Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thành Cún Cưng Của Ảnh Đế Tôi Bạo Hồng Ở Giới Giải Trí

Chương 5: Giải cánh buồm vàng cho nữ diễn phụ xuất sắc nhất

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghĩ đến đây, Lê Chiêu nuốt nước miếng. Trong vô thức, cô nhón chân đến cánh cửa kính mờ. Dù sao bây giờ cô cũng chỉ là một chú chó nhỏ dễ thương, cô có thể có ý nghĩ xấu gì. Hỡi vẻ đẹp trước mắt, ta không thể để mi lãng phí !!!!

Sau khi Thẩm Uẩn tắm xong, anh quấn khăn tắm quanh eo và lau tóc bằng khăn khô khác. Ngay khi anh chuẩn bị mở cửa, anh thấy một bóng dáng nhỏ ở cửa phòng tắm, cái đuôi không ngừng động, không chỉ ngốc mà còn là háo sắc. Lê Chiêu dùng bàn chân đầy lông xù cào kính, cô muốn nhìn rõ cảnh tượng bên trong. Nhưng cô chỉ nghe được tiếng nước chảy bên trong và nhìn thấy bóng dáng mơ hồ, không thể nhìn thấy gì khác. Cảm giác mơ hồ càng giống vẻ đẹp của mỹ nhân che nửa mặt mặt chơi đàn tỳ bà, làm cho lòng người ngứa ngáy.

Động tác của móng vuốt lại nhanh hơn một chút nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, cánh cửa được mở ra.

Đập vào mắt là một đôi chân săn chắc mười phần. Nhìn lên trên, sáu múi cơ bụng xinh đẹp, đường nhân ngư, cơ ngực cùng khuôn mặt đẹp trai đó đã tác động đến lòng người.

Do tắm nước nóng nên hai má hơi đỏ, môi dường như được nhuộm son dưỡng, nhìn thật lả lơi~

“ Làm thế nào mà một người đàn ông có thể hấp dẫn như vậy!!” Lê Chiêu không khỏi gào thét trong lòng. Lại nghĩ bản thân mình là nữ, mà nhan sắc còn không bằng, thật đáng xấu hổ, không có gì ngạc nhiên khi fa của Thẩm Uẩn đã vượt qua 60M. Thẩm Uẩn khom lưng nhấc chó con chỉ cao đến bắp chân mình lên:

“ Cẩu Đản, sao lại nhìn trộm người khác tắm rửa?”

Cái tên Cẩu Đản thật sự rất….

“ GÂU~” [ Nếu tôi nhìn thì sao, dù sao thì bây giờ tôi chỉ là một chó con mềm mại và dễ thương, thú cưng đáng yêu vô tội.]

Thẩm Uẩn bật cười:

“ Nhìn trộm tôi tắm mà vẫn kiêu ngạo như vậy?”

“ Gâu~ Gâu~.”

[Tôi quang minh chính đại xem, không phải lén lút.]

Đúng thật, đúng là hợp tình hợp lý.

Thẩm Uẩn thay bộ quần áo thoải mái, sấy loạn mái tóc của mình, mở laptop ra xử lý công việc. Lê Chiêu què chân lê đến bên chân hắn ngồi xổm, bởi vì chân sau bó thạch cao, tư thế ngồi cực kì buồn cười, đỉnh đầu còn bị hói, tuy mặt có chút đáng yêu nhưng tổng thể có chút hài. Thẩm Uẩn nhìn chó con ngồi xổm bên người, nhìn bộ dạng xấu xí của nó nhịn không được cười nhạo một tiếng. Lê Chiêu đang ngơ ngác, đỉnh đầu truyền đến tiếng cười nhạo, ngẩng đầu lên: “ Gâu… [Anh cười cái gì?]”. Âm thanh nữ nhân trong trẻo ngọt ngào lại vang lên trong não Thẩm Uẩn sững sờ trong giây lát. Thẩm Uẩn chớp mắt, cúi xuống sờ đầu chó nhỏ:

“Rất dễ thương.”

Lê Chiêu:....

Cô cứ cảm giác như hắn đang ám chỉ cô. Trêu chọc, vẻ đùa giỡn trên mặt Thẩm Uẩn từ từ thu lại, bắt bắt xử lý công việc chồng chất trước đó. Và tất cả công việc này đến từ … người cha ít phô trương của anh. Anh 15 tuổi đã bước vào giới giải trí, đối với việc của công ty không hề quan tâm. Trong vòng hai năm qua, Thẩm Uẩn đã giành vô số giải thưởng về tay, hiện tại một năm cũng chỉ nhận một bộ, thời gian dần dần trống nhiều hơn, cha Thẩm đem phần lớn việc của công ty giao cho anh. Chẳng biết cha anh nghe từ đâu, biết anh nghỉ một tháng liền trực tiếp giao hết cho anh, bản thân thì đi nghỉ dưỡng. Những ngón tay thon dài liên tục gõ trên bàn phím, sắc mặt nghiêm nghị, môi hơi mím, cả người tỏa ra vẻ cấm dục. Lê Chiêu ngồi nhìn anh xử lý công việc trong chốc lát, cả người uể oải, nằm bò ngay tại chỗ, mí mắt ngày càng nặng, cảnh tượng cũng dần trở nên mơ hồ. Thẩm Uẩn xử lý công việc, cảm giác chân mình có thêm một sức nặng, cúi đầu nhìn chó con nằm trên đùi mình ngủ đến say sưa, lại nhìn chính mình đang xử lý công việc, cảm thấy có chút chênh lệch, vươn tay muốn đánh thức, nửa đường lại thu tay, dù sao nó chỉ là chó con, nếu mà hắn so đo thì có chút không đúng. Không biết qua bao lâu, Lê Chiêu bị chuông điện thoại làm tỉnh:

“ Anh, chiếc cúp đã đặt ở phòng làm việc, không… .”

Phương Thốn nhớ rõ phần thưởng mà anh nhận được cho anh Thẩm tại lễ trao giải Liên Hoan Hoa Lê cách đây không lâu vẫn còn ở chỗ cậu, cậu đang nghĩ sẽ gửi cúp cho anh. Câu trả lời cậu nhận được cũng giống như cậu nghĩ.

“ Được rồi. Nhân tiện, anh Thẩm, lần này xảy ra sự cố tại lễ trao giải, khiến người ta xôn xao. Người đoạt giải cánh buồm vàng cho nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất đã gặp tai nạn xe hơi, và sau đó giải thưởng rơi vào một ngôi sao nữ khác, người hâm mộ và người qua đường của ngôi sao nữ bị tai nạn xe đã chạy đến bán tổ chức để gây rắc rối.”

Điện thoại của Thẩm Uẩn được đặt bên cạnh máy tính, mở loa ngoài, tay anh vẫn đang gõ máy tính.

Nghe được lời nói của người đại diện, trên mặt Thẩm Uẩn chẳng có tẹo gì gọi là hứng thú.

“ Sao nữ bị tai nạn xe hơi khá xinh đẹp, tôi nghe nói cô ấy mới 22 tuổi, nhưng bây giờ cô ấy đang nằm trong tình trạng thực vật trong bệnh viện, thật đáng tiếc…”

Lê Chiêu vốn ngủ say, nghe thấy giọng nói trong điện thoại, lập tức tỉnh lại.

Giải Cánh Buồm Vàng cho nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất đã bị giành bởi người khác!!

Cô trở thành người thực vật và nằm trong bệnh viện!!!!



Hết tin này đến tin khác khiến Lê Chiêu choáng váng.

“ Em sẽ cho anh xem, cô gái nhỏ đó có đầy hào quang, nếu không có chuyện xảy ra, cô có thể cân nhắc đào người về studio của chúng ta…”
« Chương TrướcChương Tiếp »