Thẩm Lâm Thiên lập tức nín thở.
Từng dòng suy nghĩ xoay chuyển trong đầu hắn.
Thế mà dì nhỏ đã điều tra rõ ràng cả những người mà hắn đang hẹn hò. Lần này chắc chắn dì nhỏ đã lên kế hoạch sẵn trước khi về nước rồi.
"Nhưng dì nhỏ, hiện giờ cháu đang có bạn gái nên không thể nào đi xem mắt vào lúc này, điều đó không hợp lý."
Thẩm Nhất Lan nghe hắn thoái thác thì không để ý, cô chỉ nói: "Theo dì biết, cháu chưa từng có mối quan hệ nào kéo dài hơn ba tháng."
Thẩm Lâm Thiên chững lại.
"Có lẽ lần này sẽ khác."
"Cứ đợi mà xem, dì sẽ ở lại trong nước một thời gian, cháu cũng biết đấy, không phải ai cũng có thể bước chân vào nhà họ Thẩm." Thẩm Nhất Lan nhẹ giọng nói:
"Ngày mai đi, cháu có thể đưa bạn gái của mình đến đây gặp dì."
Thẩm Nhất Lan cầm tách trà uống thêm một ngụm rồi nói tiếp: "Nếu bạn gái của cháu không qua được cửa này, thì cháu đi gặp tiểu thư của tập đoàn Khải Vân đi."
Thẩm Lâm Thiên nhíu mày, vừa định nói gì đó thì Thẩm Nhất Lan lại lên tiếng: "Dạo này công ty thế nào?"
"Công ty rất tốt." Nhắc đến công việc, Thẩm Lâm Thiên không kìm được mà nhếch môi, có thể thấy được hắn rất tự hào về công ty của mình.
EA Design là một công ty thiết kế nổi tiếng trong nước, chắc chắn dì nhỏ có thể nhìn thấy doanh thu trong nước ở nước ngoài, với cương vị là tổng giám đốc công ty, Thẩm Lâm Thiên tự nhận mình là một người thành công.
Trên thực tế, mọi người cũng nghĩ vậy.
Tuy nhiên, Thẩm Nhất Lan lại khẽ nhíu mày.
"Năm ngoái, những nhà thiết kế được gửi từ trong nước đi thi đấu đều không ra gì."
Nụ cười của Thẩm Lâm Thiên cứng lại.
Mỗi năm EA đều tổ chức cuộc thi thiết kế trong nội bộ của công ty, có vô số nhà thiết kế từ các công ty con tham gia, qua nhiều vòng chọn lọc, ba người đứng đầu sẽ có cơ hội làm việc tại tổng công ty, các tác phẩm của họ cũng có cơ hội xuất hiện trên sân khấu quốc tế.
Ai cũng có thể hình dung ra cuộc cạnh tranh này khốc liệt như thế nào.
Tuy nhiên, những nhà thiết kế được Thẩm Lâm Thiên gửi đi từ năm ngoái rõ ràng là chưa đủ tốt.
Thẩm Lâm Thiên biết rằng, đâu chỉ là chưa đủ tốt, mà còn là chẳng lọt nổi vào top 8.
Thẩm Lâm Thiên không dám kiêu ngạo nữa, hắn chỉ khẽ cúi đầu, khiêm tốn nói: "Dì nói đúng, năm nay cháu nhất định sẽ cố gắng hơn."
"Dì có xem qua những thiết kế gần đây của công ty, "Hoàng hôn" rất đẹp." Cô vô tình nhắc đến một tác phẩm thiết kế.
"Nó là tác phẩm của ai vậy?"
Thẩm Lâm Thiên có chút ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng trả lời: "Nó rất đẹp, sau khi ra mắt sản phẩm đó đã trở thành một trong những mặt hàng bán chạy nhất của công ty. Còn về tác giả... Cô ấy là người của nhóm thiết kế A..." Đang nói giữa chừng, Thẩm Lâm Thiên đột ngột dừng lại, rồi nói: "Là tác phẩm của Thư Cẩn."
"Bạn gái của cháu à?"
"Phải." Thẩm Lâm Thiên mỉm cười thừa nhận, như thể sự việc hôm qua bị Thư Cẩn bắt gian ở khách sạn chưa từng xảy ra vậy/
Thẩm Nhất Lan cúi đầu.
"Cô ấy rất có tài năng."
"Vậy ngày mai cháu đưa Thư Cẩn đến gặp dì nhé?"
"Được."
Nghe dì nhỏ đồng ý, Thẩm Lâm Thiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn không ngờ, tác phẩm do Thư Cẩn thiết kế lại lọt vào mắt xanh của Thẩm Nhất Lan.
Nếu vậy, có lẽ Thư Cẩn có thể xử lý được chuyện "hôn nhân thương mại" này?
Khi ngẩng đầu lên từ đống bản vẽ thiết kế, Thư Cẩn không thể kìm được ngáp một cái. Đúng lúc đó, tiếng chuông điện thoại du dương vang lên trong văn phòng.
Khi nhìn vào điện thoại, nụ cười trên mặt Thư Cẩn bỗng nhiên cứng lại.
Điều khiến Thư Cẩn bất ngờ nhất đó là mình lại nhận được cuộc gọi từ Thẩm Lâm Thiên.
Cô ấy nhấn nút tắt tiếng rồi đứng dậy chuẩn bị ra ngoài nghe điện thoại.
"Thư Thư, bạn trai Alpha của cậu gọi à?" Đồng nghiệp nhướng mày rồi trêu chọc Thư Cẩn.
Từ sau khi tác phẩm “Hoàng hôn” của Thư Cẩn lọt vào danh sách bán chạy của công ty, cô ấy đã trở thành người nổi bật trong văn phòng. Thêm vào đó, tính tình của Thư Cẩn cũng rất tốt, nên không có gì lạ khi cô ấy được các tiền bối trong nhóm A chăm sóc.