Chương 18: Kinh doanh

Không ngừng tăng vọt.

[Trời ơi!!! Ai có thể nói cho tôi biết đây không phải là mơ!!!]

[A a a a Thẩm Uẩn , là Thẩm Uẩn!!!]

[Đậu xanh! Đậu xanh!!!!]

Bình luận trong livestream toàn là “đậu xanh”, toàn là sự kinh ngạc.

Khuôn mặt đẹp hoàn mỹ lắc lư trong livestream, khiến nhiều người không bình luận nữa mà chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó.

[Quay chính diện cho tôi, với nhan sắc này phải quay chính diện.]

[Những năm qua, người hâm mộ của Thẩm ảnh đế đã trải qua những ngày tháng tốt đẹp thế nào? Khuôn mặt này ... thật xuất chúng.]

[Vẻ đẹp sát thương cực mạnh]

Số lượng người xem trực tuyến trong livestream đã tăng vọt lên hơn bốn triệu và vẫn đang tăng lên.

Tôn Tự biết nhân khí của Thẩm Uẩn rất cao, nhưng không ngờ lại cao đến vậy!!!

Rất nhanh, có quá nhiều người đổ vào, phòng livestream không chịu nổi, trực tiếp sập.

Khán giả nhìn phòng livestream đã tối om, ồ ạt chạy sang các phòng livestream khác yêu cầu đạo diễn nhanh chóng sửa chữa.

#Thẩm Uẩn tham gia chương trình tạp kỷ#

#Nhan sắc của Thẩm Uẩn là đòn chí mạng#

#Thẩm Uẩn [Tôi và thú cưng của tôi]#

#Livestream của Thẩm Uẩn sập rồi#

……

Ba bốn mục lọt vào top 10 hot search.

Sự xuất hiện của Thẩm Uẩn là nguyên nhân của sự bùng nổ.

[Thẩm Uẩn vậy mà lại tham gia một chương trình tạp kỹ?!!!]

[Với khuôn mặt này, không quay thêm vài bộ phim truyền hình mà lại tham gia chương trình tạp kỹ, thật là lãng phí!!]

[Thẩm Uẩn nên ở Hoành Điếm 1 năm 356 ngày, mỗi ngày đều quay phim!!!]

[Tôi không phải là fan của Thẩm Uẩn, nhưng bộ phim nào có anh ấy tham gia đều rất thành công. Thực sự không có ai có thể thay thế được trong làng giải trí, phim hay, mặt đẹp, thân hình hoàn mỹ….Không được, sắp từ phan phim chuyển thành fan của ảnh luôn rồi]

[Thật không thể tưởng tượng anh nhà chúng ta lại xuất hiện trên một chương trình tạp kỹ, tôi sợ anh ấy sẽ bị bạo lực mạng (😭)]

Thẩm Uẩn cái gì cũng giỏi, trừ cái miệng.

Nó có thể độc chết người.

[Tôi sẽ ăn nằm trong phòng livestream, xem ai dám nói xấu anh nhà chúng ta, tôi sẽ liều sẽ với người đó!!!]

[Bảo vệ miệng độc geigei!!!]

[Lầu trên có chắc là fan không vậy?]

Trên Weibo thảo luận rất nhiều, phòng livestream hoàn toàn bị bình luận bao phủ.

[Thân hình của anh nhà chúng ta, tôi trực tiếp nói wow, tỷ lệ vai so với hông này, vòng eo nhỏ nhắn này, đôi chân dài này...(lau nước miếng) (ngưng chảy máu mũi)]

[Thân hình đẹp như vậy mà lại mặc kín đáo như thế? Xem chúng ta là người ngoài à?]

[To gan! Nữ nhân kia sao dám quyến rũ đại bàng dũng mãnh]

[Mọi người đây là khu vực bình luận, không phải khu vực không người, mau mặc quần vào!!!]

[Thật đấy, tôi có thể kiếm hàng trăm vạn mỗi năm chỉ bằng cách bán quần ở phần bình luận]

Ba phòng livestream còn lại đều là sự tương tác thân thiện giữa chủ nhân và thú cưng, trong phòng livestream của Thẩm Uẩn, họ đều đang liếʍ màn hình và dùng sắc ngữ để bình luận.

Tôn Tự nhìn bình luận trong buổi livestream của Thẩm ảnh đế dần dần mất kiểm soát, vội vàng yêu cầu người quay phim đổi hướng camera.

Người quay phim nhận được chỉ đạo của đạo diễn, thu hồi ánh mắt không thể khống chế.

"Ôi, Thẩm Ảnh đế, chó của anh đâu? Để nó ra chào mọi người đi."

Thẩm Uẩn hất hất cằm: “đó, trên tấm thảm kế chân mọi người.”

Các nhân viên đồng loạt nhìn xuống dưới, mới phát hiện một viên kẹo bông tròn trịa, bông xốp nằm trên tấm thảm cách chân họ không xa.

Máy quay cũng quay theo hướng đó.

Khán giả trong phòng livestream dần dần lấy lại lý trí, quan sát viên kẹo bông gòn trắng mυ"ŧ.

[Nhìn dáng vẻ rất thân thiện]

[Đây là... một con chó?]

[Tôi thậm chí không thấy được đầu con chó này nằm chỗ nào?]

Thẩm Uẩn bước tới, giơ chân đá vào mông con chó nào đó.

"Này, Cẩu Đản, thức dậy kinh doanh đi."

[Hahahaha, cú đá này của Thẩm ảnh đế là thật à?]

[Đây là cuộc sống hàng ngày của Thẩm ảnh đế và bé chó của anh ấy, cảm giác thật thú vị]

[Đúng thật là một con chó, tại sao nó lại giống như một viên kẹo bông vậy]

Lê Chiêu vẫn đang ngủ say, bị một cú đá vào mông, không đau, nhưng cũng khiến cô tỉnh giấc.

Ngủ nướng quen rồi, còn sớm thế này, mở mắt không lên.

Đuôi dựng lên, nhưng lại nhanh chóng cụp xuống.

Đổi một tư thế khác, tiếp tục ngủ.

[Cứu!!! Dễ thương quá!]

[Cái đuôi này trông giống như chổi lông gà, có màu trắng như tuyết]

[Con chó con này nhìn lạ quá]

Thẩm Uẩn không chiều chuộng cô , ngồi xổm xuống, dùng một tay ôm lấy eo chó con rồi trực tiếp bế cô lên.

"Cư dân mạng đang xem đó, cho tôi chút mặt mũi đi."

[Hahahahaha, cười xỉu, sao Thẩm ảnh đế có thể hài hước như vậy?]

[Cuộc sống thường ngày của tôi và bé chó hay quạu của tôi]

Lê Chiêu bị ép quay, nhìn vào ống kính trước mặt, theo bản năng cô tìm góc đẹp để quay.

Cô hơi ngiêng mặt và ngước lên một chút, để lộ góc nhìn đẹp nhất của bản thân.

Một loạt hành động này vô cùng quen thuộc, khiến cư dân mạng trước màn hình ai cũng kinh ngạc.

[Con chó này đang tìm góc à?]

[Nó trông thật xinh đẹp và thanh tú, lông khắp cơ thể trông mềm mại, lỗ tai trắng hồng, trông rất dễ véo ~]

[Đúng, cho dì hôn một cái đi3333]

[Tôi không thể kháng cự sức hút của bé lông trắng]

[Dáng đứng của nó thật nghiêm túc, như là đang kinh doanh thật vậy]

[Trông nó thật thơm và mềm, cho tôi sờ nó, cho tôi sờ nó!!!]

Khu vực bình luận dần dần chuyển từ lời nói nguy hiểm vừa rồi dần dần chuyển sang chế độ bị thu hút bởi chó con.

Thẩm Uẩn không nhịn được cười thành tiếng khi thấy dáng vẻ tìm góc quay của chó con, cũng biết cách bắt camera đấy.

Phân đoạn đến nhà đầu tiên xem như kết thúc, đạo diễn ra lệnh, bước vào phân đoạn kế tiếp -- hỏi nhanh đáp nhanh.

Anh và bé chó đã gặp nhau như thế nào?

Hứa Gia Dập: ở chợ thú cưng, tôi vừa nhìn đã thấy Alex, trong giây phút mơ hồ thì nó đã là chó của tôi rồi.

Nói xong, anh sờ vào người bạn già, Alex ngoan ngoãn ngồi cạnh chủ nhân và hú hét với anh ta.