Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 53: Mộc Mộc: Bè Bạn Thật Sự Không Lừa Dối Tôi!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tốc độ nhắn tin của bè bạn trong nhóm dừng lại một lúc vì câu nói của Hác Mộc, sau đó Hác Mộc bị tag không ngừng.

@Mộc Chị em là Beta hay Omega?

@Mộc Đối tượng là Alpha hay Beta?

@Mộc Năm nay mấy tuổi rồi? Vị thành niên thì chị đây không dạy cho đâu đó!

@Mộc......

Hác Mộc:......

Hác Mộc bị sự nhiệt tình của bọn họ dọa đến mức muốn rút lui, nhưng gặp chuyện luôn phải tìm cách giải quyết.

Cậu xác nhận tài khoản Chim Cánh Cụt của mình không có nguy cơ bại lộ, dựa vào vào mấy câu bọn họ hỏi trả lời từng câu một, kết quả trong nhóm lại đột nhiên yên tĩnh.

Mất một lúc sau có người hô lên một câu: Chời ạ nơi này có "tấm chiếu mới" nè, mọi người đâu rồi vào khi dễ đi!!!!

@Mộc Yêu nhau bao lâu rồi? Là người trưởng thành hết cả rồi mà cậu cùng đối tượng của mình chưa làm qua một lần nào sao?

@Mộc Đôi Alpha và Omega quen nhau mà chưa từng làm? Rồi kỳ phát tình kỳ mẫn cảm gì đấy hai người trải qua thế nào?

Mộc: Không phải có thuốc ức chế hả?

......

......

......

@Mộc Ê tui thật lòng thấy thương Alpha của cậu luôn, anh ta là Alpha thảm nhất thế gian!

@Mộc kỳ mẫn cảm ôm Omega của mình mà cũng có thể nhịn được? Thật sự là Alpha hả?

Mộc: [Mê mang.jpg]

Mộc: Thật sự khó chịu như vậy hả?

Bè bạn: Thế lúc cậu phát tình có khó chịu không?

Mộc:......

Bè bạn 1: Kỳ mẫn cảm của Alpha thật ra khó chịu hơn kỳ phát tình của Omega nhiều, sở dĩ một Alpha có thể đánh dấu nhiều Omega hay thậm chí là đánh dấu cả Beta, không phải bởi vì kỳ mẫn cảm của bọn họ phải dựa vào đánh dấu để dễ chịu hơn sao?

Bè bạn 2: Kỳ mẫn cảm của Alpha đáng sợ lắm, bạn thân tui với chồng nó nói chưa muốn có con trong ba năm đầu, kết quả lúc chồng nó tới kỳ mẫn cảm nhịn không nổi, bây giờ nó cũng có thai rồi, rồi lúc kỳ phát tình còn không thể dùng thuốc ức chế thường xuyên nữa, aiz, bây giờ mỗi ngày nó đều là dầu sôi lửa bỏng.

Bè bạn 3: Nói thật, đơn giản mà nói kỳ mẫn cảm của Alpha là động dục dã thú, trong đầu chỉ có t*ng trùng, lý trí gì đó cũng không có!

Bè bạn 4: Omega trong kỳ phát tình không phải cũng thế sao? Cũng không thể tự kiềm chế bản thân.

Bè bạn 5: Vậy nên Alpha trong kỳ mẫn cảm phải quản lý chặt chẽ, Omega phải biết bảo vệ bản thân!

Bè bạn:......

Hác Mộc nhìn màn hình điện thoại nhíu mày.

Sao cậu cảm thấy Lộ Chiêu Hành trong kỳ mẫn cảm...... Giống như rất ôn hòa.

Là bởi vì dùng thuốc ức chế sao?

Cậu vô thức hỏi, nhưng bị phản bác rất nhanh.

Bạn bè: Thuốc ức chế có lẽ hữu dụng với Omega lúc phát tình, còn du͙© vọиɠ của Alpha đối với Omega là khắc trong xương, chiếm hữu Omega là bản năng của Alpha, cậu thấy thuốc gì có thể khống chế được bản năng con người không?

Hác Mộc:......

Hình như đúng là vậy, giống như cậu hiện tại đã hết biến chứng, cũng không có phát tình, nhưng mỗi ngày cậu vẫn khát vọng tin tức tố của Lộ Chiêu Hành, đây cũng là một loại bản năng của Omega, chỉ là không có du͙© vọиɠ mãnh liệt như Alpha mà thôi.

Bè bạn: Nếu như một Alpha trong kỳ mẫn cảm không ra tay với một Omega, vậy cũng chỉ có hai nguyên nhân, một là anh ta thật sự rất rất rất ghét Omega đó, hai là anh ta "chết mê, chết mệt" Omega đó.

Hác Mộc:......

Tự nhiên thấy ngọt gắt là thế nào?

Lộ Chiêu Hành thật sự yêu cậu bằng bản năng à?

Thế nhưng vì sao Lộ Chiêu Hành lại thích thích cậu như thế?

Cậu cũng chỉ là một thiếu gia trừ đóng phim thì cái gì cũng không biết, cũng không nói chuyện với Lộ Chiêu Hành được mấy câu, làm sao có thể khiến Lộ Chiêu Hành thích được?

Cậu rơi vào suy tư quên tham gia chủ để, nhóm bè bạn vẫn nhao nhao đưa ra lời khuyên mấy câu cậu hỏi lúc trước, so với mấy cái Hác Mộc tìm được trên mạng cũng không khác là mấy, đơn giản là phải chuẩn bị đầy đủ, bảo cậu phải tự chuẩn bị là tốt nhất, không thể nào trông cậy vào Alpha, khỉ Alpha gấp gáp lên thì không có chút kiên nhẫn gì.

Còn có người đề cử cho cậu mấy loại sản phẩm, nói là xúc tiến bài tiết gì đó còn có hỗ trợ bôi trơn.

Còn dạy cậu làm thế nào để Alpha hưng phấn trong suốt quá trình.

Nội dung quá...... Xấu hổ.

Thêm nữa là khen Alpha của cậu, theo những gì bọn họ nói, giống như cậu đang bạc đãi Lộ Chiêu Hành.

Thậm chí còn có một quản lý nào đó trong nhóm tác giả nhắn tin riêng gửi cho cậu một phần tài liệu, nói chị em trong nhóm đa số là binh đoàn trên giấy, vẫn nên để cậu trải nghiệm thực tế một chút.

Thực tế cái gì?

Bé con tò mò tải tài liệu về mở ra, xém chút nữa xém điện thoại di động!

Quản lý gửi cho cậu một bộ phim!

Trong phòng nghỉ đoàn phim xem phim này? Thời gian không gian của cậu cho phép thì tiết tháo của cậu cũng không cho phép!

Nhưng cậu cũng không xóa, về rồi học hỏi một chút cũng tốt.

Về phần học cái gì...... Cậu cũng không biết.

Theo lý thuyết thì những cái này Lộ Chiêu Hành có lẽ phải học, nếu như ở thế giới cũ cậu còn có thể tranh thủ một chút quyền chủ động của mình, nhưng thế giới bây giờ, thân phận Omega định ra cậu chỉ có thể bị động việc đó.

Vậy...... Lộ Chiêu Hành biết mấy cái này sao?

Đánh giá tình hình lúc đó hắn quăng mũ cởi giáp cho mình...... Hắn thật sự biết!

Nhưng từ sau kỳ mẫn cảm, Lộ Chiêu Hành hình như cũng không đề cập với cậu chuyện này, ngoại trừ đánh dấu tạm thời không thể thiếu, cũng không có giày vò cậu.

Là vì quay phim ở đoàn phim mệt mỏi sao?

Bởi vì kỳ mẫn cảm trì hoãn nên Lộ Chiêu Hành phải chạy tiến độ, mỗi ngày phải quay diễn cường độ cao.

Diễn viên AO gặp phải kỳ mẫn cảm hay kỳ phát tình chỉ mong xin được mấy ngày nghỉ, thậm chí còn có vài người hợm hĩnh ra vẻ ngôi sao, thường xuyên đi trễ về sớm, Lộ Chiêu Hành dù kính nghiệm hơn so với bọn họ cũng không cần liều mạng như vậy đâu?

Nhưng cũng chính là vì hắn liều mạng như vậy, cho nên mới có thể đạt đến độ hot như bây giờ nhỉ?

Hác Mộc đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ.

So với Lộ Chiêu Hành thì cậu thật sự vẫn quá phật hệ.

Muốn diễn thì diễn, quảng cáo muốn nhận thì nhận, muốn nghỉ ngơi lúc nào thì nghỉ ngơi lúc nấy, nếu như không phải cậu thật sự có chút bản lĩnh thì cậu thật sự sẽ nhanh chóng biến thành nghệ sĩ mà đạo diễn lớn né còn không kịp.

Nhưng cậu làm việc cũng rất nghiêm túc hoàn thành, cũng không tính là tùy hứng quá đâu ha?

Cậu chủ Mộc tự an ủi mình một câu như thế.

Buổi chiều, Giang Hàn Dật cũng đến đoàn phim, cũng không phải lần đầu hai anh em chạm mặt nhau ở đoàn phim nên cũng không ngạc nhiên, Giang Hàn Dật trêu chọc nói: "Sao lúc trước không thấy hai bọn bây ân ái với nhau như vậy?"

Đây cũng không phải tham ban, Hác Mộc gần như sống ở đoàn phim.

Hác Mộc nói lại anh: "Đoàn phim em tham gia em muốn đến thì đến, còn anh không có đầu tư, suốt ngày chạy đến đoàn phim của bọn em làm gì?"

Giang Hàn Dật gần như bị cậu làm cho nghẹn họng một lúc, giải thích: "Cái gì suốt ngày, tao đã ba ngày không tới rồi."

Hác Mộc: "......"

Giang đại thiếu gia rất rảnh rỗi sao? Đã ba ngày không tới rồi, nhìn như ai làm anh tủi thân...... Từ từ!

Hác Mộc hơi giật mình.

Giang Hàn Dật tủi thân cái gì?

Hác Mộc nghi hoặc nhìn anh nói: "Không phải là anh nhìn trúng ai trong đoàn phim đó chứ?"

Ánh mắt đang tìm kiếm người trong đoàn phim của Giang Hàn Dật lập tức thu lại, quay đầu nói: "Mày thấy tao nhìn trúng ai đó nên đến đoàn phim tìm lúc nào?"

"......" Hạn hán lời.

Hác Mộc cũng biết, Giang Hàn Dật được gọi là chơi bời nhưng cũng không phải là chơi bời thật, anh làm Giang đại thiếu gia, mỗi ngày có hàng tá người muốn đưa người lên giường anh, vì sự nghiệp trong nhà, việc xã giao dĩ nhiên hắn không thể thiếu, thường xuyên bị chó săn chụp cảnh anh ra khỏi quán bar hộp đêm, lúc nào cũng là những người khác nhau đi bên cạnh.

Có tiếp viên quán bar, có thiên kim giàu sang, có tiểu minh tinh không nổi cũng chẳng chìm.

Cứ như vậy mãi, anh có thêm một cái danh trăng hoa.

Nhưng cũng chính vì như vậy, cũng có hiếm có người nào dùng mỹ nhân buộc chặt với anh để làm khó dễ anh.

Dù sao Giang đại thiếu gia qua lại với rất nhiều người, người đứng bên cạnh anh thường xuyên khác nhau, không nắm chắc được "sở thích" của Giang đại thiếu, cũng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cho nên Hác Mộc càng tò mò: "Vậy anh đến đoàn phim làm gì?"

Giang Hàn Dật nhẹ nhàng nói: "Đến để thanh tịnh, có người lại giận dỗi rồi, Giang phu nhân mấy ngày nay nóng nảy, lải nhải từ nhà ra công ty, tao tới đây trốn một chút."

"......"

Gần như mỗi lần Hác Thiên Cừ từ nước ngoài về sẽ cùng mẹ già nhà cậu cãi nhau một trận.

Hác Mộc nói: "Lần này là vì cái gì?"

Giang Hàn Dật: "Quên ngày kỷ niệm kết hôn."

Hác Mộc: "......" Được rồi.

Trong đầu ông ấy ngoại trừ nghiên cứu sinh học của mình với bệnh nhân ra thì cái gì cũng không chứa nổi, có thể nhín chút thời gian trở về đã không dễ dàng gì, mẹ trông chờ ông ấy nhớ ngày kỷ niệm gì chứ, mẹ đem lục tung đồ đạc trong đầu ông ấy cũng không tìm ra được.

Hác Mộc bất đắc dĩ lắc đầu.

Bỗng nhiên phía sau lưng đυ.ng phải một thứ mềm dẻo cứng rắn, tin tức tố quen thuộc bao trùm lấy cậu, Hác Mộc vừa định quay đầu, một bàn tay đặt lên vai: "Đang nói gì thế?"

Hắn đang nhìn Giang Hàn Dật nói, rất có có hương vị tuyên bố chủ quyền.

Giang Hàn Dật càng cảm thấy bọn họ bây giờ với lúc trước không giống nhau.

Hác Mộc cũng hơi kỳ quái.

Kỳ mẫn cảm không phải qua rồi sao? Sao người này vẫn phòng bị với Giang Hàn Dật như vậy?

Nhưng hắn phòng bị cũng không có tác dụng gì, Giang đại thiếu gia không tiếp chiêu hắn, ánh mắt nhìn thoáng qua nơi nào đó, trong mắt sáng lên: "Đi, đi trước đó, hai đứa cứ dính nhau tiếp đi."

"......"

Dính nhau cái gì mà dính nhau? Nơi đông người đó.

Sau khi nhìn người đi, Lộ Chiêu Hành mới nhìn về Hác Mộc: "Sao lại ra đây làm gì?"

Hác Mộc nói: "Trời sắp mưa, em nghe nói mọi người còn đang quay bên ngoài, em ra xem thử...... Quay xong rồi sao?"

"Ừ." Lộ Chiêu Hành nói: "Trợ lý sản xuất đang dựng lều, có thể nghỉ ngơi một lúc."

Hác Mộc có hơi đau lòng nhìn mồ hôi trên trán hắn: "Vậy, vậy đi vào đi."

Đã có người quăng cặp mắt mờ ám hướng về phía bọn họ, mặc dù không sợ bị người khác biết, nhưng bị nhìn chằm chằm cũng ngại ngùng.

Cậu lôi Lộ Chiêu Hành đi về phía phòng nghỉ, chỉ là còn chưa kịp thở phào một hơi, ngay lúc cửa đóng lại, bả vai cậu bị siết chặt, bị người đè lên mặt tường cạnh cửa.

Nụ hôn chằng chịt rơi xuống mặt cậu, chậm chạp lại nhẹ nhàng, Hác Mộc bị áp sát vào tường khiến chân tay có hơi luống cuống: "Lộ...... Lộ Chiêu Hành......"

Sao lại đột nhiên thế này?

Muốn hôn thì hôn, nhưng sao lại hôn như thế này?

Mãi đến khi mắt của Lộ Chiêu Hành và cậu chạm nhau, hắn nói nghiêm túc: "Dính mùi rồi."

Hác Mộc: "Cái gì?"

Cậu sửng sốt một chút, nhận ra rằng Lộ Chiêu Hành đang nói về tin tức tố của Giang Hàn Dật.

Hai anh em đứng nói chuyện với nhau gần như vậy, dính tin tức tố cũng là chuyện khó tránh khỏi.

Nhưng đây là bất khả kháng mà!

Không đợi hắn giải thích cho mình, Lộ Chiêu Hành lại hôn lên lần nữa, nhậm lấy bờ môi cậu, mυ"ŧ vào liếʍ cắn.

Ngay cả phản kháng Hác Mộc cũng không có, thậm chí thử thăm dò bắt đầu đáp lại.

Con ngươi Lộ Chiêu Hành hơi tối lại, tay chống trên tường thả lỏng đổi sang ôm eo cậu, cưỡng ép cơ thể hai người càng gần nhau hơn.

Hác Mộc bị hắn hôn choáng váng, đầu ngửa ra sau tựa vào mặt tường, cơ thể lệch trọng tâm, bàn tay sau lưng càng siết chặt, cho đến khi cảm thấy được mình kề sát vào vị trí khác thường nào đó, cậu đột nhiên mở mắt, khước từ theo bản năng.

Lộ Chiêu Hành lại thừa lúc cậu mở miệng hôn càng sâu hơn, đen lời cậu muốn nói chặn trở về.

Trong miệng xen lẫn tin tức tố, Hác Mộc cảm thấy cơ thể càng ngày càng nóng, có hơi khó khăn dùng tay bám víu vào bả vai Lộ Chiêu Hành.

Alpha đột nhiên xuất hiện ham muốn chiếm hữu khiến Omega chịu không nổi

Hác Mộc bị Lộ Chiêu Hành dùng vũ khí sinh vật đè lên, vừa đỏ mặt vừa nghĩ: Bè bạn thật sự không lừa dối tôi!

Lộ Chiêu Hành quả nhiên dục cầu bất mãn!

[…]
« Chương TrướcChương Tiếp »