẽ nguội lạnh.
Phàm là ai đọc kỹ qua nội dung hợp đồng cũng biết có bao nhiêu hố, cũng không biết lúc ấy nguyên chủ tại sao lại đồng ý ký kết......
Cái hợp đồng này khẳng định là phải giải quyết.
Nhưng lúc này Lâm Yên Nhiên lòng có dư mà lực không đủ.
Suy cho cùng, những việc chuyên môn này cần cho người cho nghiệp làm. Đặc biệt là hiện tại, anh lẻ loi một mình chống đối với toàn bộ công ty, mặc kệ là tinh lực hay tài lực đều không chiếm ưu thế. Vì vậy, nếu anh muốn chấm dứt hợp đồng một cách ổn định và thắng trận, nhất định phải tìm một luật sư có năng lực mạnh mẽ để giải quyết trong một lần mới được.
Vì vậy Lâm Yên Nhiên ngay lập tức bắt đầu tìm kiếm luật sư giỏi hiện đang chống lại các vụ kiện hợp đồng như này.
Sau khi tìm trong một lúc, trong đầu đã có được vài ứng cử viên thích hợp.
Mọi người đều biết, một luật sư nổi tiếng như vậy không hề rẻ. Lâm Yên Nhiên nghĩ đến đoạn miêu tả cuộc sống của nguyên chủ trong nguyên tác có vẻ vô cùng khổ sở, trong lòng có chút dự cảm không lành liền lập tức đi tra tài sản còn thừa của nguyên chủ.
Sau khi cẩn thận đem thẻ ngân hàng đối phương mở, lần này đến lần khác hết mở Alipay* đến mở WeChat**, trong lòng Lâm Yên Nhiên đột nhiên sinh ra một cổ chua xót.
(*) Alipay là ví điện tử được sáng lập và phát triển bởi tập đoàn Alibaba (Trung Quốc). Có thể hiểu một cách đơn giản, Alipay là công cụ giúp người tiêu dùng thanh toán các giao dịch trực tuyến như mua sắm online,...
(**) Wechat/Weixin/微信: Ứng dụng dùng để nhắn tin, thanh toán tiền, tương tự như zalo. Ở thời đại 4.0 lúc bấy giờ thì phần lớn người TQ đều dùng Wechat để thanh toán tiền ngay trên điện thoại thay vì dùng tiền mặt như trước kia, rất tiện lợi.
Tổng tiền mặt của nguyên chủ còn không đến mười ngàn tệ......
Đây không phải mức lương hàng ngày 208 vạn mà mọi người thường trêu chọc, chênh lệch không phải một hai đồng......
Lâm Yên Nhiên im lặng tắt tất cả các phần mềm.
So với thuê luật sư tới để đâm đơn kiện, giờ đây anh có vẻ cần phải suy nghĩ khẩn cấp hơn về việc làm thế nào để kiếm cho mình một số tiền trước.
Lâm Yên Nhiên bất lực thở dài, trong lòng ẩn ẩn nghĩ không thông.
Không cần biết nguyên chủ cùng công ty bất bình đẳng như thế nào, nhưng tốt xấu gì cũng ở giới giải trí lăn lộn năm sáu năm, cũng coi như đã từng nổi tiếng, hơn nữa cũng không có ham mê bất lương gì, tại sao lại không làm nên trò trống gì, tùy tiện chạy hai chương trình cũng không đến mức nghèo túng đến vậy.
Lâm Yên Nhiên nhíu mày, lại nhìn chằm chằm tin nhắn nhắc nhở chuyển khoảng ngân hàng, phát hiện nguyên chủ cư nhiên lại chuyển ra 500 vạn vào tuần trước.
Mà sau khi chuyển khoản, nguyên chủ đã gửi một tin nhắn cho một dãy số xa lạ ——
【 Tiền nuôi dưỡng trước kia, toàn bộ đều trả cho các người, sau này không ai nợ ai. 】
Thực hiển nhiên số tiền này hắn chuyển đến chính là ba mẹ nuôi hào môn kia, sau khi tìm được con ruột trực tiếp đem nguyên chủ đá đi.
Đôi lông mày xinh đẹp của Lâm Yên Nhiên nhíu càng chặt.
Giọng nói của Oánh Oánh ở ngoài cửa đột nhiên vang lên, cô gõ gõ cửa, cùng với bác sĩ đi tới trước giường bệnh.
Lâm Yên Nhiên tắt điện thoại, phối hợp để bác sĩ kiểm tra.
Cuối cùng bác sĩ bảo vết thương ở chân đã không có vấn đề gì, chỉ cần chú ý tĩnh dưỡng, sau đó bắt taxi về nhà.
Anh buổi chiều nói chuyện cùng Đinh Duy Khang cũng không mấy vui vẻ, đối phương sau khi đi trực tiếp đem xe bảo mẫu cùng với các thiết bị khác công ty cấp cho anh lấy đi.
Lúc về nhà là giờ cao điểm buổi chiều, trên đường bị tắc đường, Lâm Yên Nhiên mất gần một tiếng đồng hồ mới có thể trở về nhà của nguyên chủ.
Căn nhà nhỏ khoảng 90 mét vuông trống trơn, trừ thiết bị âm nhạc chuyên nghiệp hơi đáng giá trong nhà, còn lại đều bố trí rất đơn giản, nhìn ra được điều kiện kinh tế không tốt lắm.
Sau khi Lâm Yên Nhiên tiễn Oánh Oánh đi, lập tức mở tủ lạnh chuẩn bị nấu cơm.
Từ khi tỉnh lại anh đã không ăn gì, hiện tại đã sắp 8 giờ tối, bụng đã sớm cồn cào vì đói.
Lâm Yên Nhiên mở tủ lạnh nhìn một lần, đem nguyên liệu nấu ăn có thể sử dụng được đều lấy ra, miễn cưỡng làm cho mình một bữa cơm tối đơn giản.
Sau khi cơm nước xong, Lâm Yên Nhiên đi tắm, hắn vừa ra tới liền nhìn thấy điện thoại lại có thêm mấy cái tin nhắn nhắc nhở.
Vừa mở ra là thấy Oánh Oánh gửi tới cho mình một tin Wechat, nhắc sáng mai còn có buổi ghi hình《 Siêu cấp thần tượng 》
Trả lời Oánh Oánh xong, Lâm Yên Nhiên phát hiện lúc mình nấu cơm Đinh Duy Khang cũng gọi mấy cuộc.
Sau lại thấy không ai nhận, lại gửi hơn chục tin nhắn, vừa đánh vừa xoa dụ dỗ anh đi khách sạn Minh Châu.
Lâm Yên Nhiên trực tiếp làm lơ như không thấy, nằm trên giường lướt điện thoại một lát, liền đắp chăn lên ngủ.
*
12 giờ tối, đạo diễn và mấy thành viên nòng cốt của tổ tiết mục《 Siêu cấp thần tượng 》 mở cuộc họp đêm.
"Lão đại, hôm nay phía dịch vụ khách hàng bên kia phản hồi, khán giả đều phàn nàn Yên Nhiên, giọng bọn họ giải thích cũng khàn hết rồi, các bình luận cùng tin nhắn Wechat bên kia cũng đều đang bị mắng"
Sau khi người này nói xong, người kia lại phản pháo lại, "Hôm nay trên hot search, tuy rằng tương đối tiêu cực, nhưng nhiệt độ xác thật bị chuyện này của Yên Nhiên xào lên, hôm nay tỉ lệ click của trang web tăng lên 70%, hiệu quả rất tốt."
Người trước mỉa mai, "Trước mắt tham điểm này, hiệu quả và lợi ích lẫn danh tiếng đều từ bỏ? Hơn nữa tập tiếp theo liên quan đến đại lão sư, với lưu lượng của anh ta sợ là không có người xem à?"
"Hắc hồng* cũng là hồng. Đừng nhìn khán giả bây giờ chửi bới. Tin hay không thì tùy, họ sẽ đúng giờ hơn ai hết trong số số tiếp theo, họ muốn chờ xem Yên Nhiên nhắm tới Tuyên Diệc Hàm như thế nào."
(*) Hắc hồng: Nổi tiếng bằng scandal.
Hai người phụ trách, một muốn đá Yên Nhiên đi, một muốn giữ Yên Nhiên lại, vì họ nhìn nhận vấn đề ở nhiều góc độ khác nhau không đồng quan điểm với nhau, nên đã có rất nhiều tranh luận.
Nghe ý kiến của hai người dưới quyền chia thành hai phe, Tống đạo diễn ngồi ở chính giữa lại cau mày không nói một lời.
Ông ta nhìn lướt qua hai tin nhắn mà cấp trên mới gửi, càng cảm thấy vấn đề này khó giải quyết.
Vì thế ông ta đã mở miệng, đem vấn đề vứt cho hai nhân viên của mình.
"Có một giám đốc điều hành cấp cao ở Ec mới cho người lại chào hỏi, muốn thay Yên Nhiên."
Người phụ trách thứ nhất thấy muốn đổi Yên Nhiên đi liền cao hứng gật đầu, "Điều đó khá tốt, trực tiếp để cậu ta cút đi, chúng ta chỉ là bồi thường một chút tiền vi phạm hợp đồng."
Đạo diễn phớt lờ anh ta và nói tiếp, "Có người bên tập đoàn Tuyên thị Tập đoàn Tuyên thị cũng đã chào hỏi lãnh đạo, họ cũng rất bất mãn với hành vi của Yên Nhiên."
Mặc dù Tuyên Diệc Hàm không muốn quá phô trương, cố tình che giấu thân phận thiếu gia hào môn khi tham gia tuyển tú, nhưng bố mẹ hắn cậu ta đã sớm chuẩn bị quà cho tổ tiết mục, cho nên mối quan hệ giữa Tuyên Diệc Hàm và Tuyên thị, kỳ thật đã không tính là bí mật gì, chỉ là các tuyển thủ không biết mà thôi.
Vốn dĩ tổ đạo diễn đều cho rằng vợ chồng Tuyên thị chỉ là muốn bọn họ chiếu cố nhiều đến Tuyên Diệc Hàm, lại không nghĩ rằng bọn họ cũng bênh vực người mình như vậy, hiện tại trực tiếp dang tay ra gỡ chướng ngại vật như vậy, muốn thay con trai bọn họ san bằng cái chướng ngại Yên Nhiên này.
Nghe đạo diễn nói xong, người phụ trách lúc trước giữ lại Yên Nhiên bất đắc dĩ thở dài, "Người mà Yên Nhiên đắc tội thật đúng là nhiều......"
Một vị khác bật cười, "Như vậy cũng tốt, chỉ cần để Yên Nhiên đi, mọi chuyện đều ổn, người xem vui vẻ, EC và Tuyên thị bên này cũng cao hứng."
Tống đạo lắc đầu, "Nếu là chuyện đơn giản như vậy, tôi sẽ không lo lắng."
Dứt lời ông ta chỉ chỉ đầu tóc lưa thưa của mình, mới tiếp tục nói "Nhưng Yên Nhiên là kim chủ ba ba chỉ định muốn."
Ngay khi lời của vị đạo diễn nói ra, hai người phụ trách nhất thời không nói nên lời.