Chương 29: Chồng Ơi~

Hiên Hiên đã hoàn toàn quên mất buổi sáng mình không hài lòng với cha già vì không đồng ý mua con cá heo. Cậu đang ôm đùi Trần Ngôn làm nũng.

Trong mắt Bạch Kiều Kiều, đây là cảnh tượng cha nhân ái, con hiếu thảo.

Tuy nhiên, sau khi hiểu được lời nói của con trai, đã ôm con trai và đặt con lên ghế sofa để ngồi cạnh con.

Anh liếc nhìn Hiên Hiên, như thể không quen biết : "Nói cho ba biết, con đang muốn điều gì?"

Trần Ngôn biết rằng con trai mình sẽ có điều gì đó để yêu cầu khi thằng bé ra vẻ làm nũng để lấy lòng anh. Anh cũng tin những gì Bạch Kiều Kiều nói về những kẻ buôn người và không ảnh hưởng gì đến cậu bé.

Sau khi bị nhìn thấu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hiên Hiên lộ ra nụ cười rạng rỡ, trong mắt hiện lên sự khao khát: “Con muốn mua bút chì màu mới.”

"Không." Trần Ngôn từ chối thẳng thừng.

Sau khi bị từ chối. Nụ cười của cậu biến mất ngay lập tức, nhưng không khóc hay làm ầm lên. Nó chỉ có vẻ hơi khó xử.

"Con đã có rất nhiều bút màu rồi, không thể tiếp tục mua được." Trần Ngôn biết Hiên Hiên có sở thích sưu tầm bút màu, nhưng sẽ không nuông chiều cậu ấy mãi.

Bạch Kiều Kiều ở bên cạnh không thể xen vào, cô muốn mua cho Hiên Hiên, nhưng Trần Ngôn dạy dỗ con, cô xen vào là không đúng.

Dự định xem có ngày nghỉ hay lý do gì không để đưa cho Hiên Hiên.

Hiên Hiên cũng biết mình có rất nhiều bút chì màu, nhìn thấy bút mới, cậu vẫn không khỏi muốn mua nó, Trần Ngôn nói không mua thì thật sự không mua làm nũng cũng vô dụng.

Vì vậy cậu chạy đến chỗ Bạch Kiều Kiều như không có chuyện gì xảy ra và ôm lấy cánh tay cô.



Cậu nói một cách nịnh nọt: “Mẹ ơi, bức tranh của con sắp hoàn thành rồi, lát nữa con có thể mời mẹ chiêm ngưỡng được không?”

Bạch Kiều Kiêu tự nhiên vui vẻ đỡ con trai, gật đầu: "Được rồi, nhưng bây giờ chúng ta ăn cơm nhé?"

"Được!" Hiên Hiên gật đầu.

Lúc này, dì Lưu đã chuẩn bị xong bữa tối, bước ra khỏi bếp và nói lớn gọi họ: “Thưa bà và Hiên Hiên, đã đến giờ ăn rồi.”

Ăn tối xong, Bạch Kiều Kiều và Hiên Hiên ở trong phòng xem tranh của cậu.

Cậu vẽ là con cá heo mà hôm nay cậu nhìn thấy, Hiên Hiên vẽ rất tập trung và nghiêm túc.

Cô phát hiện Hiên Hiên dường như rất tập trung vào hội họa, Bạch Kiều Kiều không nỡ làm phiền nên rời khỏi phòng trước.

Thấy thằng bé rất thích vẽ tranh, Bạch Kiều Kiều muốn hỏi Trần Ngôn xem anh ấy có muốn thuê giáo viên cho Hiên Hiên không?

Lúc này Trần Ngôn tựa hồ vẫn đang ở phòng khách nghe điện thoại, Bạch Kiều Kiều mơ hồ có thể nghe được anh giọng điệu thiếu kiên nhẫn.

Dì Lưu tình cờ từ phòng khách đi tới, dường như nghe thấy điều gì đó liền trợn mắt, cong môi.

Bạch Kiều Kiều ngăn cản bà, thấp giọng hỏi: "Tiên sinh đang làm gì vậy?"

Dì Lưu đang định báo cáo với Bạch Kiều Kiều, liền nhanh chóng bước tới nói nhỏ vào tai Bạch Kiều Kiều: " còn có thể làm gì nữa đây? Là cô Cố Mạn Ly. Cô ấy đã ra nước và bây giờ đã trở lại. Cô ấy vẫn còn quấy rầy tiên sinh "

Nghe được bát quái, Bạch Kiều Kiều trở nên hứng thú: "Cố Mạn Ly này là ai?"