Đế Khuyết đứng từ xa nhìn cục lông nhỏ không hề biết chuyện, lắc lư lắc lư đi về hướng này, lông nhỏ nguyên bản đều rối tung lộn xộn.
Cảnh tượng nhóm chim cánh cụt chạy tới hướng Hạc Từ khiến Đế Khuyết vô cùng nôn nóng, đáy lòng còn nỗi lên lửa giận không rõ, không biết là đối với Hạc Từ hay đối với chính mình, hoặc là..... đối với những chim cánh cụt đang muốn cướp đi Hạc Từ.
Đế Khuyết xoay người liền muốn đi qua lại bị Tân Nguyệt gọi lại, cô giống như cố ý kéo dài thời gian, chậm rì rì nói: "Tộc trưởng, chúng nó bị dẫn đi hết một phần rồi, hiện tại chính là lúc thích hợp để giành lại chim non."
Những tộc nhân khác lúc này mới kịp phản ứng, sôi nổi phụ hoạ.
Bị động tác này làm trì hoãn, thân ảnh nhỏ bé của Hạc Từ đã không còn nhìn thấy, Đế Khuyết dừng cước bộ lại, quay đầu lạnh lùng mở miệng nói: "Quả thật, các ngươi có thể nắm chặt thời gian này mà đem con của mình cướp về, nếu không nhận ra...."
(Còn tiếp tại Wordpress Đằng La Cung)