Chương 13

Thẩm Nhất Lan khó khăn quay mặt đi, biểu cảm không thoải mái. Không hổ danh là nữ chính, khuôn mặt này thực sự là đỉnh cao của sự thuần khiết và quyến rũ.

Nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Nhất Lan, trong lòng Thư Cẩn càng chắc chắn một điều.

Điều này không đúng.

Thẩm Lâm Thiên hoàn toàn không giới thiệu cô ấy. Vậy Thẩm Nhất Lan biết Thư Cẩn từ đâu? Biết bao được nhiêu rồi? Tại sao lại đột ngột mời cô ấy tham gia kế hoạch Tạo Tinh?

Lần đầu tiên cô ấy và Thẩm Nhất Lan gặp nhau là tại khách sạn Gatte, lúc đó cô còn tiện thể an ủi chính mình... Nói mới nhớ, phải chăng lúc đó Thẩm Nhất Lan đã biết cô ấy là ai?

… Cũng không thể trách Thư Cẩn suy nghĩ nhiều.

Mùi Pheromone tỏa ra từ Thẩm Nhất Lan quá mạnh mẽ, hương hoa bách hợp bao quanh cô ấy nồng đến mức khó mà bỏ qua.

Trong khi AO đang ở riêng, mà Alpha lại cố tình tỏa Pheromone, đây không phải là quấy rối tìиɧ ɖu͙© sao?

Dù Thư Cẩn thấy điều này rất phi lý, nhưng có phải Thẩm Nhất Lan... có chút ý đồ với cô ấy không?

Nếu không thì phải giải thích việc phát tán Pheromone như thế nào đây.

Nhưng nghĩ lại thì cũng tốt thôi.

Nếu cô ấy hẹn hò với Thẩm Nhất Lan thì chẳng phải sẽ hơn Thẩm Lâm Thiên một bậc sao?

Chỉ nghĩ đến việc Thẩm Lâm Thiên phát hiện ra cô ấy và dì nhỏ của mình dính lấy nhau...

Thư Cẩn bỗng cảm thấy có chút hứng thú.

Cô ấy ngẩng đầu nhìn lén Thẩm Nhất Lan, đúng là cô rất xinh đẹp.

"Sao vậy?" Thẩm Nhất Lan hỏi.

"Không có gì." Thư Cẩn ngoan ngoãn lắc đầu, thu lại những suy nghĩ tồi tệ vừa lóe lên trong đầu.

Những suy nghĩ tồi tệ đã nảy mầm, nhưng còn lâu mới đâm chồi thành cây.

Buổi chiều, Thẩm Lâm Thiên mặt mày hớn hở trở về nhà họ Thẩm, thì nhìn thấy cảnh Thư Cẩn và Thẩm Nhất Lan ngồi đối diện nhau ăn cơm.

Thư Cẩn cúi đầu một chút, ngoan ngoãn nghe lời.

Thẩm Nhất Lan thanh lịch, bình tĩnh, khuôn mặt không chút biểu cảm.

Thẩm Lâm Thiên: ...

Không biết tại sao, nhưng cảnh này không giống như hắn tưởng tượng.

"Ăn cơm chưa?" Thẩm Nhất Lan liếc nhìn cháu trai.

Một làn sóng pheromone mạnh mẽ với sự áp lực vô cùng lớn lao ùa đến hắn, khiến cho Thẩm Lâm Thiên lập tức căng thẳng.

Cả hai đều là Alpha, mùi hương này chỉ mang lại cho hắn cảm giác áp lực và khẩn trương mà thôi

Thẩm Lâm Thiên không dám tỏ vẻ gì, chỉ có thể cứng nhắc nói: "Cháu ăn rồi. Dì, cháu đến để đón Thư Cẩn, hai người cứ ăn tiếp đi, cháu đi rửa mặt đã."

Nói xong, Thẩm Lâm Thiên liếc nhìn Thư Cẩn đang ăn cơm, trong lòng tự hỏi, Thư Cẩn có cảm nhận được mùi hương này không?

Hay là...

Dì nhỏ đang cố tình nhằm vào mình hả?

Thẩm Lâm Thiên suy nghĩ không ra nên chỉ đành rời khỏi căn phòng này.

Nhìn hắn rời đi, Thẩm Nhất Lan không có phản ứng gì, Thư Cẩn cũng tiếp tục ăn cơm một cách chậm rãi.

Cuối cùng, khi ăn xong, Thư Cẩn mới ngẩng đầu lên nói: "Dì ơi, cháu muốn đi vệ sinh."

Thẩm Nhất Lan hơi dừng lại một chút.

"Đi đi."

Nhìn Thư Cẩn rời đi, Thẩm Nhất Lan không khỏi thắc mắc.

Ăn cơm mà phải đi vệ sinh bốn lần...

Chẳng lẽ bị tiêu chảy?

...

Thẩm Lâm Thiên vừa định bước vào nhà vệ sinh thì nhìn thấy Thư Cẩn đang đi đến.

Hắn lập tức gọi: "Thư Cẩn..."

Lời chưa dứt, Thư Cẩn đã bước qua hắn, chạy vào nhà vệ sinh, rồi nhanh chóng khóa cửa lại.

Thẩm Lâm Thiên tức đến đen mặt.

...

Không ai biết, lúc này Thư Cẩn đang dựa vào cửa nhà vệ sinh, thở hổn hển.

Trong mũi cô ấy toàn là mùi Pheromone của Thẩm Nhất Lan.

Nếu không phải sáng nay trước khi ra khỏi nhà Thư Nhã đã uống thuốc ức chế, thì có lẽ bây giờ váy cô ấy đã ướt sũng rồi!

Điều này cũng khiến Thư Cẩn nhận ra một vấn đề.

Rất có khả năng Thẩm Nhất Lan không phải là một Alpha bình thường, mà là một Alpha siêu chất lượng hiếm hoi trong truyền thuyết.

Thẩm Nhất Lan mạnh đến mức uống thuốc ức chế cũng không thể ngăn chặn, điều này khiến Thư Cẩn không biết nên khóc hay cười.