Ban đêm nên có hơi lạnh, Tô Minh và Tô Hào chạy tới khách sạn, ánh mât nhân viên lễ tân của khách sạn nhìn hai người các cô vô cùng kỳ diệu, Tô Minh nhướng mày hỏi: “Có vấn đề gì à?”
Nhân viên lễ tân nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt bình thường, cô ta nói: “Không có, vì an toàn của khách hàng, xin vui lòng đăng ký thông tin.”
Tô Minh đăng ký xong.
Tô Hào ngơ ngác, cô ta không thương lượng trực tiếp với nhân viên khách sạn nên bèn hỏi Tô Minh: “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?”
Tô Minh nói: “Đoán chừng đối phương tưởng rằng chúng ta tới để đánh ghen.”
Hai người bọn họ đều có vẻ mặt vừa mới tỉnh ngủ, hơn nữa bây giờ là nửa đêm canh ba mà cả hai xuất hiện ở trong khách sạn, hơn nữa còn tới đẩy để tìm người, quả thật trông giống như sắp tập kích đánh ghen.
Tô Hào trợn trắng mắt.
Tô Minh đi vào phòng Quả Quả, ngay cả lý do thoái thác cũng đã được cô ấy nghĩ kỹ, trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, cơ thể nhỏ bé của Quả Quả hoàn toàn không có khả năng đè người khác, không bị bắt nạt đã coi như may mắn lắm rồi, trong lòng Tô Minh vô cùng rối rắm, cô ấy đang suy nghĩ về việc đã xảy ra vào tối hôm qua thì lại bị giật mình vì bóng dáng của người đứng sau cánh cửa.
Không ngờ người mở cửa lại là Cố Trản Từ.
Hai người bốn mắt nhìn nhau: “...”
Vẻ mặt của Tô Minh hơi co rút: “Người phụ nữ ngủ chung với Quả Quả là chị thật à?”
Cố Trản Từ không hiểu chuyện gì, nói: “Tôi trong sạch.”
Tô Minh: “...”
“Vào đi.” Cố Trản Từ cũng cảm thấy ngạc nhiên vì Tô Minh xuất hiện ở đây, Lộ Lộ gọi điện thoại tới cho cô vào lúc nửa đêm, nói là cô ta đã làm con gái nhà người ta khóc, không biết nên xử lý như thế nào, Cố Trản Từ tranh thủ đến đây để giải quyết cục diện rối rắm, bây giờ cô mới nhớ tới hình như cô gái kia là bạn của Tô Minh.
“Sao Cố Trản Từ lại ở đây?” Tô Hào thấp giọng hỏi Tô Minh, cô ta mở to mắt nhìn: “Chẳng lẽ người ở cùng với Quả Quả là cô ấy? Chị đã nói bên dưới bề ngoài đứng đắn của cô ấy chắc chắn cất giấu linh hồn phóng đãng không kiềm chế được mà.”
Tô Minh cảm thấy cạn lời: “Không phải cô ấy.”
Tô Hào có hơi thất vọng, bình thường thì cô ta để ý những thứ này nhất, cô ta và Cố Trản Từ giống như kỳ phùng địch thủ trời sinh, chỗ nào cũng muốn tranh cao thấp với nhau, tỷ như hiện tại, cô ta cũng không muốn bị so sánh mặt mộc của mình với mặt mộc của Cố Trản Từ, may thay cô ta có chuẩn bị trước, Tô Hào lấy một cái khẩu trang từ trong túi xách ra rồi đeo lên.
Năm người chen chúc trong phòng khách sạn.
Tình huống ở hiện trường vô cùng xấu hổ, Cố Trản Từ là người có khí thế mạnh nhất, Lộ Lộ mặc áo ngủ, tóc hơi rối bù, thoạt nhìn giống như vừa mới làm chuyện đó, mà Quả Quả thì khóc lóc nức nở, đôi mắt đỏ bừng, sau khi nhìn thấy Tô Minh thì Quả Quả chạy ngay vào trong lòng cô ấy.
“Hu hu hu… cuối cùng cậu cũng tới rồi.”
“Đừng sợ đừng sợ, chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm.”
Tô Minh và Quả Quả ôm nhau khắng khít.
Tô Hào khoanh tay xem kịch vui, nói: “Sếp Cố, xin hỏi chuyện này là sao?”
Cố Trản Từ nhìn về phía Lộ Lộ đang tái mặt.
Lộ Lộ xoa trán rồi cười ngượng ngùng nói: “Chuyện dài lắm.”
“Nói ngắn gọn.” Tô Minh và Cố Trản Từ đồng thanh nói ra, sau đó hai người đồng thời nhìn về phía đối phương, vẻ mặt của Cố Trản Từ vẫn như thường, nhưng vẻ mặt của Tô Minh lại có hơi co quắp.
Cô ấy thật sự không nghĩ tới việc bản thân sẽ gặp được mẹ của nữ chính ở chỗ này.
Quá đột ngột và không kịp chuẩn bị gì cả.
Lộ Lộ khép lại áo ngủ bằng tơ lụa, dưới cái nhìn chăm chú của bốn người còn lại, cô ta nói: “Sự việc là như thế này, ngày hôm qua lúc tôi đi đến quán bar bắt đầu cuộc sống về đêm của mình, tôi nhìn thấy cô bé nhỏ này...”