Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thành Cá Mặn Mỗi Ngày Tôi Đều Muốn Hát

Chương 1

Thời tiết ở Vân Thành luôn thay đổi, lúc nắng lúc mưa.

Sáng sớm vừa mới mưa xong, không khí trong khu dân cư thoáng đãng hơn hẳn, mùi công nghiệp khó chịu cũng theo mưa mà nhạt đi phần nào.

Bạc Tuế mặc áo hoodie vào, quay đầu nhìn cảnh sắc xanh tươi đẹp đẽ trong khu dân cư mà không cần bộ lọc, quyết định nhân lúc này xuống đi dạo một chút.

Cậu là một người nổi tiếng trên mạng, thường ngày ngoài việc ở nhà livestream trò chuyện với các cư dân mạng thì gần như không cần làm gì thêm.

Đây cũng là lần đầu tiên trong vài ngày gần đây Bạc Tuế mới ra ngoài.

Không phải cậu quá ru rú trong nhà, mà thực sự thế giới này quá nguy hiểm, dưới vẻ bề ngoài hòa bình bình thường là những đợt sóng ngầm cuồn cuộn.

Ở đây không chỉ có những sự kiện linh dị kỳ quái, mà còn có cả Cục Quản lý Sự kiện Đặc biệt chuyên xử lý những việc này, chỉ là người bình thường không biết mà thôi.

Bạc Tuế biết được điều này bởi vì cậu là người xuyên không.

Nửa năm trước, cậu đang yên lành ở nhà chơi game, kết quả sau một giấc ngủ tỉnh dậy đã đến đây. Lúc đầu cậu còn bối rối một thời gian, mãi cho đến khi gặp được người hàng xóm trên tầng, mới dần dần hiểu rõ tình hình.

Cậu không phải là xuyên không bình thường, mà là xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đam mỹ linh dị từng đọc qua từ rất lâu trước đây.

Nhân vật thụ chính là Thiên sư Dịch Hoài Cữu sống ở tầng trên của cậu, còn nhân vật chính công là đại lão của Cục Quản lý Sự kiện Đặc biệt, Tông Sóc, người vừa mới chuyển đến gần đây.

Khoảng cách giữa lần đọc cuốn tiểu thuyết này quá xa. Lúc đó, Bạc Tuế chỉ nhìn thoáng qua vài trang, nội dung bên trong không nhớ được nhiều. Hiện giờ cũng chỉ mơ hồ nhớ ra vài cái tên. Ngoài việc nhận biết được nhân vật chính công thụ thì chẳng có ích lợi gì.

Bạc Tuế mím môi, mỗi lần nghĩ đến đây đều không nhịn được mà hối hận.

Tiếng “ting” của thang máy vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Bạc Tuế.

Thang máy dừng lại ở tầng 23, cửa mở ra, hai người thợ chuyển nhà đang khiêng hai cái thùng lớn vừa đi vừa nói chuyện bước vào.

Nhìn thấy trong thang máy có người, họ hơi khựng lại, chào một tiếng.

Khu dân cư cao cấp này tỷ lệ cư trú không cao, mặc dù môi trường và cơ sở vật chất rất tốt, nhưng cách xa trung tâm thành phố, không ít người mua chỉ để nghỉ dưỡng.

Hai người thợ chuyển nhà đã bận rộn trên lầu suốt mấy ngày, rất hiếm khi gặp người trong thang máy, đây là lần đầu tiên gặp có người đi xuống.

Thanh niên đứng ở góc, chiếc mũ trên áo hoodie kéo xuống, hoàn toàn che khuất đôi mắt, chỉ lộ ra một đoạn cằm nhọn trắng như tuyết, nổi bật hơn dưới nền áo hoodie màu xanh.

Khiến người ta không thể không nhìn thêm vài lần.

Lúc hai người đi vào, Bạc Tuế đã nhìn ra ngoài hành lang, nghĩ ngợi một chút rồi hỏi:

“Người ở tầng 23 sắp chuyển vào hả?”

Người thợ chuyển nhà nghe có người hỏi chuyện liền nhiệt tình quay đầu lại.

“Ồ, cậu quen chủ nhà tầng 23 à?”

Ông hỏi xong cũng không chờ Bạc Tuế trả lời, chỉ nói tiếp: “Đồ đạc bên trong đã dọn dẹp gần xong rồi, chắc hai ngày tới là chuyển vào thôi.”

Bạc Tuế gật đầu, nghĩ đến việc đại lão Tông Sóc của Cục Quản lý Sự kiện Đặc biệt chuyển vào sẽ làm khu dân cư an toàn thêm một chút, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Hai người thợ thấy cậu không hỏi thêm cũng không chú ý đến cậu nữa.

Thang máy từ tầng hai mươi mấy đi xuống cũng phải mất một phút, hai người không dám hút thuốc bên trong, liền quay sang nói về vụ mất tích gần đây đang lan truyền trong đám đông.

Vân Thành từ trước đến nay luôn có trật tự tốt, đây là lần đầu tiên xảy ra nhiều vụ mất tích như vậy. Từ đầu tháng đến giờ đã có tám người mất tích.

Không chỉ chính quyền địa phương đưa tin, mà các phương tiện truyền thông tự do cũng bắt đầu quan tâm đến vụ này, khiến mọi người hoang mang.

"Nói đi nói lại, lần này người mất tích có cả nam lẫn nữ, đoán chừng là bọn tội phạm theo nhóm, không biết đám người nào dám làm liều như vậy."

"Thôi đi, chuyển đồ xong thì mau về nhà, buổi tối tốt nhất đừng đi lung tung ngoài đường."

Người thợ chuyển nhà xách cái thùng lên, lắc đầu nói, hai người nói chuyện, thang máy đã mở ra.

Họ quay lại chào Bạc Tuế một tiếng rồi vội vã rời đi.

Nghe hai người nhắc đến vụ mất tích, Bạc Tuế hơi nhíu mày, trong lòng chú ý thêm một chút, nghĩ lát nữa lên mạng tìm hiểu tin tức địa phương.

Nhưng vì nhân vật chính thụ Dịch Hoài Cữu sống ở đây, Bạc Tuế cũng không quá lo lắng.