Chương 30

Nguyễn Tích bưng bánh ga tô đặt lên bàn cho hai đứa trẻ, trên môi khẽ mỉm cười, dịu dàng nói: “Ô Ô gọi cháu là anh trai.”

“Em trai tên là Ô Ô sao? Tên cũng rất đáng yêu.” Chu Nguyên nhìn đôi má hơi hồng hào của Giản Ô Ô.

[Ánh mắt này của Chu Nguyên đúng là vô giá, giống như một fanboy nhỏ vậy.]

Chu Trì nhìn Chu Nguyên, ánh mắt có chút chán ghét: “Chu Nguyên, đến đây ăn cơm đi.”

Chu Nguyên rất nghe lời Chu Trì, chủ yếu là do cậu bé bị áp lực chèn ép.

Bốn người ngồi quây quanh bàn ăn, nhϊếp ảnh gia chụp ảnh bữa ăn.

Nguyễn Tích nấu hai món.

Một món là thịt bò nầm sốt cà chua rực rỡ, một món là cá hấp trông rất đẹp mắt.

Sau khi chưng trứng cho hai đứa trẻ xong, cậu đã chuẩn bị xong bữa tối thịnh soạn.

[Trời ơi! Đây thật sự là do Nguyễn Tích làm sao? Nó còn ngon hơn mấy thứ bán bên ngoài!]

[Có tôi chứng minh, đây thật sự là do Nguyễn Tích làm!]

[Mọi người cứu tôi, tôi phải học nấu ăn từ Nguyễn Tích, rất ngon!]

[Thịt bò mềm, chua ngọt ngon miệng, cá cũng không tanh!]

Có người viết lại quá trình nấu ăn của Nguyễn Tích rồi đăng lên mạng.

/>#Bất ngờ! Học nấu ăn cùng Nguyễn Tích#

Blogger không chỉ có đăng quá trình nấu ăn của Nguyễn Tích lên mà còn đăng quá trình học tập của mình lên.

[Chủ topic: Mọi người trong nhà, tôi có hơi vội! Đúng là đầu tư không lỗ!]

[3L: Cứu mạng! Lần đầu tiên tôi nhìn thấy hot search của Nguyễn Tích đúng trọng tâm như vậy.]

[11L: A… A… Nhìn vào trông rất ngon! Tôi đã giới thiệu thành công!]

[14L: Tay Nguyễn Tích! Eo Nguyễn Tích! Mặt Nguyễn Tích! Tại sao lúc trước tôi không nhận ra vậy! Anh trai thật sự rất mê người!]

[39L: Cậu ta làm rất đơn giản, tôi cảm thấy mình có thể làm được.]

[67L: Cảm ơn chủ topic đã chia sẻ! Có vẻ sinh viên rất cần nó!]

[81L: Ai có thể ngờ được, có một ngày tôi vì nấu ăn mà theo dõi Nguyễn Tích!]

[106L: Nguyễn Tích đã thay đổi rất nhiều.]

Lúc này, Thôi Mặc đang chuyển qua chuyển lại giữa phòng phát sóng trực tiếp và weibo, khi nhìn thấy người hâm mộ của Nguyễn Tích đột nhiên tăng vọt, anh ấy đột nhiên im lặng.

Anh ấy đã tìm rất nhiều cách để bị loại khỏi vòng này, bao gồm cả vòng nấu ăn, đây là lần đầu tiên Nguyễn Tích thấy anh ấy ở đây.

Thậm chí anh ấy đang nghĩ, sau này có nên để NGuyễn Tích tham gia chương trình giải nấu ăn hay không.

“Đạo diễn, xem weibo đi.” Nhân viên nhắc nhở Trương Thành.

Trương Thành mở weibo ra, liếc mắt đã nhìn thấy mục đứng đầu, trong đầu suy nghĩ một chút, nhanh chóng đưa ra quyết định.

Bây giờ là thời cơ tốt để tạo ra một làn sóng dẫn lưu.

“Chỉnh sửa video nấu ăn vừa rồi của Nguyễn Tích đăng lên trang chính thức.” Trương Thành nói.

“Đạo diễn, bên phía thầy Lâm?” Nhân viên nhìn thông tin trên màn hình đã được chỉnh sửa một nửa.

Cục cưng thân yêu: Mau đến xem cuộc sống ấm áp thường ngày của anh trai Lâm Tử Mộc dịu dàng và em trai Giang Ngôn đẹp trai~@Lâm Tử Mộc @ Giang Ngôn

[Hình ảnh] [Hình ảnh]

Hình ảnh là những ảnh chụp Lâm Tử Mộc đang vất vả khổ cực nấy cơm trong phòng bếp, còn có hình ảnh Giang Ngôn đang ăn cháo.

“Để lại.” Trương Thành lạnh lùng nói, ông ấy là một người kinh doanh nên luôn tối đa hóa lợi ích của mọi việc, muốn trách chỉ có thể trách bản thân Lâm Tử Mộc không hăng hái tranh giành.

Không thể không nói, cách làm của Trương Thành rất chính xác, sau khi đăng video lên weibo, có không ít người tới tìm kiếm, phòng phát sóng trực tiếp lại nóng lên lần nữa.

[Tiết mục kho báu!]

[Nói ra mẹ tôi chắc chắn không tin, tôi thật sự đang học nấu ăn trong một show thiếu nhi.]

/>

Quay lại phòng phát sóng trực tiếp, Nguyễn Tích gắp một miếng thịt trong bụng cá, cẩn thận lọc hết xương cá ra, sau đó để vào trong bát của nhóc con.

“Cảm ơn ba nhỏ ~” Giản Ô Ô gắp thịt cho vào miệng, đôi môi trắng nõn lóng lánh.

Hai bên phá phơn phớt hồng phồng lên, giống như một con chuột đang khoét kho thóc: “Ba nhỏ ~ Ngon quá, muốn ăn nữa.”