Chương 49

Giản Hoan đang ở dưới thân hắn, gắt gao nhíu lại mi, giữa trán bao trùm tầng mồ hôi mỏng, như là không tránh thoát được ác mộng bên trong.

Ánh sáng trong phòng u ám tối xuống, khuôn mặt nhỏ trắng bệch đến đáng sợ.

Bốn phía loáng thoáng có mùi hương ngọt lịm, làm người sa vào.

Thẩm Tịch Chi nhanh chóng quyết định, từ trong túi giới tử rút tuyết kiếm ra khỏi vỏ, một phen xẹt qua lòng bàn tay.

Đau đớn làm ý thức càng thêm thanh tỉnh, hắn nhạy bén mà cảm giác nguy hiểm sắp đến đều đã đến.

Sơn vũ dục lai phong mãn lâu*

*Sơn vũ dục lai phong mãn lâu: có nghĩa là cơn dông trước lúc mưa nguồn. Trước khi xảy ra sự việc lớn thường có những biến cố báo hiệu bất thường.

Máu đỏ tươi từng giọt rơi xuống, nhiễm hồng chiếc chăn trắng tinh.

Thẩm Tịch Chi duỗi tay, đẩy đẩy vai Giản Hoan.

Giản Hoan không hề phản ứng.

Thẩm Tịch Chi không hề do dự, một phen bóp chặt gương mặt phấn nộn của nàng, còn ép chặt làm mặt nàng phình lên.

Giản Hoan kêu lên đau đớn, bụm mặt mở mắt ra, trong mắt mang theo kinh hoảng chưa tan cùng vài phần mờ mịt: “?”

Thẩm Tịch Chi không rảnh giải thích, xoay người ngồi dậy, tuyết kiếm hướng cửa bay đi, trong đêm tối trong phòng vẽ ra một đạo ánh sáng bạc.

Chỉ là leng keng một tiếng, tuyết kiếm bỗng nhiên ngừng ở giữa không trung, run rẩy không ngừng, tựa hồ nháy mắt tiếp theo liền bị chặt đứt.

Giữa mày Thẩm Tịch Chi nhăn lại, thanh kiếm bay nhanh thu hồi, bỏ vào túi giới tử.

Hắn quay đầu, đối với Giản Hoan đang bò dậy phía sau đạm thanh nói: “Ta đánh không lại.”

Loại thực lực này chênh lệch nghiền áp, đối phương tất nhiên ở Kim Đan kỳ trở lên, hơn phân nửa là tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Giản Hoan lắc lắc đầu, sau khi thanh tỉnh cũng biết tình huống hiện nay cực kỳ không đúng.

Nàng mới vừa trốn đến sau lưng Thẩm Tịch Chi, kẽo kẹt một tiếng, cửa mở.

Phòng trong bỗng nhiên có ánh mặt trời thực mạnh, rõ ràng là đêm khuya, lại giống như ở ban ngày.

Nữ tử áo đỏ nhẹ nâng giày thêu, vượt qua ngạch cửa, dáng người lả lướt đi đến.

Đoàn người Băng Liên lẳng lặng canh giữ ở cửa, một mảnh im lặng, nhìn qua hết sức dọa người.

Thảm thảm.

Giản Hoan nhảy lên người Thẩm Tịch Chi, ở bên tai hắn nhỏ giọng oán giận: “Bọn họ so với chúng ta lợi hại hơn, người so với chúng ta còn nhiều hơn, thật là khi dễ người quá đáng.”

Thẩm Tịch Chi không đáp, hắn nâng chân cong của nàng. Nàng cả người dựa vào sau lưng hắn, sát đến thân cận, làm hắn không khoẻ.

Nhưng thật ra Tề Uyển lại đáp: “Tiểu muội muội, khi dễ người cũng không phải là ta, là các ngươi nha.”

Ánh mắt nàng phi thường ái muội mà dừng ở trên người Thẩm Tịch Chi, bàn tay tạo hình hoa lan chỉ hướng về phía Giản Hoan, oán trách nói: “Tiểu muội muội ngươi ngày sau quả nhiên diễm phúc không cạn, vậy mà lại còn gạt chúng ta nói vị tiểu công tử này không được, đây chính là đang khi dễ ta.”

“Hiểu lầm, hiểu lầm.” Giản Hoan cười mỉa: “Tỷ tỷ xinh đẹp, đây đều là hiểu lầm nha.”

Tề Uyển ngồi xuống ở bên cạnh bàn, cười khẽ: “Tiểu muội muội miệng còn rất ngọt, ta thích. Nếu như vậy, ta cho các ngươi hai lựa chọn.”

Giản Hoan dựng lên lỗ tai: “Tỷ tỷ ngài nói, muội muội đều nghe.”

Tề Uyển: “Một, các ngươi thành thật khai ra, đến từ đâu, vì sao lại đến, là người của ai. Ta cho các ngươi chết một cách thống khoái.”

Nàng ngẩng đầu lên, ý cười càng đậm: “Hai, ta sẽ cho người cắt lấy từng mảnh thịt trên người các ngươi, cho các ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, đến khi nào các ngươi khai báo rõ ràng, ta lại đem các ngươi băm thành thịt vụn, làm thành bánh bao. Các ngươi muốn chọn cái nào?”

Giản Hoan theo bản năng ngừng thở, thật cẩn thận hỏi: “Không có lựa chọn nào có thể sống sao?”

Tề Uyển vẻ mặt kinh ngạc: “Các ngươi còn muốn sống?”

“...”

Tranh thủ để Thẩm Tịch Chi che lấp, Giản Hoan rốt cuộc lấy ra Truyền Tống Phù.

Nàng nhanh chóng quyết định, ngưng tụ linh lực.

Nháy mắt tiếp theo, hai người biến mất tại chỗ, nháy mắt khi sắp biến mất, Giản Hoan trên mặt mang theo thần sắc kinh hỉ.

Thẩm Tịch Chi căng chặt tay cũng là buông lỏng, cặp đồng tử lưu li màu nâu kia buông xuống khôi phục như thường.

Phòng trong một mảnh tĩnh mịch.

Bỗng nhiên, Tề Uyển lớn tiếng nở nụ cười.

Nàng cười đến run rẩy cả người, đem bộ trâm cài trên đầu đều cười rơi rụng.

Tề Uyển nghiêng đầu, nhẹ xoa khóe mắt cười ra nước mắt, đối diện với một đám người hầu thanh y nói: “Các ngươi xem, ta cũng chưa ra tay đâu, bọn họ liền tự mình nhảy vào bên trong, thật là nhịn không được dọa người mà. Lúc này, cấm địa lại nhiều thêm hai cái con rối của phái Ngọc Thanh nha, ngẫm lại cũng không tồi...”

Editor: Mọi người ơi, tui có edit thêm bộ truyện ấy, mọi người có thể xem nếu hợp gu thì nhớ ủng hộ tui nha ❤️❤️

TÊN TRUYỆN: Quái Vật Xúc Tu Cô Đây Chỉ Muốn Sống

VĂN ÁN:

Úc Lý vừa tỉnh dậy đã xuyên vào một thế giới kỳ lạ.

Ở thế giới này, mỗi ngày đều có nhân loại phát sinh biến dị, có biến thành quái vật đáng sợ, có biến thành người có dị năng lớn mạnh.

Người trước gây nguy hiểm cho xã hội, người sau tấn công người trước. Giữa hai người có ranh giới rõ ràng, mọi người đều có lối đi riêng.

Vận số Úc Lý không tốt, vừa mới xuyên đến đây chưa được vài ngày đã mọc ra xúc tu đen kịt.

Xúc tu ẩm ướt lạnh lẽo, còn vô cùng mẫn cảm với máu thịt. Rất rõ ràng, cô là một loại quái vật xúc tu.

Úc Lý: Đi thong thả.

-

Vì sinh tồn, cô bắt đầu cuộc sống ban ngày ẩn náu ban đêm ra ngoài kiếm sống.

Ban ngày sờ cá làm công, buổi tối kiếm ăn săn thú. Sức chiến đấu tăng lên không nói, còn thuận tiện thu được mấy tên đàn em không an phận.

Mặc dù tính cách đám đàn em này không quá tốt, bộ dáng cũng là hình thù quái dị nhưng mà Úc Lý không để ý.

Dù sao tất cả mọi người đều là quái vật, ai còn ghét bỏ ai làm gì.

-

Mãi tới một ngày, bên chính phủ phát ra một lệnh truy nã.

Trên lệnh truy nã là một nhóm quái vật hung ác đáng sợ, bọn chúng được gọi là "Kẻ thù chung của thế giới", là tổ chức quái vật to lớn nhất hiện nay.

Mà con quái vật xúc tu bị khoanh ở giữa, chính là thủ lĩnh số một của tổ chức này, đồng thời cũng là đối tượng truy nã nguy hiểm bậc cao nhất.

Úc Lý: ".........."

Kia chẳng phải là cô và đám đàn em của cô à?

-

Nhắc nhở khi đọc:

1. Nữ chính thực sự biến thành quái vật xúc tu, không ai có hình thù dạng này.

2. Nữ chính vạn người mê, người đơn phương thích rất nhiều.

3. 1v1, nam chính là Chu Ngật, không thể chấp nhận thì đi ra là được.

4. Thăng cấp, giai đoạn sau nữ chính cực kỳ mạnh.

5. Trình độ đạo đức của nữ chính có hạn, tam quan chính Đảng chớ vào.

-

Giới thiệu vắn tắt: Sao lại không cẩn thận trở thành thủ lĩnh quái vật rồi?

Lập ý: Không được phân biệt đối xử với nhóm yếu thế.