Chương 94

Tề Uyển: "Ta muốn nghiên cứu một trận pháp, có thể làm cho người ta ngâm vào, dần dần từ người lớn biến thành bộ dáng hài tử, lại biến thành bộ dáng chưa sinh!”

Vũ Thanh vừa nghe liền rất nghi hoặc, hắn nghiên cứu trận pháp từ trước đến nay đều có mục đích, tỷ như vì tìm ra ma tộc ẩn giấu trong đám người, cho nên hắn hỏi Tề Uyển: “Trận pháp này của tỷ, nghiên cứu ra để làm gì vậy? ”

“Ta muốn biết trước khi người chưa sinh ra, ở trong bụng mẹ hơn chín tháng, là hình hài như thế nào.” Tề Uyển chống đầu: “Vũ Thanh, đệ không tò mò?”

Vũ Thanh lắc đầu: “Không tò mò.”

Tề Uyển nhíu mày, nàng cũng biết đức tính của Vũ Thanh, suy nghĩ một chút, thật sự nghĩ ra phượng pháp: “Đệ nhìn trong đại lao của Trấn Phủ Tư, không phải rất nhiều tu sĩ bị xử tử hình sao? Bên trong rất nhiều tu sĩ linh căn đều không sai, chết cũng rất đáng tiếc. Đợi ta nghiên cứu ra trận pháp này, đem những người này ngâm vào, bọn họ sẽ biến thành trẻ sơ sinh mới sinh ra, sau đó lại bồi dưỡng thành một tu sĩ tốt, được không?”

Vũ Thanh cảm thấy không được lắm, hắn lắc đầu, uyển chuyển nói: "Ta cảm thấy trận pháp này, không tốt lắm.”

“Ngươi không muốn thì thôi!” Tề Uyển phất tay áo rời đi.

Ngoài cửa, Giang Thành đã đợi sẵn ở đó, nhưng nữ tử cũng không dừng lại, nàng vượt qua Giang Thành chạy đi.

Giang Thành quay đầu lại, ngượng ngùng cười với Vũ Thanh, chắp tay đuổi theo: "Vãn Y, Vãn Y nàng chờ ta...”

Sau đó, Tề Uyển mấy lần đến chỗ Vũ Thanh, nói rằng sau khi cân nhắc kỹ càng, nàng vẫn cảm thấy trận pháp này không thể hoàn thành bằng một mình trận pháp, sợ là phải mượn một ít thiên tài địa bảo, hỏi hắn có ý nghĩ gì không.

Vũ Thanh chỉ nói với nàng: “Ta cảm thấy trận pháp này, chính là không thể thực hiện được.”

Hắn cùng các trưởng lão đều cảm thấy ý nghĩ này của Tề Uyển là người si nói mộng, căn bản không có khả năng nghiên cứu ra.

Năm lần bảy lượt bị cự tuyệt, Tề Uyển không tới tìm nữa, thậm chí trên đường nhìn thấy Vũ Thanh, nàng liền hừ lạnh một tiếng tránh xa.

Sau đó, Vũ Thanh xuống núi tu hành, không hề gặp lại Tề Uyển.

Chờ Vũ Thanh tu hành trở về, nghe những người khác nói, Tề Uyển đã bị chưởng môn khuyên rời phái Ngọc Thanh.

Vũ Thanh dừng ở trước phòng ngủ của Tề Uyển và Giang Thành, khẽ thở dài.

Hắn đưa tay, năm ngón tay mở ra, một bầu rượu trong túi giới tử xuất hiện ở lòng bàn tay hắn.

Rượu trong suốt đổ xuống đất, mùi rượu nồng nặc lan tràn ở đây.

Kính--

Người bạn cũ đã mất vào đêm mười sáu năm trước: Tề Vãn Y, Khương Thần.

Sáng sớm ngày hôm sau, Giang phủ tạm thời mở một gian phòng ăn, Giản Hoan cùng đám người ngồi ở cái bàn phía sau, dùng điểm tâm.

Mỗi người một phần điểm tâm, số lượng món ăn cũng như nhau: một quả trứng linh, một bát cháo linh, ba cái bánh bao thịt linh, còn có đồ chua dùng để ăn kèm với cháo.

Ba người lớn nhanh chóng ăn, một lúc sau đã hết sạch.

Nhưng sau khi ăn cả buổi, hai đứa trẻ chỉ ăn hết một quả trứng và nửa bát cháo.

Ngưu Ngưu ăn thêm một cái bánh bao linh.

Giản Hoan thấy Sở Sở buông thìa xuống, hỏi: "Không ăn nữa sao?”

Sở Sở lắc đầu, đem bữa sáng còn lại đẩy cho Giản Hoan: “Tỷ tỷ, em ăn no rồi, tỷ tỷ giả bộ ăn giùm em đi.”

Một bên, Ngưu Ngưu cũng rất thuần thục đem thức ăn thừa đẩy cho Thẩm Tịch Chi, chỉ là nhóc không nói gì, nó có chút sợ vị đại ca ca lạnh lùng này.

Mấy ngày nay, một ngày ba bữa, Giản Hoan cùng Thẩm Tịch Chi đều sẽ mang hai đứa nhỏ tới đây dùng bữa.

Đứa trẻ không ăn nhiều, phần thức ăn còn dư sẽ được đặt trong túi giới tử.

Vị đại ca của Thiện Đường này ánh mắt rất sắc bén, lúc trước Giản Hoan với Thẩm Tịch Chi ăn xong muốn đi lấy một phần nữa, đều bị trừng trở về...

“Được rồi, chúng ta sẽ xuất phát trở về thành Thanh Long! Ăn uống no đủ, Giản Hoan hỏi hai đứa nhỏ: “Hai nhóc muốn ngồi đao của Bách Lý ca ca, hay là kiếm của Thẩm Tịch Chi ca ca nè?”

Sở Sở mắt to chớp chớp: “Em ngồi với tỷ tỷ được không?"

Giản Hoan lắc đầu kiên quyết từ chối: “Không, tỷ còn chưa biết chở người khác.”

Nghe vậy, môi Thẩm Tịch khẽ nhếch lên: “Cho dù có thể chở được, cây gậy trúc kia cũng không chứa nổi hai người”

Giản Hoan thành khẩn đề nghị hắn: “Ngươi quả thật vẫn là nói ít thì tốt hơn.”

Thẩm Tịch Chi: "...”

Sở Sở vụиɠ ŧяộʍ liếc mắt nhìn Thẩm Tịch Chi, bàn tay nhỏ bé chỉ một cái: “Vậy em muốn ngồi đao của Bách Lý ca ca.”

“Được.” Giản Hoan nhìn về phía Ngưu Ngưu.

Ngưu Ngưu cũng nói: “Em cũng muốn ngồi với Bách Lý ca ca. “

Bách Lý Đao vẻ mặt ngoài ý muốn ngẩng đầu lên, thụ sủng nhược kinh.

Cái gì? Hắn nghĩ rằng họ sẽ không chọn hắn chứ!

Ngày đó hắn cùng với đại sư ở ven đường sửa xe ngựa, thỉnh thoảng có cô nương tới, nhưng đều là hướng về phía đại sư.

Đại sư lúc nào cũng được chào đón nhiều hơn hắn.

Trong đó còn có một vị Bách Lý Đao quen biết, hắn từng thu xú uế trong nhà đối phương.

Người huynh đệ Triệu Thạch sau đó còn nói với hắn rằng nam nhân đó là ông chủ của Tiểu Quan Quán.

Ông chủ hỏi Thẩm Tịch Chi, trong mắt lóe ra hào quang, giống như nhìn thấy cây rụng tiền: “Công tử vì sao ở đây sửa xe ngựa? Gia đình của công tử thiếu tiền sao?”

Đầu của Thẩm Tịch cũng không ngẩng lên, liền “ừ” một tiếng.

Ông chủ lần này càng hăng hái hơn: “Công tử nợ bao nhiêu?” Hắn ta có thể hỗ trợ trả lại, chỉ cần vị công tử này cùng hắn ký khế ước bán thân!

Trầm Tịch Chi thản nhiên trả lời: “Mấy chục triệu lượng đi.”

Ông chủ không nói hai lời, xoay người rời đi.

-

Editor: Mọi người ơi, tui có edit thêm bộ truyện ấy, mọi người có thể xem nếu hợp gu thì nhớ ủng hộ tui nha ❤️❤️

TÊN TRUYỆN: Quái Vật Xúc Tu Cô Đây Chỉ Muốn Sống

VĂN ÁN:

Úc Lý vừa tỉnh dậy đã xuyên vào một thế giới kỳ lạ.

Ở thế giới này, mỗi ngày đều có nhân loại phát sinh biến dị, có biến thành quái vật đáng sợ, có biến thành người có dị năng lớn mạnh.

Người trước gây nguy hiểm cho xã hội, người sau tấn công người trước. Giữa hai người có ranh giới rõ ràng, mọi người đều có lối đi riêng.

Vận số Úc Lý không tốt, vừa mới xuyên đến đây chưa được vài ngày đã mọc ra xúc tu đen kịt.

Xúc tu ẩm ướt lạnh lẽo, còn vô cùng mẫn cảm với máu thịt. Rất rõ ràng, cô là một loại quái vật xúc tu.

Úc Lý: Đi thong thả.

-

Vì sinh tồn, cô bắt đầu cuộc sống ban ngày ẩn náu ban đêm ra ngoài kiếm sống.

Ban ngày sờ cá làm công, buổi tối kiếm ăn săn thú. Sức chiến đấu tăng lên không nói, còn thuận tiện thu được mấy tên đàn em không an phận.

Mặc dù tính cách đám đàn em này không quá tốt, bộ dáng cũng là hình thù quái dị nhưng mà Úc Lý không để ý.

Dù sao tất cả mọi người đều là quái vật, ai còn ghét bỏ ai làm gì.

-

Mãi tới một ngày, bên chính phủ phát ra một lệnh truy nã.

Trên lệnh truy nã là một nhóm quái vật hung ác đáng sợ, bọn chúng được gọi là "Kẻ thù chung của thế giới", là tổ chức quái vật to lớn nhất hiện nay.

Mà con quái vật xúc tu bị khoanh ở giữa, chính là thủ lĩnh số một của tổ chức này, đồng thời cũng là đối tượng truy nã nguy hiểm bậc cao nhất.

Úc Lý: ".........."

Kia chẳng phải là cô và đám đàn em của cô à?

-

Nhắc nhở khi đọc:

1. Nữ chính thực sự biến thành quái vật xúc tu, không ai có hình thù dạng này.

2. Nữ chính vạn người mê, người đơn phương thích rất nhiều.

3. 1v1, nam chính là Chu Ngật, không thể chấp nhận thì đi ra là được.

4. Thăng cấp, giai đoạn sau nữ chính cực kỳ mạnh.

5. Trình độ đạo đức của nữ chính có hạn, tam quan chính Đảng chớ vào.

-

Giới thiệu vắn tắt: Sao lại không cẩn thận trở thành thủ lĩnh quái vật rồi?

Lập ý: Không được phân biệt đối xử với nhóm yếu thế.