Chương 13: Yêu Nhau Với Ai?

Kỷ Tâm Phi, cậu có biết mình đang nói cái gì không? "

Kỷ Ức hoài nghi mình nghe lầm.

Nữ chính lại có thể đưa ra loại yêu cầu kì quái như thế với nữ phụ?

Kỷ Tâm Phi rất lo lắng, gần đây Kỷ Ức thay đổi

Quá nhanh, lại có thể sắp vượt qua cô ta.

Vốn nắm chắc vị trí đội trưởng, lại nhiều thêm một người, lại còn có..

Kỷ Tâm Phi không dám nói ra nguyên nhân chính, cô ta kéo tay Kỷ Ức, nhẹ giọng nói:" Tiểu Ức, chị biết em vẫn luôn muốn được mọi thứ chị đang có, em muốn thứ gì khác chị đều có thể cho em, nhưng vị trí đội trưởng lần này chỉ có thể có một người! Em xem ở chúng ta là chị em, nhường cho chị một lần được không? "

Khóe miệng Kỷ Ức giật giật.

Tình thân này lại đem ra làm lý do có phải quá qua loa không?

Quan hệ hai người đã sớm chia cắt, còn là chị em sao?

Kỷ Ức hất tay cô ta ra, nhắc lại rõ ràng:" Lần trước tôi đã nói với cậu, tôi sẽ không nhằm vào cậu và cũng sẽ không muốn tranh giành với cậu. Còn chuyện đội trưởng là cô giáo quyết định, tôi không có lý do từ bỏ thứ thuộc về chính mình. "

Hai người dây dưa trên đường, thẳng đến cửa nhà đều không ra kết quả.

Kỷ Ức về đến nhà liền về phòng của mình, chưa được bao lâu, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

" Vào đi. "

Kỷ Tâm Phi đẩy cửa bước vào, nhìn cách sắp xếp trong phòng cảm thấy kinh ngạc.

Cô ta rất ít tới phòng Kỷ Ức, nhưng cô ta nhớ rõ căn phòng này trước kia lộn xộn, mặc dù có dì Tô quét dọn lại sạch sẽ, nhưng sẽ có rất nhiều thứ kì quái chất đống.

Mà hiện tại căn phòng này lại rất sạch sẽ, đồ vật ở đây là vật dụng hay dùng cùng sách vở, không hề có thứ khác.

Kỷ Ức ngồi ở ghế máy tính quay qua một vòng, đôi tay ôm eo nhìn về phía người đi tới.

" Xin hỏi có chuyện gì sao? "

Kỷ Tâm Phi vội vàng cầm ly sữa trong tay nhẹ nhàng đưa ra:" Tiểu Ức, chị đưa sữa cho em, buổi tối uống xong giấc ngủ sẽ ngon hơn. "

" Không có việc gì không lên tam bảo điện, chị gái à, có chuyện gì nói thẳng đi. "

Thái độ của Kỷ Ức với Kỷ Tâm Phi có thể nói có chút lạnh nhạt.

Bởi vì mặc kệ là Kỷ Tâm Phi đối xử với" Kỷ Ức "trước kia hay hiện tại cô ta đều duy trì một loại thái độ coi thường, mặc dù có người ức hϊếp, chửi bới cô, Kỷ Tâm Phi cũng chưa bao giờ nhớ đến thân phận chị gái nói giúp cô một câu.

Cô không trách Kỷ Tâm Phi không quan tâm cô, chỉ là tương đối, cô cũng không cần thiết nhiệt tình với Kỷ Tâm Phi.

Kỷ Tâm Phi đặt ly sữa nhẹ nhàng mà để ở trên bàn sách, như là vô ý nói đến đề tài khác:" Thật ra gần đây ở trường học nghe nói em cùng Hứa Việt rất gần gũi, còn có người nói hai người đang yêu nhau. "

" Không có đâu, là tin đồn thôi. "

" Tiểu Ức yên tâm, chị tuyệt đối không có ý định ngăn cản em. Chúng ta là chị em, em thừa nhận trước mặt chị cũng không sao, chị sẽ không nói cho người khác. "

" Thật không có, hai người chúng tôi chỉ là bạn ngồi cùng bàn. "

"... "

Thái độ Kỷ Ức quá mức kiên định, làm Kỷ Tâm Phi muốn diễn tiếp đều không thể diễn được.

Đôi mắt trong trẻo của Kỷ Tâm Phi hiện lên biểu tình phức tạp, Kỷ Ức nhìn thấy liền trực tiếp tung ra điểm mấu chốt:" Chị giống như đối với chuyện múa dẫn đầu đặc biệt để ý? Vì sao? "

" Không có gì. "Câu nói kia như chạm vào điểm mấu chốt của Kỷ Tâm Phi, cô ta liền lấy cớ chạy ra khỏi phòng cô.

Kỷ Tâm Phi đi rồi, Kỷ Ức ngẩng đầu lên dựa lưng về ghế máy tính, trong lòng suy nghĩ những chuyện đã xảy ra.

Hai người cùng nhau làm đội trưởng múa dẫn đầu, cũng sẽ không gây trở ngại đến ai. Người nổi tiếng giống như Kỷ Tâm Phi, vì sao coi trọng vị trí đội trưởng cổ động viên như vậy?

Thật là kỳ quái.

Cô hỏi Tống Nhan Khả một cách khéo léo, sau 30 phút Tống Nhan Khả liền cho cô đáp án.

" Tống Ngôn Đình lớp một cùng đánh cược với mọi người, nói nếu lần này ai trở thành đội trưởng đội cổ động viên, liền sẽ yêu người đó! "

Thì ra Kỷ Tâm Phi để ý là tranh giành bạn trai..

Đây thật đúng là tin tức lớn.

Chuyện đội cổ động viên chọn ra hai đội trưởng ở trường học truyền ra ngoài, mọi người đều muốn xem kịch vui.



Trước kia Kỷ Ức cùng Kỷ Tâm Phi tranh giành, mỗi lần đều thua.

Lần này lại khó phân.

Kỷ Ức mặc kệ đánh cược cái gì, vì tìm lại được cơ hội đã mất cho mình mà cảm thấy cao hứng.

Hứa Việt cả ngày đều xụ mặt, đưa cơm sáng cậu ta cũng không thèm ăn.

Kỷ Ức lấy lại bình giữ nhiệt:" Cậu không ăn thì cứ nói, tớ liền đưa cho người khác. "

" Hừ! "Lão đại trừng mắt nhìn cô một cái, nổi lên tính trẻ con đoạt lại bình giữ nhiệt.

Trong giờ học toán Hứa Việt lại khôi phục như trước kia, không chịu trả lời câu hỏi, thiếu chút nữa làm thầy toán tức giận đến hộc máu.

Thầy toán trở lại văn phòng liền bắt đầu mắng Hứa Việt:" Cái thằng nhóc con kia, tôi còn tưởng rằng nó biết thay đổi, kết quả chỉ mới ba ngày liền quay trở lại trước kia. "

Thầy địa lý bình tĩnh ngẩng đầu lên:" Tôi liền nói rồi, nếu Hứa Việt thay đổi tôi sẽ phát sóng trực tiếp đứng chổng ngược! "

Giọng điệu mười phần chắc chắn.

Thầy toán dạy học đã nhiều năm, trước nay chưa gặp qua học sinh khó đối phó như vậy!

Buổi tối về đến nhà còn không nhịn được nói với vợ:" Tên nhóc thối này thật là muốn tức chết anh! Không xem ai ra gì cả! Nếu không phải mỗi lần nó thi toán học đều đứng hạng nhất, anh cũng không thèm nói đến nó! "

Vợ thầy toán cười cười:" Anh nói học sinh kia em cũng biết, thật ra em bỗng nhiên nghĩ đến một cách, nhưng không biết có dùng được hay không? "

" Cách gì? "

" Em nhớ anh đã từng nói cậu nhóc có bạn ngồi cùng bàn tên Kỷ Ức đúng không? "

" Đúng vậy, cô bé Kỷ Ức kia anh rất thích, mỗi lần anh dạy lớp tám, chỉ có cô bé nghiêm túc học nhất. "

" Đó đó, nếu không anh thử đi tìm Kỷ Ức, kêu cô bé khuyên Hứa Việt tập trung nghe giảng bài. "

Thầy toán lập tức xua tay:" Anh cảm thấy không được. "

Ông cảm thấy đề nghị này không đáng tin, thậm chí sợ Hứa Việt sẽ dạy hư học sinh ngoan của ông.

Vợ ông lại rất kiên trì:" Anh hẳn không biết, mấy ngày hôm trước thằng nhóc đi đến lớp vũ đạo tìm em và cô Lý. Vì muốn chúng em cho Kỷ Ức một cơ hội, chịu thương chịu khó làm việc ba ngày ở lớp vũ đạo! "

Thầy toán liền hiểu rõ mọi chuyện: Đáng chết! Mấy ngày hôm trước nghe giảng bài là vì đi đường vòng cứu nước, muốn lấy lòng vợ ông sao?

Nếu Kỷ Ức ở chỗ này, nhất định sẽ kinh ngạc, thì ra thầy toán và cô giáo vũ đạo là vợ chồng nha!

* * *

Chuyện đội cổ động viên chọn ra hai cái đội trưởng truyền ra không lâu, diễn đàn Tieba liền bùng nổ.

Trên trang đăng một bài viết là hai tấm ảnh chụp riêng của Kỷ Tâm Phi và Kỷ Ức đặt cạnh nhau, chủ đề là tình tay ba.

Lầu 2:" Tống giáo thảo đánh cược, muốn cùng đội trưởng đội cổ động viên yêu nhau, lần này có hai người, không phải là được ngồi hưởng phúc rồi sao. "

Lầu 3:" Lầu trên tỉnh tỉnh, anh Đình sao có thể coi trọng Kỷ Ức kia? Đương nhiên, tiểu bạch liên Kỷ Tâm Phi kia tôi cũng muốn phun "nôn mửa". "

Lầu 4:" Lầu 3 tuyệt đối yêu thầm Tống Ngôn Đình, Kỷ Tâm Phi tốt xấu vẫn là hoa khôi nha. "

Lầu 5:" Tôi chỉ là lẳng lặng mà ăn dưa quần chúng. "

Lầu 6:" Chẳng lẽ mấy người không phát hiện Kỷ Ức trở nên xinh đẹp hơn, thông minh và có tài năng hơn sao? "

Lầu 7:.

Trạng thái rất nhanh lên hot search, sau đó bị quản lý trang xóa đi, người đăng bài bị lock nick.

Tống Ngôn Đình ngồi ở trong phòng học, vẻ mặt khó chịu.

Từ khi nghỉ hè Kỷ Ức dùng cách nhảy cầu tự sát uy hϊếp cậu, cậu ta liền rất chán ghét Kỷ Ức.

Sau một tháng khai giảng không có người đáng ghét qua lại ở trước mặt, tâm tình tốt hơn không ít.

Lần này đồng ý đánh cược với bọn họ cũng do cậu ta tin chắc Kỷ Tâm Phi sẽ trở thành đội trưởng, không hiểu sao bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một Kỷ Ức?

Nhất định là cô ta cố ý gây chuyện, muốn nhân cơ hội dẫn đầu.

Tống Ngôn Đình tức giận đến nghiến răng.

Lúc nhìn thấy bài đăng càng nhịn không được trực tiếp đi đến lớp tám.



" Kỷ Ức, ra đây! "

Tất cả mọi người nhìn thấy Tống Ngôn Đình nổi giận đùng đùng đứng cửa phòng học lớp tám, chỉ tên điểm họ muốn tìm Kỷ Ức.

Kỷ Ức từ trong sách tiếng anh ngẩng đầu lên, theo bản năng cô nhìn thoáng qua bên cạnh.

Ngồi cùng bàn không ở đây.

Cô lại từ từ nhìn cửa phòng học liếc mắt một cái, sau đó.. Bình tĩnh thu hồi ánh mắt, cầm lấy bút tiếp tục viết hai từ đơn trên giấy.

Quần chúng ăn dưa:?

Chuyện gì đây? Chuyện này phát triển theo hướng không giống trong tưởng tượng của bọn họ?

Tống Ngôn Đình vốn nghẹn đầy lửa giận, hiện tại càng tức giận đến nghiến răng, ngại ở người mặt mọi người nên không thể phát tác, đành phải nhẫn nại kêu một tiếng:" Bạn học Kỷ Ức, cậu ra đây một chút! "

Lúc này Kỷ Ức nghe rõ.

Cô dùng ngón tay chỉ chính mình, không xác định hỏi:" Cậu gọi tôi? "

" Chẳng lẽ còn có người giống với tên cậu sao? "Giọng điệu này tuyệt đối không phải một câu hỏi.

" Ha, vậy thật không có. "Kỷ Ức lắc lắc đầu, hỏi:" Cậu tìm tôi có chuyện gì sao? "

" Cậu ra đây trước rồi nói.. "Tống Ngôn Đình cảm thấy chính mình sắp nhịn không được, nhưng những lời này không thể nói trước mặt nhiều người.

Kỷ Ức nhìn giữa mày cậu ta hiện lên không kiên nhẫn, trong lòng cảm thấy buồn cười, bên ngoài lại không lộ ra mà làm một bộ dáng nghiêm túc:" Vậy không được, tôi và cậu lại không thân, cậu nói đi ra liền ra ngoài, tôi đây chẳng phải là rất mất mặt? "

Cô biết Tống Ngôn Đình kêu cô đi ra ngoài không có chuyện gì tốt.

Cô lại không ngốc, hiện tại đi ra ngoài không phải tìm chửi?

Tống Ngôn Đình không vui nhíu mày.

Không khỏi nghĩ: Kỷ Ức này không hề bám dính lấy cậu, ngược lại bắt đầu cùng chơi trò lạt mềm buộc chặt với cậu?

(Lạc mềm buột chặt: Có nghĩa là lúc đầu điên cuồng theo đuổi một ai đó rồi sau này cố tình vắng mặt để họ nhận ra thiếu bạn sẽ cảm thấy trống trải)

Nhưng hiện tại trường hợp này không đúng.

Tống Ngôn Đình phản ứng kịp thời, kinh ngạc phát hiện Kỷ Ức muốn không cho cậu ta mặt mũi ở trước mặt mọi người, muốn cậu ta không xuống sân khấu được.

Tống Ngôn Đình không giả vờ làm một quý ông nữa, trực tiếp xông vào lớp tám, ngồi ở chỗ bên cạnh Kỷ Ức.

Lúc cậu ta muốn chiếm chỗ ngồi của Hứa Việt, Kỷ Ức bỗng nhiên duỗi tay kêu ngừng.

Trước khi Tống Ngôn Đình tới gần, Kỷ Ức mỉm cười lễ phép với cậu ta.

Chỉ chỉ lối đi nhỏ, cố tình nhắc nhở:" Đây là chỗ của Hứa Việt, cậu ấy không thích người khác chạm vào đồ của cậu ấy, bạn học có việc gì đứng ở bên ngoài nói. "

Bạn học?

Tuổi này không có mấy người là không quen biết Tống Ngôn Đình, hiện tại Kỷ Ức lại kêu cậu ta là bạn học?

Cố ý đi!

Bị Kỷ Ức lăn lộn như vậy, Tống Ngôn Đình thiếu chút nữa đã quên chính mình tới tìm người tính sổ.

Kỷ Ức lần nữa vả mặt làm cậu ta không xuống sân khấu được, cậu ta cũng không cần thiết làm người tốt.

Tống Ngôn Đình nghiêm túc cảnh cáo:" Về tin đồn đội trưởng đội cổ động viên đánh cược chỉ là giả mạo, hy vọng bạn Kỷ Ức không cần xem trọng mà không bỏ, nếu không đến lúc đó rất khó coi. "

Kỷ Ức lười nhác nhấc mí mắt, đang chuẩn bị trả lời.

Bỗng nhiên Hứa Việt trở lại phòng học không khách sáo đạp một chân lên đùi Tống Ngôn Đình.

Tống Ngôn Đình nhất thời không có chuẩn bị, thiếu chút nữa quỳ xuống theo phản xạ.

Còn may cậu ta kịp thời đỡ lấy bàn học mới không làm cho đầu gối quỳ xuống đất.

Nhưng mới vừa đứng vững, ngón tay đã bị người cầm sách giáo khoa đánh tới.

Cặp mắt Hứa Việt thâm thúy như mực, trong mắt phảng phất mang theo thù địch, tiến lại gần Tống Ngôn Đình.

" Biến xa một chút. "

" Hiểu?"

Lời người edit: Hứa ca siêu soái, siêu ngầu luôn..