- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
- Chương 27
Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
Chương 27
Tưởng tượng đến sẽ đáng sợ như thế nào, các thực tập sinh trên sân khấu bắt đầu ôm đầu kêu rên.
Bọn họ đều hiểu rằng, phát sóng trực tiếp có thể là cơ hội của chính họ, nhưng cũng có khả năng sẽ trở thành ác mộng với chính họ.
Đạo diễn tựa hồ đã sớm đoán được phản ứng của các thực tập sinh, không chút ngạc nhiên, ngược lại cười càng thêm giống cáo già.
"Làm thần tượng, cuối cùng các bạn cũng sẽ phải đối mặt với ngày phát sóng trực tiếp, không chỉ là phát sóng trực tiếp, mà còn phải đối mặt với fans của mình, cho nên đây là khóa học bắt buộc đối với các bạn, hy vọng mọi người có thể thích ứng càng sớm càng tốt."
Các thực tập sinh cảm thấy đạo diễn nói cũng có lý, cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút.
Nhưng mà bọn họ vừa mới bình phục, đạo diễn lại liền công bố tin xấu khác.
"Buổi công diễn đầu tiên là ba ngày sau, các bạn chỉ có ba ngày để luyện tập."
Nghe thấy thời gian chuẩn bị này, tâm lý của những thực tập sinh dưới đài mới khôi phục tốt vừa rồi lại sụp đổ.
"Cái gì????"
"Tôi nghe lầm sao???"
"Chỉ ba ngày!!!"
"Làm lớn chuyện như vậy sao, đồ sắt già..."
Đạo diễn nghe dưới đài kê.u rên, hỏi lại bọn họ, "Các bạn cho rằng, như vậy là đủ?"
Đạo diễn nói câu này xong, có thực tập sinh đã sắp tắt thở.
Ông cha này chẳng lẽ còn lại muốn gia tăng khó khăn cho bọn họ???
"Trong ba ngày tới, tổ tiết mục sẽ không cung cấp khóa học đào tạo thanh nhạc và vũ đạo cho các thực tập sinh nữa."
Tin tức này giống như sét giáng xuống trời quang, giế.t ch.ết các thực tập sinh.
Vẫn là Hàn Triết ngồi trên ghế lão sư thay họ lên tiếng "Tổ tiết mục không cung cấp, vậy tiết mục của họ phải làm sao?"
Đạo diễn nhìn về phía Hàn Triết, gật gật đầu, mới nói "Hàn Triết lão sư hỏi rất hay."
Lâm Yên Nhiên nhìn về phía đạo diễn, nghe xong quy tắc này kỳ thật trong lòng liền có một suy đoán.
Quả nhiên, lời đạo diễn đã xác minh phỏng đoán của anh.
"Đây là cuộc chiến giữa các lão sư của chúng ta." Nói xong đạo diễn thu hồi tươi cười, chính thức tuyên bố với các thực tập sinh, "Trong vòng biểu diễn này, màn biểu diễn của các thực tập sinh sẽ được hoàn thành bởi lão sư dẫn dắt đội ngũ, tổ tiết mục chỉ cung cấp các trợ lý như trang điểm và làm đẹp, còn lại bao gồm huấn luyện hằng ngày, trình bày sân khấu.....v.v, tất cả đều do lão sư toàn quyền phụ trách."
Nghe xong quy tắc, dưới đài lặng ngắt như tờ.
Nếu mắng người thật sự có hiệu quả, đạo diễn đứng giữa sân khấu, sợ không biết đã phải chết đi sống lại bao nhiêu lần tại hiện trường.
Trong số các thực tập sinh rời sân khấu, hiện tại không một ai trong lòng không MMP*.
(*) Mụ bán phê (妈卖批): Phát âm là MA-MAI-PI, có thể viết tắt thành MMP. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng, dịch thô ra tiếng Việt là "Đ-Ĩ M-Ẹ M-ÀY".
Ba ngày huấn luyện, toàn bộ đều phải dựa vào hỗ trợ của lão sư, cuối cùng còn muốn phát sóng trực tiếp.
Cái quy tắc này được thiết lập, nó chỉ đơn giản là buộc người đó phải chết.
Mới đầu, các thực tập sinh tỏ ra cáu kỉnh, thậm chí có người còn hét lên muốn giải nghệ
Nhưng mà sự kích động cùng phẫn nộ lại là nhất thời, sau khi bình tĩnh lại, không ít người cũng dần dần dần hiểu ra một sự thật.
Nếu lần biểu diễn này hoàn toàn phụ thuộc vào lão sư, đó có nghĩa là tổ lão sư nào đáng tin cậy, tổ lão sư nào ngưu bức* và tổ lão sư nào có cơ hội chiến thắng cao hơn.
(*) Ngưu bức: Chỉ sự lợi hại, mạnh mẽ mang ý bất nhã.
Vì vậy dần dần, sau khi một nhóm thực tập sinh hiểu được ý tứ đằng sau quy tắc này, bọn họ liền không khó chịu như vậy.
Hiện trường dần dần vang lên một vài tiếng cười.
Nhưng các thực tập sinh trong tổ của Lâm Yên Nhiên, lúc này tâm tình lại mất mát tới cực điểm.
Tuyệt vọng như bị biển rộng nuốt chửng lại chẳng thể bắt được một khúc gỗ trôi dạt nào.
Nhìn thoáng qua, toàn bộ tổ của Lâm Yên Nhiên không còn chút tinh thần nào, phảng phất một đống tro tàn.
Sau khi đạo diễn tuyên bố xong quy tắc, lập tức liền gọi các thực tập sinh lại một chỗ, hơn nữa còn mời lão sư lên sân khấu.
Nhóm thực tập sinh từng người dựa theo đội ngũ, đứng phía sau mỗi vị lão sư.
Sau khi mọi người vô hàng, trên màn hình lớn liền bắt đầu phát MV.
Tổ đạo diễn phát tổng cộng bốn bài hát, là những bài hát mà các thực tập sinh cần biểu diễn trong buổi công diễn đầu tiên của họ.
Chủ đề của phần đánh giá này là hát và nhảy, cho nên bốn bài hát này thể loại tuy không giống nhau, nhưng đều yêu cầu phải vừa hát vừa nhảy.
Sau khi xem xong video, các thực tập sinh từ các nhóm khác đã bắt đầu thảo luận với đồng đội của mình xem vũ đạo nào phù hợp với tổ bọn họ, thương lượng xem nên chọn bài hát nào để biểu diễn.
Mà đối với các thực tập sinh trong tổ Lâm Yên Nhiên, lại chỉ có thể cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, căn bản không ai muốn phát biểu ý kiến.
Bởi vì những thực tập sinh trong tổ của họ, ngoại trừ Hạ Tinh Tinh thì mười bốn người còn lại bị buộc phải tập hợp lại với nhau sau khi bị loại khỏi các nhóm khác.
Tuy rằng vocal, dancer, rapper đều có, nhưng tất cả họ đều là người chơi một phần.
Hơn nữa phong cách của cả tổ cũng rất khác biệt, không dung hợp một chút nào, thoạt nhìn không có bài hát nào là phù hợp với bọn họ.
Xem xong video, tổ tiết mục lập tức đặt bốn cái hộp ở giữa trung tâm sân khấu, nói là mỗi tổ cử một người lên bốc thăm.
Nếu hai đội bắt được màu sắc giống nhau, sẽ PK trực tiếp trong quá trình biểu diễn.
Cái này liên quan đến vận mệnh của cả đội, không ai dám bước lên bốc thử.
Rốt cuộc, trong trường hợp xui xẻo bốc ngay một đội đặc biệt mạnh, thì chẳng phải là trực tiếp toi mạng.
Nhưng mà không muốn bốc, thì vẫn phải bốc.
Sau khi các tổ thương lượng, sôi nổi cử ra đại diện lên bốc.
Tổ Bùi Lạc cử Tuyên Diệc Hàm, tổ Lâm Yên Nhiên cử Cao Vũ.
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, bốn thực tập sinh đại diện liền nhanh chóng chạy về phía chiếc hộp để tìm kiếm.
Cao Vũ chạy nhanh nhất, đến đích đầu tiên.
Hắn do dự một chút đối với bốn cái hộp, sau đó nhìn về các thành viên trong tổ của mình.
"Chọn cái ở giữa, cái ở giữa!"
Sau khi nghe được âm thanh của mọi người, Cao Vũ chạy thẳng duỗi tay tới chiếc hộp ở giữa.
Ai ngờ, người đại diện của tổ Đường Đường lại nhanh tay lẹ mắt, vừa chạy tới đã trực tiếp giật lấy chiếc hộp ở giữa.
Người của tổ Hàn Triết cũng đi theo, lại rút ra một cái.
Cao Vũ không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tuỳ tiện lấy một trong hai cái hộp còn lại.
Sau đó, hắn đem chiếc hộp trong tay mở ra, phát hiện hắn rút ra được một quả bóng nhỏ màu đỏ.
Còn Tuyên Diệc Hàm bên cạnh cũng trực tiếp đem chiếc hộp mở ra.
Nháy mắt nhìn thấy màu sắc quả bóng, mắt Tuyên Diệc Hàm sáng rực lên.
Sau đó, cậu ta chậm rãi lấy quả bóng ra, vẫy tay với đồng đội một cách đầy phô trương.
Các thực tập sinh tổ Bùi Lạc đã ồ lên kinh ngạc ngay khi họ nhìn thấy rõ màu của quả bóng.
"Oa, màu đỏ!!!!"
"Hàm Hàm ngưu bức!"
"Đây là huyền thoại hàng đầu trong truyền thuyết sao!!"
Nghe thấy tiếng hoan hô của tổ Bùi Lạc, Cao Vũ trực tiếp ôm đầu ngồi xổm xuống, ảo não không thôi.
Bốc ai không bốc, cố tình bốc trúng một cái vương tạc.
Tổ Bùi Lạc, được mệnh danh là tổ "Nửa giang sơn", thành viên trên cơ bản đều là đại lão ban A ban B, thực lực thì khỏi phải nói.
Về phần cấu hình của nhóm mình, tuy một số tuyển thủ không tệ, nhưng sức mạnh tổng thể của họ so với tổ kia giống như lớp tên lửa ưu tú đã được lựa chọn và chắp vá lung tung tiếp tục nỗ lực.
Kém không phải một hoặc hai điểm.
Cái vận gì đây!
Cao Vũ ủ rũ cụp đuôi trở về đội ngũ, cúi đầu xin lỗi mọi người.
"Xin lỗi......"
Đã rất thất vọng, các thành viên trong nhóm ở trong lòng yên lặng khẳng định chính mình kỳ tiếp theo sẽ cút đi, các đội viên có lệ an ủi hắn, "Loại này phải dựa vào may mắn, cũng không có biện pháp."
Lâm Yên Nhiên không nói gì, chỉ vỗ vỗ bả vai Cao Vũ, ý bảo hắn hồi phục tinh thần.
Nhưng tay anh mới vừa đến vai đối phương, đã bị Cao Vũ né tránh.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
- Chương 27