- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hiện Đại
- Sau Khi Xuyên Thành Cún Cưng Của Ảnh Đế Tôi Bạo Hồng Ở Giới Giải Trí
- Chương 12: Mật khẩu màn hình
Sau Khi Xuyên Thành Cún Cưng Của Ảnh Đế Tôi Bạo Hồng Ở Giới Giải Trí
Chương 12: Mật khẩu màn hình
“Chó nhà tôi thực sự vừa ngoan vừa đáng yêu, bình thường sẽ không bao giờ chủ động tấn công người khác, hơn nữa Đản Nhi rất nhỏ, tôi cũng không biết giữa chừng đã xảy ra chuyện gì, Cẩu Cẩu không biết nói, tôi cũng không thể nghe lời nói từ một bên mà định tội cho chó của tôi, chị gái này có thể yên tâm. Nếu chị gái này còn có yêu cầu gì có thể liên lạc với người đại diện của tôi.”
Cắn chị gái này một miếng, không hề để ý lời tự giới thiệu của người phụ nữ trong lòng.
Ồ hố ~
Nghe xong lời phán xét của Thẩm ảnh đế, Lê Chiêu chỉ cảm thấy thân tâm khoan khoái.
Không ngờ con sen nhà mình không bị loại phụ nữ này mê hoặc, đáng được khen ngợi.
Thẩm Uẩn nói xong lập tức bước nhanh ra khỏi nhà vệ sinh.
Sắc mặt của Lục Tri Dao có chút khó coi, không ngờ đến Thẩm ảnh đế lại đúng như lời đồn, không dễ tiếp cận, lại còn độc miệng.
Tay nắm chặt lấy váy, nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt chưa đến nỗi bị mất kiểm soát.
Lục Dần Lễ lúc này cũng xử lý xong đám người xem vây quanh, thăng hạng đặc quyền cho bọn họ và bịt miệng bọn họ.
Ai bảo anh em tốt của hắn lại hot như vậy, một chút chuyện nhỏ đều có thể bị phóng đại tung lên mạng.
Lê Chiêu bị người đàn ông ôm ra ngoài, nhìn thấy đám người vây xem rải rác bên ngoài, thầm kêu trong lòng không ổn.
Ngẩng đầu lên, gầm nhẹ một tiếng.
[Có phải đã gây phiền phức cho anh rồi không?]
Lời nói hiện lên trong đầu, Thẩm Uẩn mỉm cười, không còn dáng vẻ thờ ơ như lúc nãy.
“Biết bản thân gặp rắc rối rồi?”
Lê Chiêu vùi đầu vào ngực người đàn ông, dáng vẻ biết sai trông vô cùng đau khổ.
“Việc công khai cắn váy con gái ở nơi công cộng là không đúng. Không có lý do gì mà làm như vậy, hành vi như vậy là cực kỳ xấu.”
Lê Chiêu càng vùi đầu vào sâu hơn.
“Nhưng……nếu như người đó làm chuyện xấu với em, thì phải cắn, có anh che chắn cho em rồi.”
Sau khi nghe xong câu nói đó Lệ Chiêu đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt chăm chú nhìn anh.
Anh che chắn cho em……
Lời này, giống như sợi bông mềm mại, bao bọc lấy trái tim của Lê Chiêu làm cho nó dần dần ấm lên.
Từ nhỏ tới lớn, Lệ Chiêu đều cô đơn một mình, tất cả mọi việc đều tự mình gánh vác.
Trước nay chưa từng ai nói với cô sẽ giúp cô gánh vác cuộc sống như này.
“Ai bảo anh là chủ nhân của em chứ, sẽ không bao giờ để em bị bắt nạt.”
Lục Dần Lễ nghe thấy câu này, không khỏi kinh ngạc.
“Uẩn, cậu đang nuôi thú cưng hay đang nuôi con gái vậy?”
Lục Dần Lễ thật sự không thể chịu được cái sự cưng chiều này.
Đây còn là Thẩm Uẩn mà hắn quen không?
“Gâu gâu.”
[Không cho nói anh ấy!!]
Lê Chiêu kêu vô cùng nhiệt tình.
Sau khi đợi ở Nhã Đô đến 9 giờ, Thẩm Uẩn đứng dậy rời đi.
Tề Thiếu Vũ liếc nhìn thời gian, nói: “Mới 9 giờ, anh Uẩn về sớm vậy sao?”
Cuộc sống về đêm còn chưa chính thức bắt đầu.
Thẩm Uẩn ôm chó con ăn đến mức bụng tròn vo đứng lên.
“Ừm, gần đây đang tập dưỡng sinh nên phải đi ngủ sớm.”
Lục Dần Lễ cũng không thuyết phục nữa: “Đi đường cẩn thận, có thời gian lại gặp.”
Nói xong còn quay qua nói với chó con Thẩm Uẩn ôm trong lòng một câu: “Đản tổng lần sau lại đến chơi nhé.”
Lê Chiêu lười biếng ngước mắt lên, kêu một tiếng, ra hiệu lần sau lại đến.
Không ngờ bít tết ở đây cũng khá ngon, không cẩn thận ăn hai miếng bụng đã no căng rồi.
Một bên khác, Lục Tri Dao nói với đạo diễn là trong người không được khỏe, nên đã rời đi trước.
Về đến nhà, vội vàng lấy tờ giấy đó ra.
Lấy máy ra lưu lại số điện thoại đó, vừa chuẩn bị bấm gọi, có vẻ như nhớ ra gì đó nên đã ngừng lại.
Đổi sang chiếc điện thoại khác gọi đi.
Rất nhanh đầu bên kia đã có người nghe máy.
“Làm giúp tôi một việc…….”
~
Về đến nhà, Lê Chiêu đã ngủ được một giấc, tinh thần cực kì tốt.
Bắt đầu parkour ở trong nhà.
Hết cách, tính cách bẩm sinh của chó, Lê Chiêu không chống lại được.
Thẩm Uẩn hâm sữa dê cho cô, tiện cho luôn men vi sinh vào trong, đề phòng cho chó con nào đó không tiêu hóa được.
Làm xong, Thẩm Uẩn đi vào phòng, chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ.
Tùy tay vứt điện thoại trên giường.
Cầm bộ đồ ngủ sạch bước vào nhà tắm, mắt liếc nhìn chú chó đang lén lén lút lút đi về phía gần phòng mình, khóe môi nhếch lên.
Phập –
Cửa phòng tắm đóng lại.
Lê Chiêu nghe thấy động tĩnh trong phòng thì chạy nước nhỏ vào phòng.
Chẳng mấy chốc đã nghe thấy tiếng nước chảy róc rách vang lên trong phòng tắm
Lê Chiêu nhanh chóng khóa chặt mục tiêu rồi nhảy lên giường.
Nhìn thấy chiếc điện thoại màu đen, Lê Chiêu dùng chân khó khăn ấn vào màn hình điện thoại.
Dùng đệm thịt màu hồng để mở điện thoại.
Nhập mật khẩu.
Lê Chiêu đã phải tốn rất nhiều sức mới biết được cái mật khẩu này.
Mỗi lần Thẩm Uẩn lấy điện thoại ra, Lê Chiêu lập tức ngồi xổm bên cạnh anh, xem anh mở khóa.
Ngồi xổm liên tục mấy ngày mới triệt để nhìn rõ mật khẩu màn hình.
Đệm thịt hơi to, ấn số này thì những số bên cạnh cũng sẽ bị chạm vào.
Lê Chiêu ấn mấy lần mới mở khóa được điện thoại.
Tai vểnh lên, một bên nghe động tĩnh trong phòng tắm, một bên gẩy điện thoại.
Ấn vào baidu, dùng bàn chân để nhập nội dung tìm kiếm một cách khó khăn.
Mấy chữ đơn giản còn khó hơn là lúc nãy nhập mật khẩu màn hình.
[Giải cánh buồm vàng cho nữ phụ xuất sắc nhất]
[Lê Chiêu tai nạn xe cộ]
Hàng loạt báo cáo nhanh chóng xuất hiện trên giao diện tìm kiếm.
Có Lục Tri Dao đứng trên sân khấu nhận giải với bộ lễ phục lộng lẫy, cầm chiếc cúp với nụ cười tươi.
Có hình ảnh tai nạn giao thông của chính mình, toàn thân đều là máu nằm trong xe.
Có cắm ống dẫn khắp người nằm trong phòng lạnh……
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hiện Đại
- Sau Khi Xuyên Thành Cún Cưng Của Ảnh Đế Tôi Bạo Hồng Ở Giới Giải Trí
- Chương 12: Mật khẩu màn hình